Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 1249: Nàng muốn hại người ta sao?

Cả căng tin bỗng trở nên lặng ngắt, bất quá yên tĩnh không được mấy giây liền trở nên ầm ầm bạo phát.
-Đệch , tên gia hỏa kia đánh người.
-Mẹ nói, đúng là không đặt chúng ta ở trong mắt.
-Hắn muốn khiêu chiến uy nghiêm của trường ta anh em ơi.
-Thật không hổ là vị hôn phu của Tần Thủy Dao, đúng là nồi nào vung ấy, quá bạo lực đi.
-tới xem thế nào…

Những người này vừa hô ào vừa ập tới, Đường Kim vẫn làm như không có chuyện gì tiếp tục nhàn nhã ăn cơm, lúc này trước mặt hắn chỉ còn một khay cơm còn thức ăn mà thôi, bất quá không ai kinh thán thực lượng của hắn hết, mọi người đều đang kinh thán hắn bạo lực.
-Hắn hôn mê rồi. – có người đột nhiên kinh hô.
-Mau, mau gọi cấp cứu. – có người khác vội vàng nói.
-alo, 999 hả, nơi này là… - đã có người lấy điện thoại gọi cấp cứu.

Nhất thời cả căng tin trở nên loạn xì ngầu, nhưng đứng giữa loạn thế Đường Kim và Tần Thủy Dao vẫn vững như Thái Sơn, Tần Thủy Dao vẫn bảo trì bộ dáng thục nữ thanh thuần thoát tục của mình, từ từ ăn nốt phần cơm còn lại, còn Đường Kim thì vẫn như lang như hổ, đồng dạng dùng tư thế thoát tục như gió thổi lá rơi, tiêu diệt nốt phần đồ ăn còn lại.
-Tần Thủy Dao, bạn trai cô thật quá phận. – cuối cùng cũng có nữ sinh hóa thân làm nữ thần chính nghĩa, vì chuyện bất bình mà đứng lên.
Nữ sinh này cũng khá là xinh đẹp, chỉ là còn kém xa Tần Thủy Dao, chắc là ngày thường bị hào quang của Tần Thủy Dao che lấp nên mới sinh lòng đố kị, hom nay cuối cùng cũng túm được cơ hộ chỉ trích Tần Thủy Dao.
Đường Kim lúc này cũng đã ăn hết đống cơm củ hắn, rút lấy một cái khăn giấy, từ từ lau miệng rồi mới quay đầu nhìn nữ sinh kia, nghiêm trang nói:
-Vị đồng học này ta phải sửa lại một chút, ta không phải bạn trai mà là vị hôn phu của nàng, cái này có khác biệt về chất đấy.
Không biết ai thầm lẩm bẩm một câu:
-Có khác quái gì, không phải đều giống nhau sao?
-Không có văn hóa thật là đáng sợ, thật không biết làm sao các người thi vào được trường này nữa. – Đường Kim lắc đầu cảm khái:
-Bạn trai là hai bên tự nguyện yêu nhau, vị hôn thê chỉ đại biểu là có hôn ước, hai bên tùy thời đều có thể biến thành đoạn tình tuyệt ái, hôn ước thứ đồ này không dễ dễ giải trừ a…
-Êi, Đường Kim chết bầm, ngươi có thôi đi không hả? – Tần Thủy Dao nhịn không được nữa ngắt lời Đường Kim.
-Tần Thủy Dao, vị hôn phu của cô đánh bạn học thành thế này, cô không có chút biểu thị nào sao? – nữ nhân kia lại lên tiếng, hiển nhiên mục tiêu của nàng không phải Đường Kim mà là Tần Thủy Dao:
-Ít nhất thì cô cũng phải xin lỗi mọi người một tiếng chứ?L
Tần Thủy Dao lấy điện thoại ra gọi:
-Alo, 110 hả, vị hôn phu của ta đánh người khác trọng thương rồi, các người mau tới bắt hắn về đồn đi… không đùa đâu… ở đây là đại học Yến Kinh, ta tên Tần Thủy Dao, ta đang ở căn tin số 2, phải, phải rồi, cảm ơn!
Cúp máy xong, Tần Thủy Dao nhàn nhạt nói:
-Ta đã báo cảnh sát bắt hắn, đủ rồi chứ?
Nữ sinh kia nhất thời không còn gì để nói, mọi người xung quanh ai nấy đều trừng mắt há mồm, vị hoa khôi này đang muốn vì đại nghĩa diệt thân sao? chỉ là làm sao bọn họ cứ cảm thấy có gì đó sai sai ấy nhỉ.
-Cô Ngốc, làm người phải hậu đạo một chút, nàng làm thế không phải là muốn hại người ta sao? – Đường Kim nhìn Tần Thủy Dao, bộ dáng bất mãn nói:
-Người ta làm cảnh sát cũng rất vất vả, nàng cần gì phải làm khó họ chứ.Đường Kim đứng đậy:
-Vì nghĩ cho sự an toàn của cảnh sát, ta không đợi bọn họ tới nữa.
-không được đi.
-Đánh người rồi muốn chuồn hả, không ngon như thế đâu.
-Ngăn hắn lại, đợi cảnh sát tới.
-Muốn đi, trước tiên bước qua xác ta đã.
..
Thấy Đường Kim định chuồn, cả đám người bắt đầu hô hào muốn ngăn cản, vài nam sinh cao lớn đứng chắn đường ra của Đường Kim, hiển nhiện là không định cho hắn rời đi.
-Cô Ngốc, nàng ở đây từ từ chờ cảnh sát nha, ta đi đây. – Đường Kim không thèm để ý tới đám người này, chỉ nói với Tần Thủy Dao một câu rồi liền quay người rời đi, đám người chắn đường Đường Kim bỗng nhiên cảm thấy một cỗ lực lượng cường đại vô thanh vô thức ép cho bọn họ không tự chủ được dạt ra hai bên.
Một con đường được mở ra, Đường Kim không nhanh không chậm bước ra ngoài, những sinh viên của đại học Yến Kinh này chỉ biết trơ mắt nhìn hắn rời đi, không ít người trong lòng cảm thấy bi phận, bất quá đành lực bất tòng tâm.
Đường Kim không nhanh không chậm đi trong khuôn viên trường, một lát sau xe cứu hộ đi ngang qua hắn, lại thêm một lát nữa, xe cảnh sát cũng lướt qua, một lát nữa thì Đường Kim đã hoàn toàn biến mất.
Lần này Đường Kim trở về đại học Thiên Nam, trong tiềm thức của hắn, Đường Kim đã đem nơi này coi là nhà của mình, hôm nay ở bên ngoài bận bịu cả một ngày, hắn cũng đã thấm mệt, hiện tại phải về nhà nghỉ ngơi thư giãn một chút.
Đường Kim nằm một mình trên bãi cỏ bên hồ một hai tiếng đồng hồ, trong đầu hồi tưởng lại những chuyện xảy ra gần đây, sau đó quyết định cứ mặc kệ nó đã, ôm gối mất ngủ không phải là phong cách của hắn, tối nay hắn phải tìm một mỹ nữ ngủ cùng mới được.
Thấy thời gian đã sắp tới 9 giờ tối, lấy điện thoại ra kiểm tra một chút, phát hiện Kiều An An đang ở không, Mộc Vũ đã về kí túc của nàng, Tiêu Đại Nhi thì đang trên lớp tự học, Tô Vân Phi không ở trong trường, mà đang ở trong một quán bar.
-Tô lão sư cư nhiên đi bar? – Đường Kim có chút kinh ngạc, bất quá ngay sau đó đã lập tức minh bạch , bởi vì Judy cũng ở trong quán bar kia, không cần đoán cũng biết khẳng định là Judy kéo Tô Vân Phi tới, năm đó ở Ninh Sơn các nàng khá là thân thuộc nhau, hiện tại có lẽ càng thân hơn rồi.
Trong đầu Đường Kim không nhịn được nổi lên hình ảnh nóng bỏng kiều diễm của Judy, đã từng có một đoạn thời gian hắn nhớ mãi không quên với đoạn clip của nàng gửi hắn, tựa hồ mỗi lần nàng xuất hiện làm hắn lại bất chi bất giác nhớ tới clip nóng kia.
Nghĩ tới việc cả ngày hôm nay phần lớn thời gian đều dành cho khối băng nhỏ Băng Tuyết Liên, Đường Kim đột nhiên cảm thấy bản thân cần một chút gì đó làm nóng người một chút, lập tức hắn liền làm ra một quyết định anh minh, đó là đi bar chơi.
Quyết định xong Đường Kim lập tức bật dậy, không nhanh không chậm đi ra khỏi trường, quán bar cách trường cũng không xa, hắn tính sẽ từ từ đi bộ tới.
Hôm nay thuấn di quá nhiều, cuối cùng cũng làm hắn xuất hiện một số di chứng, không phải di chứng trên thể xác mà là di chứng trong tâm lí, hắn tựa hồ cảm thấy ngan ngán với thuấn di rồi.
Vài phút sau Đường Kim liền ra khỏi cổng lớn, nhưng đúng vào lúc này hắn là nhìn thấy một thân ảnh có chút quen thuộc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận