Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 539: Ông ấy không phải tên là Đường Môn

-Ngươi chả đẹp trai chút nào cả! – Hiểu Hiểu không chút do dự lập tức đả kích Đường Kim.
-Thời buổi này cho dù là nữ nhân hay là thiếu nữ đều thích khẩu thị tâm phi là sao nhỉ? – Đường Kim cũng chẳng để bụng hắn cười haha nói.
-Này ta không dây dưa với ngươi nữa, ta có một tin tốt muốn báo cho ngươi. – tuy rằng Hiểu Hiểu và Đường Kim mới gặp mặt lần đầu nhưng hai người trước đó đã nói chuyện trên điện thoại ít nhất mấy chục lần rồi, cho nên nói chuyện với nhau cũng khá là quen thuộc, dù cho mới gặp lần đầu nhưng hai người đều coi nhau như những người quen biết đã lâu.
-Tin tốt lành? – Đường Kim ngẩn ra:
-Tiểu nha đầu, lẽ nào cô đã biết mẹ chồng tương lai của mình là ai?
-Ta không có tìm được mẹ ngươi, nhưng mà ta tìm thấy một người khác. – Hiểu Hiểu vừa nói vừa gõ vài cái trên bàn phím trước mặt nàng, sau đó thì trên một màn hình lớn phía trước mặt Đường Kim xuất hiện một nam tử nhìn bề ngoài khoảng hơn 30 tuổi.
-Ngươi có biết người này không? – Hiểu Hiểu hỏi.
-Biết! – Đường Kim gật đầu:
-Đây là sư phụ của ta.
Cho dù nam nhân này với lão đầu trong ấn tượng của Đường Kim hoàn toàn không giống nhau nhưng hắn vẫn nhận ra đây là sư phụ hắn Đường Môn, nhưng mà đây rõ ràng là Đường Môn lúc còn trẻ.
-Quỷ đáng ghét, ngươi có biết không? Ta căn cứ vào ngày sinh của ngươi sau dó đem tất cả những người sinh cùng ngày với ngươi điều tra một lượt nhưng trong những người đó không hề có ngươi, điều này nói lên ngày sinh của ngươi không có thống kê hay giấy tờ gì ghi lại, tuy sư phụ ngươi nói không biết cha mẹ ngươi là ai nhưng ta nghĩ điều này chưa chắc đã là thật, cho nên ta mới điều tra sư phụ ngươi một chút sau đó thì ta tìm thấy người này, nhưng mà làm ngươi phải thất vọng rồi, tên ông ấy không phải là Đường Môn.
-Không phải tên là Đường Môn? – Đường Kim có chút kinh ngạc nhưng ngay sau đó lại lập tức không thèm để ý:
-Điều này cũng chẳng có gì, thực ra ta cũng từng nghĩ qua, tên ta tám phần cũng không phải vốn là Đường Kim.
-Ông ấy tên là Đường Cửu, vốn là đệ nhất cao thủ của Thục Trung Đường Môn, nhưng mà hai mươi năm trước Thục Trung Đường Môn bị diệt môn, rất nhiều người đều cho rằng Đường Cửu đã chết nhưng bây giờ xem ra lúc đó ông ấy nhất định đã chạy thoát. Theo suy đoán của ta bởi vì ông ấy là đệ tử cuối cùng của Đường Môn cho nên sau này mới đổi tên thành Đường Môn, từ đó ông ấy chính là cả một môn phái – Đường Môn. Ta vốn cho rằng cha mẹ ngươi rất có thể cũng là người trong Đường Môn nhưng điều tra kĩ càng một lượt lại phát hiện ngươi không có quan hệ gì với Đường Môn hết, nhưng ta nghĩ rằng sư phụ ngươi có lẽ biết cha mẹ ngươi là ai.
-Tiểu nha đầu,vậy thì tiếp theo cô cứ tiếp tục giúp ta tìm sư phụ đi, ông ấy khẳng định vẫn còn sống, chỉ là không biết là trốn ở chỗ nào đó mà thôi. – Đường Kim nghĩ một chút rồi nói.
Thật ra hắn cũng hoài nghi sư phụ biết thân phận của hắn, nhưng cho dù sư phụ có nói dối hắn hì hắn cũng không có chút bất mãn nào hết, bởi vì hắn mơ hồ đoán được, cha mẹ hắn dường như đã xảy ra chuyện gì đó, việc đó quá nửa là liên quan tới Vòng tay Thiên Đạo trong tay hắn, không còn nghi ngờ gì, mốn đồ này chính là Tiên môn chí bảo mà vô số người muốn tranh cướp, nếu hắn muốn tìm được cha mẹ thì quá nửa là phải tìm từ trong Tiên môn rồi.
-Biết rồi, ta vẫn đang tìm đây, chỉ là tạm thời chưa tìm được mà thôi. – Hiểu Hiểu cong môi, nàng dường như có chút buồn bực. Nàng lúc nào cũng tự xưng là không gì không biết nhưng mà chuyện này nàng đã tiêu tốn mấy tháng mà vẫn chưa tìm được chút manh mối gì.
Ngừng một lát, Hiểu Hiểu lại tiếp tục nói:
-Này, ngươi ra ngoài đi, có thời gian lại đến tìm ta, Ninh tỷ tỷ vẫn đang ở bên ngoài đợi ngươi đấy!
-Ừ, được rồi, tiểu nha đầu, ta đi trước đây.
Đường Kim quay người đi ra bên ngoài, vừa đi đến cửa hắn lại quay đầu lại nói thêm một câu:
-Cái đó...ta thuận tiện nhắc nhở cô một chút, nên luyện tập nhiều cho ngực nhanh lớn nhé!
Nói xong Đường Kim lập tức ra khỏi cửa, sau lưng hắn thì truyền đến tiếng mắng của Hiểu Hiểu:
-Đồ háo sắc!
Đường Kim làm như không nghe thấy, hắn quay sang cười với Ninh Tâm Tĩnh:
-Ninh giáo quan, chúng ta đi thôi.
Ninh Tâm Tĩnh cũng không nói thêm gì nữa, hai người lại vòng theo lối cũ trở về trước cửa thang máy, vào trong thang máy, đợi thang máy đóng cửa xong Ninh Tâm Tĩnh mới quay sang nói với Đường Kim:
-Ngươi với Hiểu Hiểu nói chuyện với nhau thế nào?
-Cũng khá tốt, chỉ là nha đầu đó cứ đòi làm vợ ta, làm áp lực của ta rất lớn a! – Đường Kim ra vẻ nghiêm túc nói.
Ninh Tâm Tĩnh nhất thời cạn lời, cái này là thật hay giả không biết?
Tuy rằng vẫn thấy có chút mê hoặc nhưng Ninh Tâm Tĩnh cũng không hỏi thêm gì nữa, qua một lúc sau thang máy đến tầng 19 của tòa nhà, Ninh Tâm Tĩnh dẫn Đường Kim tới gặp Vĩ Hưng, nhưng là gặp cái xác của hắn mà thôi.
-Đường Kim, đây là thi thể của Vĩ Hưng và tất cả những vật ở trong phòng lúc hắn chết, ngươi xem qua một chút, xem có thể nhìn ra chỗ nào bất thường không? – Ninh Tâm Tĩnh nhẹ nhàng nói.
Đường Kim gật gật đầu, sau đó không nói hai lời trực tiếp bắt đầu kiểm tra.Mấy phút sau hắn mới đưa ra kết luận:
-Ninh giáo quan, hắn đúng là trúng độc, một loại độc không chí mạng của loài rắn, nhưng độc này là tê liệt cơ thể hắn, làm hắn mất đi năng lực phản kháng.
-Vậy đối phương hạ độc thông qua con đường nào? ở đây có sữa tươi, con có cả ly rượu vang, Vĩ Hưng hình như còn ăn cả những thứ khác nữa, có thể tra ra được không?
- Không phải bị hạ độc thông qua đồ ăn.
-Vậy thì chất độc từ đâu ra? – Ninh Tâm Tĩnh khẽ chau mày.
Đường Kim đột nhiên dùng một ánh mắt quái dị nhìn Ninh Tâm Tĩnh, chính xác mà nói thì hắn đang nhìn cái bộ vị cao vút trước người nàng.
-Đường Kim, ngươi nhìn gì vậy? – Ninh Tâm Tĩnh nhất thời cảm thấy thiếu tự tại, đây là lần đầu tiên Đường Kim không kiêng nể gì mà nhìn thẳng vào bộ vị mẫn cảm của nàng.
-Ninh giáo quan, ta chỉ là đột nhiên nghĩ tới một khả năng, bởi vì loại độc xà này nếu trực tiếp bôi trên người sẽ không việc gì,nhưng nếu ăn phải thì nhất định sẽ có chuyện, nếu như ta đoán không sai thì hung thủ giết Vĩ Hưng là một nữ nhân. – Đường Kim nghiêm túc nói.
-Ngươi muốn nói là đối phương dùng mỹ nữ câu dẫn Vĩ Hưng sau đó bôi thuốc độc lên...ngực nàng? – Ninh Tâm Tĩnh cuối cùng cũng hiểu ra.
Đường Kim gật đầu:
Vĩ Hưng đích thực trúng độc qua đường miệng, cũng có thể là do thức ăn nhưng mà ta nghĩ loại khả năng kia càng dễ làm Vĩ Hưng mất cảnh giác và mắc câu hơn.
-Ta hiểu rồi, ta sẽ điều tra kĩ những khách nữ đến khách sạn tối hôm đó xem có người nào khả nghi không.
Ninh Tâm Tĩnh trầm ngâm một lúc rồi lại bắt đầu lo lắng:
-Không biết cái chết của Vĩ Hưng và cái chết của Lý Tử Thanh lúc trước có quan hệ gì không, ta luôn có cảm giác dường như có một cỗ lực lượng nào đó đang cố ý đối phó chúng ta hơn nữa cỗ lực lượng này không hề liên quan đến Tiềm Long.
Bạn cần đăng nhập để bình luận