Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 1045: Đúng là không phải nam nhân.

-Trần Tuyết ngẩng đầu lên liền thấy một nam nhân khá là đẹp trai tay cầm li rượu, trên mặt là nụ cười nhàn nhạt, nhìn vừa phong trần tùy ý lại phóng khoáng không câu nệ, thật cho người ta một cảm giác khá đặc biệt.
-Cút, ai là học muội của ngươi! – Mộc Vũ mở miệng liền mắng:
-Ngươi đến cấp 3 còn chưa tốt nghiệp, suốt ngày quanh quẩn ở đây giả vờ giả vịt làm sinh viên đại học đi tán gái, ngươi có biết xấu hổi không hả?
Trần Tuyết khẽ ngẩn ra, Mộc Vũ tựa hồ nhận biết nam nhân này?
Nam nhân đẹp trai khi cũng khẻ ngẩn ra, sắc mặt hắn không được tự nhiên nhưng vẫn giữ nụ cười:
-Học muội có phải là nhận nhầm người rồi không?
-Ta nhổ vào, ngươi tưởng ta không biết ngươi là ai sao? – Mộc Vũ khinh bỉ nhìn nam nhân kia:
-Ngươi tên Hồ Ca, không sai, đúng là trùng tên với minh tinh điện ảnh kia, nhưng mà ngươi học chưa hết lớp 12 đã bỏ học đi làm, mấy năm nay đi bán hàng kiếm được tí tiền sau đó suốt ngày chạy tới đây giả vờ làm nghiên cứu sinh, dụ dỗ không ít nữ sinh của trường, ngươi dụ dỗ các nàng xong còn dám khoe khoang khắp nơi. Hừ, ngươi khoe thì mặc ngươi khoe, dù sao ngươi cũng chưa có trọc vào hội tỷ muội chúng ta, lão nương lười quản ngươi, nhưng bây giờ ngươi dám trêu trọc cả lão nương sao, ngươi thử đi hỏi xem lão nương là ai?
Tuy rằng trong quán bar khá ồn ào nhưng do có không ít người vẫn một mực chú ý tới Mộc Vũ và mấy nữ sinh bên này lại cộng thêm thanh âm của Mộc Vũ khá lớn, lập tức có không ít người liền tụm lại xem trò vui. Vừa nghe Mộc Vũ nói như thế lập tức đã có không ít người nhìn chằm chằm vào nam nhân đẹp trai kia, ánh mắt đều khá là bất thiện.
Tâm trạng không tốt làm Mộc Vũ mắng một hơi đến nỗi thanh niên Hồ Ca chỉ cảm thấy máu chó đầy đầu, bộ mặt hiền hoàn của hắn đã biến đổi, thay vào đó là một nụ cười miễn cưỡng:
-Nếu học muội đã không muốn uống cùng ta thì bỏ đi.
Hồ Ca dứt lời liền cụp đuôi rời đi, hiển nhiên hắn tới nơi này chỉ để tán gái chứ không phải để gây sự.
-Ê, đứng lại đó cho lão nương! – bất quá Mộc Vũ lại không muốn bỏ qua cho hắn:
-Ngươi không phải muốn cùng lão nương uống chút kích thích hơn sao? được a, có bản lĩnh thì đến đây solo với lão nương, nếu lão nương say trước thì hôm nay lão nương sẽ đi cùng ngươi, xem ngươi có bản lĩnh đó không?
-Mộc Vũ, đừng kích động, cậu say rồi đấy! – Trần Tuyết vội vã can ngăn.
-Ta chưa say, ta có uống hai chai rượu trắng cũng chẳng say được. – Mộc Vũ rõ ràng đã không còn thanh tỉnh nữa:
-Hồ Ca, ngươi phải muốn tán lão nương sao? đừng có đi a!
-Thật xin lỗi, bây giờ ta không có hứng thú với cô nữa! – Hồ Ca nhìn bốn phía thấy tìn huống không ổn nên nhất thời có chút lo sợ, định tìm cách thoát thân.
-Xùy, thật không xứng mặt nam nhân. – ngữ khí của Mộc Vũ tràn đầy vẻ khinh bỉ:
-Có thế mà cũng đòi tán gái, thôi cầm tiền mà đi tìm gái gọi đi!
Bốn phía nhất thời cười ồ lên.
Hồ Ca chỉ cảm tháy mặt mình nóng ran lên, một cỗ tức khí từ trong đáy lòng bừng lên.
-Cô nói lời có giữ lời không? Nếu cô say trước thì tốt nay sẽ đi cùng ta? – Hồ Ca cắn răng quay người lại hỏi Mộc Vũ.
-Đương nhiên, lão nương nói lời sẽ giữ lời. – Mộc Vũ hừ một tiếng, sau đó hướng về quầy phục vụ hò một tiếng:
-Cho ta 4 chai rượu trắng!
Rất nhanh đã có người đưa rượu qua, động tĩnh bên này cũng kinh động rất nhiều người vây xem, có người đã giảm âm lượng của nhạc xuống một chút, lần này dường như mọi người trong bar đều đã chú ý tới bên này.
4 Chai rượu được đưa lên đều là loại rượu trắng hơn 50 độ, mỗi chai đều là 500ml, Mộc Vũ trực tiếp mở hết nắp ra sau đó vẫy tay với Hồ Ca:
-Tiểu tử, tới đây, lão nương uống trước rồi tới lượt ngươi, thử xem ai gục trước!
Dứt lời nàng liền nhấc một chai rượu lên dốc thẳng vào miệng.
Bốn phía đột nhiên lặng ngắt như tờ, cả đám người được một phen trố mắt, cô gái này thật là hung mãnh a!
Đương nhiên đại bộ phận mọi người đều nhận thức Mộc Vũ, bọn họ không nhịn được mà thầm nghĩ, nữ nhân thất tình quả nhiên là đáng sợ.
ục ục ục…
đại khái khoảng một phút sau, Mộc Vũ ném vỏ chai qua một bên:
-Tới lượt ngươi rồi đó!
-Bộp bộp bộp… - bốn phía truyền tới từng tiếng vỗ tay vang dội, bởi vì mọi người đều thấy Mộc Vũ đã uống cạn hết một chai rượu, tuy rằng lúc này mặt nàng đang đỏ bừng như trái gấc chinh nhưng nàng vẫn đứng vững, không hề gục xuống.
Hồ Ca cũng ngẩn ra, hắn vốn là nhân viên kinh doanh, tửu lượng cũng có số má, nếu uống từ từ thì một chai cũng có thể uống được, nhưng trực tiếp nốc hết cả chai như vậy thì hắn chưa có thử bao giờ.
-Mau uống đi!
-Đừng có xoắn đít a!
-Là nam nhân thì một hơi cạn đi!
-Nhanh lên!
Mọi người xung quanh đã bắt đầu thúc giục Hồ Ca, đến lúc này hắn cũng là cưỡi hổ khó xuống, không có cách nào khác đành phải uống thôi.
-uống thì uống! – Hồ Ca nghiến răng nghiến lợi cầm chai rượu lên dốc thẳng vào miệng.
-Khụ khụ… - uống được một nửa hắn liền bị sặc một cái, các uống như thế này rõ ràng không phải là thế mạnh của hắn, nhưng thấy bốn phía đang nhìn hắn cũng chỉ có thể nhắm mắt mà uống tiếp, hơn một phút đồng hồ sau hắn cuối cùng cũng tu hết chai rượu.
Chỉ là lúc này Hồ Ca đã cảm thấy trong bụng mình như có một phiến giang hải đang điên cuồng vỗ bờ, hơi cồn bốc lên tới tận đầu làm hắn cảm thấy sắp trụ không nổi nữa, tửu lượng của hắn căn bản cũng chỉ ở khoảng trên dưới một chai, trước lúc đó đã uống một ít, hơn nữa hắn lại quen uống từ từ, bây giờ lại gấp gáp như thế làm hắn cảm thấy lung lay sắp đổ.
-Tới, tiếp nào! – Mộc Vũ lại cầm một chai nữa lên:
-Vừa rồi lão nương uống trước, vốn chai này phải là ngươi uống trước bất quá lão nương không muốn bị người ta coi là khôn vặt, cho nên lần này chúng ta đồng thời uống, ai gục trước thì người đó thua!
-Ta, ta không thể uống nữa… - Hồ Ca cảm giác được hơi rượu đã bốc lên đến não, đầu óc choang choáng, bước đi cũng đã loạng choạng:
-Ta, ta nhận thua rồi…
-Xùy, thật chẳng ra gì, có đáng mặt nam nhân không? Lão nương nói cho ngươi biết, nhận thua cũng không được, nhận thua cũng phải uống, nếu không muốn uống cũng được ,sau này đừng có vác mặt tới đây tán gái nữa, nếu không lão nương sẽ cho người đánh gãy chân giữa của ngươi! – Mộc Vũ khi phê rượu cũng khá là điên cuồng, cái gì cũng dám nói.
-Ta, ta không sẽ không tới nữa…. – Hồ Ca thực sự xoắn rồi, dứt lời liền loạng choạng chạy ra phía cửa, vừa ra khỏi quán liền cúi người nôn thốc nôn tháo.
-Mộc Vũ thật là lợi hại.
-Mộc Vũ, ta sùng bái nàng!
-Mộc Vũ…
Trong quán ba mọi người đều vỗ tay hoan hô, không ít người hò hét khen ngợi.
-muốn gia nhập hội tỷ muội thì mau nhân cơ hội, lão nương sắp tốt nghiệp rồi đấy! – Mộc Vũ nhất thời còn nghĩ tới tranh thủ lôi kéo nhân lực.
Cả đám nam nhân khá là cạn lời, đến cả Trần Tuyết cũng có chút dở khóc dở cười, nói Mộc Vũ say cũng không phải là hoàn toàn say, lúc này rồi mà còn không quên quảng cáo.
-Mộc Mộc, không bằng chúng ta cũng solo tửu lượng một trận đi? – đúng vào lúc này một thanh âm vang lên đè ép tất cả những tiếng ồn ào khác trong quán ba phải lắng xuống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận