Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 1055: xếp kín thân thể nàng.

Bãi biển này rất dài, lúc này Đường Kim và Hàn Tuyết Nhu đã đi rất xa khu vực huấn luyện quân sự, hai người tay nắm tay đi trên cát, Hàn Tuyết Nhu càng là trực tiếp cởi giày ra, bước chân trên cảm, cảm nhận cảm giác ma sát của cát với bàn chân.
-Êi, chàng ở đại học Thiên Nam gặp được bao nhiên mỹ nữ rồi hả? – Hàn Tuyết Nhu đột nhiên hỏi.
-Đại học Thiên Nam chẳng có mỹ nữ nào cả. – Đường Kim tùy tiện đáp.
-Một người cũng không có sao? – Hàn Tuyết Nhu hiển nhiên là không tin, cả trường mấy vạn người kiểu gì chẳng có vài mỹ nữ.
-Ờ, thật ra thì cũng có, nàng biết Bối Hương Hương không? Ta từng nói qua một trong Thất sắc hoa ấy, bất quá Bối Hương Hương kia nhìn bề ngoài chỉ như đại loli tầm mười ba mười bốn tuổi thôi. – Đường Kim cũng không giấu:
-Ờ, còn có một người tên Mộc Vũ, xinh nhưng mà dáng người hơi kém một chút, hơn nữa suốt ngày lại ăn mặc như con trai, tóm lại là mỹ nữ ở đại học Thiên Nam còn kém nàng nhiều lắm.
-Ai bảo chàng không tới đây học với ta cơ. – Hàn Tuyết Nhu bĩu môi:
-Nếu chàng thật muốn tới đây thì không cần thi cũng có thể vào học.
-Thân ái, không phải ta đã nói rồi sao? thật ra ta ở đâu chẳng như nhau. – Đường Kim cười hì hì, sau đó đổi sang chủ đề khác:
-Phải rồi, ta đang định hỏi nàng, nàng thấy mấy căn nhà bên kia thế nào?
Đường Kim chỉ về phía không xa, Hàn Tuyết Nhu nhìn theo hướng ngón tay hắn:
-Chàng nói là mấy căn biệt thự giáp biển đó á?
-Đúng vậy. – Đường Kim gật đầu:
-Thân ái, trước kia nàng từng nói sẽ mua biệt thự sau đó chúng ta sẽ ở cùng nhau, nàng thích biệt thự giáp biển không? Nếu thích thì lát nữa ta đi mua một cái, nói không chừng tối nay có thể vào ở luôn đấy.
-Thích chứ, nơi đó là khu biệt thự nổi tiếng nhất Thiên Hải đó, nhưng mà đắt lắm, rẻ nhất cũng bốn năm ngàn vạn ( 4-50 triệu tệ), ta không có nhiều tiền như thế cho nên vẫn chưa mua. – Hàn Tuyết Nhu hưng phấn nói.
-Vậy đợi lát nữa ta mua cho nàng một căn, phải rồi, nàng thích ngay bên cạnh biển hay lùi vào một chút? – Đường Kim hỏi chi tiết hơn, ở khu biệt thự kia có cả căn giáp biển, có căn thậm chí cách biển cả mấy cây số.
-sát biển đi, bất quá nếu không mua được thì xa một chút cũng không sao, dù sao ta chạy ra biển cũng không mất mấy thời gian. – Hàn Tuyết Nhu nói.
-Hay là đợi lát nữa nàng đi chọn cùng ta đi. – Đường Kim nghĩ một lát rồi đề nghị.
-Không cần đâu, lát nữa ta còn phải đi huấn luyện, chàng đi chọn là được rồi, thật ra thì bất luận là biệt thự như thế nào ta đều thích mà. – Hàn Tuyết Nhu yêu kiều nói, trên thực tế thì cho dù Đường Kim có mua một căn nhà bình thường cho nàng nàng vẫn sẽ rất vui, nàng chỉ muốn có một tổ ấm cố định với Đường Kim ở Thiên Hải mà thôi, coi như một ngôi nhà nhỏ của hai người cũng được.
-Ờ, Vậy ta tận lực mua căn nào tối nay có thể ở luôn. – Đường Kim cười hì hì đáp.
-Ân. – Hàn Tuyết Nhu khẽ đỏ mặt gật đầu một cái, có lễ tối nay hai người lại cuồng hoan ở nơi ở mới rồi.
Hai người lại đi dạo trên bờ cát thêm một tiếng đồng hồ nữa Đường Kim mới đưa Hàn Tuyết Nhu trở lại điểm huấn luyện, sau dó hắn bắt đầu đi tới khu biệt thư kia.
Số lượng biệt thự ở đây thật ra cũng không nhiều, mỗi căn đều cách nhau khá xa, hơn nữa đều là biệt thự độc lập, số lượng biệt thự giáp với biển không nhiều quá mười căn.
Mục tiêu của Đường Kim chính là loại biệt thự này, bởi vì Hàn Tuyết Nhu thích nên hắn nhất định phải mua, còn chủ nhân trước kia của nó là ai thì Đường Kim không quá quan tâm, cho dù đã có chủ nhân rồi thì hắn cũng có thể mua lại được.
Bất quá vấn đề là không ít biệt thự rõ ràng là đã có người ở nhưng hiện tại lại không thấy ai bên trong, muốn mua thì cũng phải tìm được chủ nhân đã.
-Hay là nhờ Hiểu Hiểu điều tra giúp xem chủ nhân của những căn biệt thự này là ai nhỉ? – Đường Kim tự mình lẩm bẩm, bất quá nếu nàng biết hắn mua biệt thự ở đây để ở chung với bạn gái thì liệu nàng có tức giận mà lại đi đổi nhạc chuông của hắn không ta?
Đường Kim vừa thầm nghĩ với đi tới trước cửa một căn biệt thự, sau đó hắn khẽ kinh ngạc một cái bởi vì bên trong căn biệt thự này trồng toàn hoa hồng, hơn nữa mà một loại hoa hồng đỏ nhìn rất trong, toàn bộ đều đang nở hoa, cả phiến hỏa hồng đặc vào mắt làm Đường Kim không tự giác được nhớ tới một người, Hỏa Mai Khôi – Hoắc Tâm Mai.
Trước mắt Đường Kim bất giác xuất hiện thân ảnh nhiệt tình như lửa của mỹ nữ kia, nàng đứng giữa cả biển hoa hồng nhưng không hề bị phai mờ trong đó, chỉ vì nàng chính là đó hoa đẹp nhất trong cả biển hoa, một đóa hoa hồng lửa độc nhất vô nhị.
-Cư nhiên xuất hiện cả ảo giác! – Đường Kim nhất thời có chút buồn bực, hắn không có thích nàng đến mức độ như vậy chứ? Hắn chỉ mới gặp qua nàng một lần mà thôi.
Nhưng một giây sau Đường Kim đột nhiên kinh tỉnh bởi vì đây không phải ảo giác mà hoàn toàn là sự thật, đứng giữa biển hoa hồng kia đúng là Hỏa Mai Khôi, nàng đang lộ ra cái răng khểnh, cười thật tươi với hắn.
-Đường Kim, chúng ta lại gặp mặt rồi. – thanh âm vui tai truyền tới:
-Nếu đã tới đây thì sao không vào ngồi chơi một chút?
-Đây là nhà nàng? – Đường Kim nhất thời có chút nói không nên lời ,hắn bước vào trong biệt thự, cũng đứng trên mấy bông hoa hồng cảm khái một câu:
-Mỹ nữ hoa hồng thân ái, chúng ta thật là có duyên đó nha.
-Có duyên? – Hoắc Tâm Mai cười cười, hai chiếc răng khểnh lại lộ ra ngoài:
-Lẽ nào không phải là ngươi đặc biệt tới tìm ta sao?
-Tuy rằng ta rất muốn nói như vậy, bất quá ta quyết định phải làm một chàng trai thành thật, cho nên ta phải nói với nàng là thật ra ta tới đây không phải để tìm nàng. – Đường Kim cười hì hì:
-Nhưng mà ta nghĩ duyên phận của chúng ta có lẽ là do trời định đấy, có lẽ ông trời đã định trước nàng sẽ trở thành nữ nhân của ta.
Hoắc Tâm Mai lại nở nụ cười xán lạn:
-Đường Kim , ta cũng tin ngươi, bất quá ta phải nói cho ngươi biết rằng ta chưa bao giờ tin vào thiên mệnh chú định cả, ta tin nhân định thắng thiên, cũng tin rằng yếu tố quyết định mọi việc là con người.
-ờ, nói như vậy là ta nên làm gì thực tế hơn có phải không? Đường Kim vừa nói vừa cúi người xuống ngắt một bông hồng đưa tới trước mặt Hoắc Tâm Mai:
-Thân ái, vậy chúng ta bắt đầu từ bông hoa này đi, hôm nay nàng nhận hoa hồng của ta, ngày khác ta nhật định sẽ dùng cánh hoa xếp kín người nàng.
Chưa hết Đường Kim còn bổ sung một câu:
-Là xếp kín người nàng lúc không mang y phục ấy.
-Lẽ nào ngươi không biết bông hồng trên tay ngươi cũng là do ta trồng sao? – Hoắc Tâm Mai không có nhận bông hồng của Đường Kim, đồng dạng cũng không tức giận vì những lời lẽ trọc ghẹo quá phận của Đường Kim, nàng chỉ nhẹ nhàng lắc đầu cười nhạt một cái:
-Rất xin lỗi, ta sẽ không nhận bông hoa này, bởi vì đầu tiên ta thấy đúng như Ngọc Mẫu Đơn từng nói, ngươi chẳng có chút thành ý nào cả, thứ hai là ta cũng không muốn trở thành Ngọc Mẫu Đơn thứ hai, ta không muốn trở thành bạn gái ngươi mà chỉ muốn làm bạn với bạn gái ngươi thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận