Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 708: Ta vốn định đưa tiền cho chúng

-Cậu có biết như thế là phạm pháp không hả? – tên cảnh sát béo tiếp tục nói:
-Đánh người thi hành công vụ, cố ý gây thương tích, những tội này đều rất nghiêm trọng..
-Đúng là nhiều lời! – Đường Kim cuối cũng cũng hết cmn kiên nhẫn, búng tay một cái, tên cảnh sát béo cũng lập tức ngã lăn ra đất, nhưng mà sao với người khác thì hắn may mắn hơn một chút, hắn chỉ là tạm thời ngất đi một lát ,sau khi tỉnh lại sẽ không có việc gì.
Đồn cảnh sát này cũng không lớn, Đường Kim rất nhanh đã tìm thấy Trương Tiểu Bàn. Trương Tiểu Bàn bây giờ nhìn bề ngoài có chút tiều tụy, sau khí nhìn thấy Đường Kim thì hắn lập tức như gặp được cứu tinh, một bộ dáng vui mừng ra mặt:
-Anh bạn, cậu cuối cùng cũng tới, cậu đúng là phụ mẫu tái sinh của ta a…
-Ngừng! Đừng nói lời thừa, nếu không ta đi luôn đấy! – Đường Kim lập tức kinh hô.
Trương Tiểu Bàn lập tức ngoan ngoãn im miệng, từ từ đi theo Đường Kim ra ngoài, chỉ là lúc ra tới cửa nhìn thấy cả đống cảnh sát đang hôn mê dưới đất, Trương Tiểu Bàn nhất thời kinh ngạc đến trừng mắt há mồm.
-Anh bạn, cậu không phải là đem tiền tới bảo lãnh ta sao? – Trương Tiểu Bàn có chút khóc không ra nước mắt, sau đó liền sụt sùi cảm kích, đúng là nghĩa khí a, vậy mà tới tận đây cướp ngục.
-Tiền ở đây nè. – Đường Kim cầm 5000 tệ trên tay phất phất:
-Ta vốn định đưa tiền cho chúng, nhưng mà chúng nói chỉ dùng tiền thôi không thể làm chúng vừa lòng, bọn chúng rất lâu rồi chưa bị ăn đấm cho nên muốn thử cảm giác bị ăn đập, không có biện pháp a, để có thể đưa cậu ra ngoài ta chỉ có thể thỏa mãn yêu cầu biến thái này của chúng, đánh chúng một trận thôi.
Đường Kim vừa nói vừa đi ra khỏi đồn cảnh sát, Trương Tiểu Bàn nghe xong cạn cmn lời, hắn cũng theo Đường Kim đi ra, cuối cùng vẫn là nhịn không được hỏi một câu:
-Anh bạn , ta chỉ hỏi một câu, cậu đánh bọn họ, có khi nào bọn họ sẽ tới bắt ta không?
-Chắc là không đâu. – Đường Kim hời hợt nói:
-Nếu như chúng bắt cậu nữa, ta lại tới đưa cậu ra là được.
-Ặc, anh bạn, đây là cậu nói đấy nhé, nếu ta bị bắt nữa cậu nhất định phải đến cứu ta đấy. – Trương Tiểu Bàn vẫn có chút run sợ, hắn đã bắt đầu hối hận việc gọi Đường Kim tới giúp rồi, anh bạn này làm việc đúng là chả đáng tin cậy chút nào.
-Ờ, phải rồi, Trương Tiểu Bàn, sao cậu lại bị bắt vào đồn thế? – lúc này Đường Kim mới có chút kì quái hỏi:
-Không phải là cậu đi trêu ghẹo nữ hài 3 tuổi đó chứ?
-Anh bạn, đừng có dìm hàng ta có được không, cho dù ta có đi trêu gái thì cũng sẽ không trêu 3 tuổi đâu, ít nhất cũng phải 13 tuổi chứ? – Trương Tiểu Bàn nhất thời có chút buồn bực:
-Đi thôi, anh bạn, đã giúp thì giúp cho chót, cậu đi cùng ta tới tìm Vương Cầm đi.
-Trương Tiểu Bàn, khẩu vị của cậu cũng mặn quá đi, nữ hài 13 tuổi cũng muốn trêu ghẹo? – Đường Kim lắc đầu:
-ta vốn cho rằng cậu muốn trêu ghẹo nữ nhân 23 tuổi, chỉ là không có cái gan đó mà thôi, ai ngờ 13 tuổi mới là tình yêu đích thực của cậu.
-Lão đại, chân ái của ta năm nay 19 tuổi a! – Trương Tiểu Bàn khóc không ra nước mắt:
-Mấy hôm trước Vương Cầm vừa tròn 19 tuổi.
-Cậu vẫn chưa nói tại sao cậu lại bị bắt, không phải là do trêu trọc thiếu nữ vị thành niên đó chứ? – Đường Kim có chút ngạc nhiên nhìn Trương Tiểu Bàn.
-Anh bạn, việc này một lời khó nói hết được, chúng ta tới chỗ thành đại học, vừa đi vừa nói đi. Trương Tiểu Bàn buồn bực nói.
-được thôi! – Đường Kim bây giờ cũng không có việc gì làm, hơn nữa hắn cũng khá tò mò với việc Trương Tiểu Bàn tại sao lại bị bắt.
Đồn cảnh sát Mặc Hồ cách thành đại học ( khu tập trung các trường đại học) không xa, chỉ khoảng 1km mà thôi, nhưng mà khu đại học đó rất là rộng lớn, bên trong có không ít trường đại học, trường của Vương Cầm là đại học sư phạm Thiên Nam, cũng nằm trong khu đại học này.
-anh bạn, nói ra thì lần trước cậu quân sư cho ta cái chủ ý kia rất là hữu dụng, hôm đó ta mua một bó hoa hồng, đột nhiên xuất hiện trước mặt Vương Cầm, nàng thực sự rất cao hứng, còn có chút kích động, ờm…. tối hôm đó chút ta thật đã đi thuê phòng. – Trương Tiểu Bàn vừa đi vừa nói:
-Ta vốn tính sẽ ở cùng Vương Cầm vài ngày rồi sẽ quay về, ai ngờ đến ngày thứ hai thì ta liền phát hiện có vài nam nhân đang theo đuổi Vương Cầm, thế là ta lập tức thay đổi chủ ý.
-Xem ra người theo đuổi Vương Cầm cũng không ít a? – Đường Kim có chút kinh ngạc.
-Anh bạn, Vương Cầm xinh đẹp như thế, hơn nữa nàng còn là người phát ngôn của cả trường, được rất nhiều người yêu thích. – Trương Tiểu Bàn có chút buồn bực:
-Đương nhiên là không thể bì được với bạn gái của cậu rồi, nhưng mà cậu cho rằng cấp bậc như bạn gái cậu có thể tùy tiện gặp được một người sao? Cả trường sư phạm Thiên Nam cũng chưa chắc có lấy một người so được với bạn gái cậu đâu.
-Ờ, kể cũng đúng, không phải ánh mắt của ai cũng cao được như ta! – Đường Kim tùy ý nói.
-anh bạn, cho nên ta mới yên tâm mời cậu tới giúp, cậu là người duy nhất khẳng định sẽ không cướp bạn gái của ta. – Trương Tiểu Bàn thật thà nói.
-Nếu ta muốn cướp thì cậu sớm đã FA cmnr. – Đường Kim lười biếng nói.
-Ặc, anh bạn, cậu không thể nói giảm nói tránh một chút sao? như vậy rất là đả kích người ta a. – Trương Tiểu Bàn có chút cạn lời.
-Thân làm một soái ca, nhất định phải có một trái tim cường đại, đả kích nhiều một chút mới mới tốt. – Đường Kim không thiếu lý do lý chấu.
Trương Tiểu Bàn há hốc mồm, quyết định không nói cái này nữa mà lập tức đánh sang chuyện khác:
-Ách, anh bạn, vẫn là nói chuyện Vương Cầm đi, mấy bữa trước ta ngày nào cũng cắm dùi ở đây, còn đặc biệt xin nghỉ ốm một kì dài, mỗi ngày đều làm hộ hoa sứ giả cho Vương Cầm, mắt thấy chỉ còn vài ngày nữa là Vương Cầm được nghỉ tết rồi, đến lúc đó có thể đưa nàng về Ninh Sơn, vậy là an cmn toàn rồi, nhưng mà đời éo như mơ, đúng vào thời khắc quan trọng thì lạm bị một tên vương bát đảm âm một phát.
-Đơn giản, vậy thì âm lại hắn. – Đường Kim tùy ý nói.
-Bây giờ cái này đã không phải vấn đề quan trọng nhất nữa rồi, quan trọng nhất là Vương Cầm hiểu lầm ta rồi, nàng nói muốn chia tay với ta! – bộ dáng của Trương Tiểu Bàn vô cùng buồn bực.
-Vương Cầm hiểu lầm cậu? – Đường Kim có chút kinh ngạc:
-Lẽ nào có người đem gái ném lên giường của cậu sau đó để Vương Cầm nhìn thấy sao?
- Ặc, anh bạn, sao ngươi biết thế? – Trương Tiểu Bàn ngẩn ra.
-Đây là phương pháp cũ nhất nhưng cũng hữu dụng nhất. – Đường Kim tùy tiện nói:
-Nhưng mà cậu thế mà còn bị hãm hại? Nói xem nữ nhân bị ném lên giường cậu kia có ngon không?
-Cái này… khá ngon đấy, dáng người khá tốt, chỉ là… - Trương Tiểu Bàn nói tới đây bỗng dừng lại, tựa hồ có gì đó khó nói.
-Chỉ là thực tế thì là nam nhân có phải không? – Đường Kim tùy ý nói.
-Khụ khụ… - Trương Tiểu Bàn nhất thời ho sặc sụa, mãi lúc sau hắn mới nhìn Đường Kim uể oải nói:
-Anh bạn, đừng có dọa ta! Ta bây giờ đã nát lắm rồi đấy.
-Không phải nam nhân thì ngươi lãi cmnr, nát nát cái vẹo gì. – Đường Kim hời hợt nói.
-Anh bạn, tuy không phải nam nhưng lại là gái ngành a! – Trương Tiểu Bàn buồn bực:
-Càng đáng hận là tên khốn kiếp kia còn gọi điện thoại báo cảnh sát, làm ta nửa đêm bị cảnh sát kéo xuống giường, bị giam mất một đêm, sáng hôm sau cảnh sát còn gọi điện cho Vương Cầm tới lĩnh người, Vương Cầm vừa tới nơi thì trực tiếp nói lời chia tay với ta rồi quay người rời đi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận