Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 985: Ta nhất định sẽ giúp anh

Cúp điện thoại, Đường Kim ôm Băng Di ngồi dạy, bắt đầu mặc quần áo đồng thời nói với nàng:
-Đợi lát nữa chúng ta cùng đi đi!
Băng Di vừa mặc quần áo vừa lắc đầu:
-Chồng, hay là ta không đi nữa, chàng đi gặp Đại Nhi tiểu thư đi, ta tới chỗ Tử Vận cũng được.
-Ừ. – Đường Kim cũng không cưỡng cầu, rất nhanh đã mặc quần áo rời đi.
Băng Di cũng rời đi ngay sau đó, nàng không ngốc, biết lúc nào nên tiến nên lùi, Đường Kim có thể đối đãi với nàng như thế này đã là rất tốt rồi, nàng sẽ không bao giờ cho rằng bản thân mình trong lòng Đường Kim có thể quan trọng hơn Tiêu Đại Nhi, càng không ngốc đến độ đi tranh sủng với Tiêu Đại Nhi.
Lúc này trên đại lộ Ninh Sơn, bên cạnh một chiếc Rolls-Royce đang óc không ít người vây quanh, đại bộ phận là xem náo nhiệt, còn có vài người đang lớn tiếng mắng chửi, vừa chửa vừa không ngừng gõ cửa xe.
Lái xe là một nữ tử mặc váy tím, mái tóc của màu tím của nàng xõa xuống che đi già nửa khuôn mặt, hơn nữa nàng còn đeo một chiếc kính dâm rất lớn làm gương mặt nàng cơ bản đã bị che đi gần hết, nàng vẫn một mực ngồi yên tại chỗ, không xuống xe cũng không thèm để ý tới mấy người bên ngoài, chỉ vừa mới lấy điện thoại ra gọi một cuộc, có lẽ là muốn gọi người tới giúp.
Không ít người đều nhìn chằm chằm vào nữ tử tóc tím, muốn nhìn xem dung mạo nàng rốt cuộc thế nào, cho dù nhìn không rõ khuôn mặt nàng, cũng nhìn không ra thân hình bị bộ váy tím kia che đi, nhưng mọi người vẫn có một cảm giác rất kì dị, tựa hồ như trên người nữ tử nafyt có một thứ gì đó đặc biệt hấp dẫn bọn họ.
Quỷ dị nhất là cả nam cả nữ đều có cảm giác ấy.
-Xuống xe, mau xuống xe cho lão tử, ngươi còn không xuống lão tử sẽ đập nát xe ngươi! – một nam tử cắt đầu bằng đi dép lê vẫn không ngừng gõ lên cửa xe, cùng với hắn còn có 3 thanh niên khác, tuy tướng mạo khác nhau nhưng cách ăn mặc đủ thể hiện là cùng một hội.
Thật ra đám người vây xem náo nhiệt đại bộ phận đều không biết nguyên do của sự việc, vài phút trước chiếc Rolls-Royce dừng bên đường, sau đó phía sau có một chiếc honda không biết có phải bị điên hay không mà lại tông vào chiếc Rolls-Royce một cái, hơn nữa kì lại là đám người lái chiếc honda gồm 4 thanh niên xuống xe xong lại đòi chủ nhân chiếc Rolls-Royce phải bồi thường, nói là xe của nàng là xước xi xe của chúng, phải bồi thường cho chúng 5000 tệ.
Rất hiển nhiên đây là lỗi của người lái chiếc honda, theo lí mà nói có bồi thường cũng là bọn chúng phải bồi thường, nhưng không biết có phải bọn chúng cảm thấy người lái chiếc Rolls-Royce này rất có tiền hay nhìn thấy biển số tới từ địa phương khác mà muốn bắt nạt một phen.
Bất quá 5000 tệ cũng không tính là nhiều, đối với người mua được con Rolls-Royce mà nói thì 5000 tệ chỉ như muỗi đốt cột điện mà thôi, thế nên không ít người đều sẽ cho rằng chủ nhân của chiếc Rolls-Royce sẽ lựa chọn xì tiền ra để đi cho xong việc, chỉ là bọn họ cũng không ngờ rằng hai bên không ai nhường ai, chủ nhân của chiếc Rolls-Royce không thèm xuống xe cũng chẳng buồn nói một câu, xem ra người ta giàu thì giàu thật nhưng cũng không chịu bị người khác bắt nạt dễ dàng như thế.
-Các ngươi đâm vào xe của người khác còn đòi người ta đền tiền, có đạo lí không vậy? – trong đám người cuối cùng cũng có một người đứng lên thử làm hiệp sĩ chính nghĩa.
-Đệt, liên quan mẹ gì tới người? – một thanh niên trong 4 tên lập tức hét vào mặt người kia:
-Đừng có xen vào chuyện của người khác, cô ta có thể lái được cả Rolls-Royce mà không có 5000 tệ sao?
-Không sai, ngươi muốn giúp kẻ giàu bắt nạt người nghèo chúng ta phải không? – một thanh niên khác cũng lên tiếng quát.
-Đệch, ngươi chính là chó săn của bọn phú nhị đại.
-Cút cho lão tử, không thì đừng hỏi tại sao không có răng ăn cơm!
Bốn thanh niên vừa mắng chửi vừa hăm dọa, nhìn khí thế rõ ràng là muốn vòi tiền người kia, chỉ là mọi người xung quanh lại thầm nghĩ, muốn vòi tiền lại vòi lên cả đầu người lái Rolls-Royce, bọn chúng không sợ trọc phải tổ ong sao?
Cho dù là người từ nơi khác tới thì cũng không đại biểu ở đây họ không có chỗ dựa a.
Chỉ là thấy bốn tên kia hung hăng như vậy, mấy người đứng xem cũng cảm thấy không nên chen vào, thời buổi bây giờ ai cũng không muốn tự rước phiền phức vào mình.
Bất quá dúng vào lúc này một tiếng kêu đau đớn vô cùng khoa trương vang lên, mọi người vô thức nhìn theo thanh âm đó thì phát hiện trên đầu chiếc honda có một người đang nằm, người này đầu tóc rối loạn, quần áo bẩn thỉu, vừa nhìn liền biết là ăn mày.
-A, đau quá, đau quá, đâm chết người rồi, đền tiền, mau đền tiền cho ta.. – bản lĩnh của tên ăn mày kia đúng là nhất lưu, vừa hò hét vừa lăn lội trên chốc mũi chiếc honda.
Cả đám người xung quanh trố mắt kinh ngạc, sao đó liền cảm thấy sự đời thật buồn cười, trước tiên là đám gia hỏa kia tự mình đâm vào xe người ta, kết quả là còn bắt người ta đền tiền, bây giờ một tên ăn mày tự mình đi tới này lại tự mình nhảy lên xe đám gia hỏa kia, tự xưng là bị bọn chúng đâm phải, hơn nữa còn lớn tiếng đòi bồi thường, đây lẽ nào là phong thủy luân lưu trong truyền thuyết sao?
Bốn thanh niên kia cũng ngẩn ra, tựa hồ không ngờ được mọi việc lại thành ra thế này, nhưng sau đó một thanh niên đã xông về phía người ăn mày:
-Đệch mợ, ngươi muốn chết à? Mau cốt cho lão tử, xe của ta đậu ở đây nãy giờ rồi còn có thể đâm vào ngươi được sao? Mẹ nó, định vòi tiền của lão tử à? Ngươi chán sống rồi phải không?
-Này, đừng có bắt nạt ăn mày a! – tên ăn mày kia tựa hồ có chút sợ hãi nhưng vẫn không chịu xuống xe mà đứng dậy lừi sau một bước, bộ dáng như muốn trèo lên đỉnh xe:
-Người giày các ngươi có phải là cảm thấy ăn mày dễ bắt nạt, có thể tùy ý đâm vào không? Ta.. ta nói cho ngươi biết, ta làm ăn mày đã từng nhặt qua báo trong thùng rác, ăn mày chúng ta cũng có nhân quầy đấy, ngươi…người phải đền tiền cho ta, ít nhất cũng phải 1 vạn tệ.
Quan chúng bốn phía cảm thấy rất buồn cười, việc này cũng thật là có ý tứ, bốn người kia chỉ muốn vòi người ta 5000 tệ, ngược lại lại bị một tên ăn mày vùi những một vạn tệ, việc này cũng thật là quá trùng hợp.
-Nói đúng lắm, ăn xin cũng có nhân quyền, vị ăn xin đại ca này, anh đừng có sợ, người có tiền thì có gì mà to tát chứ, tông xe vào anh thì đều phải đền tiền hết! – một thanh âm đột nhiên truyền tới, theo thanh âm đó một thanh niên mặc áo cộc quần bò nhìn như học sinh cấp ba phổ thông xuất hiện trước mặt mọi người, hắn đi từng bước lớn về phía người ăn mày, trên mặt nở nụ cười xán lạn:
-Vị đại ca này, ta tên là Đường Kim, Đường trong Đường Môn, kim trong Hoàng Kim, chính là Đường Kim lương thiện nhất đất Ninh Sơn này đó, ta một mực luôn lấy giúp đỡ người khác làm niềm vui, cho nên việc này ta nhất định sẽ đứng về phía anh.
Bốn phía đột nhiên lặng ngắt, Đường Kim? Người này là Đường Kim?
Bốn thanh niên kia cũng ngơ người, thôi ăn shit… rồi, Đường Kim ở đâu lại chui ra thế này? Việc này liên quan gì tới hắn chứ?
Còn có vài người trực tiếp nhận ra Đường Kim, tên gia hỏa tự xưng lại lấy giúp đỡ người khác làm niềm vui không không phải là kẻ làm cho cả cảnh sát và xã hội đen ở Ninh Sơn nghe tên mà đã sợ vỡ mật sao?
-Không ai nói cho các ngươi biết bắt nạt ăn mày là chuyện xấu sao? mau đền tiền đi. – Đường Kim nhìn bốn thanh niên kia, cười khinh khỉnh nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận