Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 603: Nàng tới để hoan nghênh chúng ta sao?

Ánh mắt đầu tiên thấy nữ tử váy trắng này thì Đường Kim cũng vô thức cho rằng nàng là Băng Tuyết Liên, nữ tử váy trắng trước mặt bất luận là cách ăn mặc, dáng người hay khí chất đều giống hệt với Băng Tuyết Liên, tin chắc là bất kì ai từng gặp qua Băng Tuyết Liên thì khi nhìn thấy nữ tử này lần đầu tiên đều sẽ cho rằng nàng chính là Băng Tuyết Liên.
Nhưng mà Đường Kim rất nhanh đã xác định được nữ tử váy trắng này tuyệt đối không phải là Băng Tuyết Liên, nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì hắn có thể nhìn ra được nữ tử này cường đại hơn Băng Tuyết Liên rất nhiều.
Thực lực của Băng Tuyết Liên thực ra cũng không tính là mạnh, mấy tháng trước lúc Đường Kim lần đầu gặp nàng thì khi chạm chán với nàng hắn đã chiếm được thượng phong, mà vài ngày trước lúc Đường Kim gặp lại nàng ở lễ khai mạc Long Kiếm chi chiến thì hắn phát hiện thực lực của nàng đã tiến bộ rất lớn, nhưng hắn đồng dạng cũng không hề dậm chân tại chỗ, bây giờ Băng Tuyết Liên và hắn đều có tu vi Trúc Cơ sơ kì, nhưng nếu là tu vi ngang nhau thì Đường Kim hoàn toàn tự tin mình có thể đánh bại mọi đối thủ.
Nếu như Băng Tuyết Liên xuất thủ với hắn, Đường Kim hoàn toàn nắm chắc có thể đánh bại nàng, nhưng nếu như là nữ tử trước mặt thì Đường Kim không có chút nắm chắc nào cả, thậm chí hắn còn không nắm chắc có thể đào tẩu, bởi vì nữ tử váy trắng trước mặt cho hắn một cảm giác thực sự là rất cường đại!
Đây không phải lần đầu Đường Kim gặp phải đối thủ cường đại, Bạch Phát Đạo Sĩ đã chết dưới tay Kiếm Ngấn và Lý Vân Thiên mà sau này hắn gặp phải chỉ luận tu vi mà nói đều mạnh hơn hắn, nhưng khi gặp phải bọn họ thì Đường Kim vẫn còn cảm thấy mình có sức chiến một trận, nhưng mà khi đối mặt với nữ tử trước mặt này thì thậm chí hắn còn có xung động lập tức trốn vào trong Thiên Đạo Tiên Cảnh.
Lúc này nữ tỷ bách trắng đang yên lặng đứng ở nơi đó, tuyết đã ngừng rơi, gió lạnh vẫn gào thét nhưng nữ tử kia dường như không hề bị gió lay động chút nào, đến cả góc váy nàng cũng không rung động lấy một chút, nàng nhìn thẳng vào Đường Kim, ánh mắt dị thường xinh đẹp nhưng bên trong đó lại không có một chút cảmtình nào, không buồn không vui nhưng lại đem đến cho Đường Kim áp lực rất lớn.
Cường đại! Đây là là một loại cường đại đến mức Đường Kim nhìn không thấu, Đường Kim không thể nào xác định được tu vi của nữ tử trước mặt, nhưng hắn biết rằng 10 thậm chí là 100 Bạch Phát Đạo Sĩ cũng không thể nào sánh bằng nữ tử váy trắng này, tu vì của nàng tuyệt đối đã siêu việt Trúc Cơ kỳ, ít nhất cũng là Kim Đan kỳ hoặc là một cảnh giới càng cao hơn.
Đối mặt với Bạch Phát Đạo Sĩ thì Đường Kim vẫn còn có thể đánh thử một trận nhưng đối mặt với loại cao thủ như nữ tử váy trắng trước mặt này thì Đường Kim cũng tự biết là khả năng chiến thắng của hắn đến một phần vạn cũng không có.
Đương nhiên là Đường Kim sẽ không bao giờ bó tay chịu trói hay ngồi im đợi chết, hắn chủ động lên tiếng trước:
-Mỹ nữ, nàng đến hoan nghênh chúng ta có phải không?
-Lá gan của ngươi cũng không nhỏ a! – một thanh âm nhàn nhạt truyền tới, tuy rằng trong thanh âm này không có chứa một chút cảm tình nào nhưng lại cho người ta một cảm giác lay động lòng người:
-Nhưng mà ta sẽ không tín toán với người sắp chết.
Người sắp chết?
Lời này của nữ tử váy trắng vừa nói ra thì mọi người đều xác định được là lai giả bất thiện.
Không đợi Đường Kim kịp nói gì, thì thanh âm động lòng người của nữ tử kia lại một lần nữa vang lên:
-Chỉ mới có 16 tuổi đầu đã tiến vào Trúc Cơ, ngươi đúng là có tiền vốn để kiêu ngạo, nhưng trước khi ngươi chết thì ta chân thành khuyên ngươi một câu, ngươi có thể trọc ghẹo bất kì nữ nhân nào, nhưng ngươi không thể trọc ghẹo đệ tử Băng Cung chúng ta, bởi vì kẻ dám trêu ghẹo nữ nhân của Băng Cung thì chỉ có một kết cục là chết mà thôi.
-Ách…cái đó…mỹ nữ, nàng có phải là có hiểu lầm gì không? – tuy rằng Đường Kim đại khái đã đoán ra đệ tử Băng Cung mà nữ tử này nói là ai nhưng hắn vẫn cố ý giả vờ hồ đồ:
-Ta là một nam nhân thật thà, trước giờ chưa từng trêu ghẹo mỹ nữ, ta chỉ có thành tâm thật ý theo đuổi họ mà thôi, ờ…đương nhiên là nhiều lúc thì đều là họ theo đuổi ta.
-Trước mặt ta thì thì miệng lưỡi trơn tru cũng không có tác dụng gì hết. – nữ tử váy trắng ngữ khí rất bình đạm sau đó nàng đột nhiên quay sang nhìn những người khác:
-Phàm nhân không xứng chết trong tay ta, tám người các ngươi mau đi đi.
Mấy người Lưu Phong bốn mắt nhìn nhau, trong lòng thì đang có chút buồn bực, cái gì mà không xứng chết trong tay nàng chứ? Nữ nhân này khẩu khí cũng quá lớn đi?
-Ý? –nữ tử váy trắng đột nhiên kinh ngạc nhìn Tống Oánh, ngữ khí cũng không còn bình tĩnh:
-Ngươi vậy mà tu luyện…
Nàng không có nói hết câu thì thân thể của nàng đã động, dường như không có bất cứ dấu hiệu gì nàng đã xuất hiện trước mặt Tống Oánh sau đó một đôi tay đeo gang tay bằng lụa trắng lập tức đã túm lấy tay của Tống Oánh và nhanh chóng thăm dò, cả quá trình diễn ra rất nhanh, nhanh đến mức mà Tống Oánh căn bản không kịp phản ứng!
Nhưng mà Đường Kim vẫn luôn luôn ở trạng thái phòng bị, lúc nữ tử váy trắng vừa mới kinh ngạc “ý” lên một tiếng thì hắn đã phát hiện ra có gì đó không đúng mà lập tức kéo theo Tống Oánh trong chớp mắt đã phát động năng lực thuấn di!
Chính lúc nữ tử váy trắng sắp đụng vào người Tống Oánh thì Đường Kim đã kịp đem theo Tống Oánh thuấn di đến một nơi cách đó cả cây số, trên trán hắn thì không ngừng toát mồ hôi lạnh, bởi vì hắn rõ ràng đã phát động thuấn di trước khi nữ tử váy trắng động thân một đoạn thời gian nhưng chỉ thiếu chút nữa là hắn không thể kéo Tống Oánh cùng rời đi rồi, nếu như sau khí hắn phát hiện nữ tử váy trắng động thân thì mới phát động thuấn di thì sợ rằng đã không kịp rồi, vậy cũng đồng nghĩa với việc tốc độ của nữ tử kia còn nhanh hơn cả tốc độ thuấn di của hắn.
Hắn thuấn di cũng chỉ cần ý niệm động một cái mà thôi mà tốc độ của nữ tử kia lại nhanh hơn cả tốc độ thuấn di của hắn, như thế đúng là thật khó mà tưởng tượng nổi.
-Oánh Oánh bảo bối, ta sẽ đánh lạc hướng nữ nhân kia, đợi thời cơ thích hợp ta sẽ trốn vào trong Thiên Đạo Tiên Cảnh, đợi ta dẫn nữ nhân kia đi một đoạn đủ xa thì ta sẽ đưa nàng trở lại chỗ cũ, nàng dẫn những người khác đi làm nhiệm vụ còn ta sẽ dằng co với nữ nhân kia vài ngày, có hiểu không? – Đường Kim dùng tốc độ thật nhanh để nói đồng thời lại phát động thuấn di lần nữa, lần này vẫn là di động thêm khoảng một cây số, mà chính tại lúc hắn vừa mới thuấn di thì nữ tử áo trắng đã xuất hiện ngay tại vị trí mà hắn vừa đứng.
Khoảng cách một cây số đối với nữ tử áo trắng mà nói chỉ là chốc lát có thể tới mà thôi, cho nên Đường Kim không dám dây dưa thêm một khắc nào mà chỉ có thể tiếp tục thuấn di, cự li cũng dứt khoát kéo dài hơn một chút lên tới khoảng 2 cây số, cự li này có thể làm Đường Kim an toàn hơn một chút, nhưng đồng thời cũng phải để nữ tử áo trắng đuổi kịp hắn, bởi vì chỉ có như thế hắn mới có thể đánh lạc hướng để lừa nàng đi nơi khác.
Đường Kim tin rằng sự xuất hiện của nữ tử váy trắng tuyệt tối không phải là ngẫu nhiên mà sự xuất hiện của nàng cũng không phải là vì hắn đã trọc ghẹo đệ tử của băng cung, suy cho cùng thì giống như hôm kia Ninh Tâm Tĩnh nói với hắn, nữ tử này là do Tiềm Long mời tới để đối phó hắn mà thôi, vì thế điều Đường Kim cần làm lúc này không chỉ là bảo vệ tính mạng của bản thân mà còn phải thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ nữa, hắn phải lấy được thắng lợi của Long Kiếm chi chiến để giữ lời hứa với Ninh Tâm Tĩnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận