Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 902: Gọi món là sở trường của ta.

Tô Vân Phi còn chưa kịp trả lời thì nam tử cao lớn kia đã tới trước mặt nàng, ánh mắt của hắn không tự giác được quét qua người Judy một cái, một tia lửa nóng khẽ xẹt qua, sau đó mới dời ánh mắt sang người Tô Vân Phi, nhưng khi vừa thấy Đường Kim trước tiên là cảm thấy khó hiểu sau đó sắc mặt lập tức khẽ biến:
-Là ngươi?
-Triệu tổng, lần này ông không giả vờ không quen ta nữa à? – Đường Kim cười hắc hắc:
-Không tệ không tệ, có tiến bộ đấy, lần này thành thực hơn lần trước rồi.
Triệu tổng này chính là tên gia hỏa nhìn bề ngoài rất thư sinh, giám đốc của một công ty công nghệ, Triệu Phong lúc trước đã từng theo đuổi Tô Vân Phi nhưng bị Đường Kim cho ăn quả đắng, lần trước hắn giả vờ là bạn học cũ một mực chung tình với nàng, không ngờ bị Đường Kim thọc gậy bánh xe, bóc phốt vụ hắn gọi gái ngành ở kinh thành làm hình tượng của hắn tan nát hết.
Đường Kim cứ tưởng rằng từ đó về sau, nam nhân này sẽ không còn mặt mũi nào mà xuất hiện nữa, thế mà éo ngờ được hắn vẫn chưa chết tâm, hơn nữa theo lời Judy vừa nói thì Triệu Phong còn thường xuyên tới tìm Tô Vân Phi.
Judy cũng vô cùng hứng thú nhìn Đường Kim, hình như quan hệ của nam nhân này và cô giáo của hắn có chút mờ ám, lúc đầu hắn đã từng cảnh cáo qua nàng, bây giờ tựa hồ hắn lại nhận thức người theo đuổi Tô Vân Phi kia, nàng và Đường Kim sư đồ luyến là giả, nhưng hai người này không phải là đang chơi trò cô trò yêu nhau thật đó chứ?
Nhìn Đường Kim, trong mắt Triệu Phong lập tức nổi lên một tia phẫn nộ, nhưng rất nhanh đã hồi phục như thường, trên mặt lộ vẻ tươi cười:
-Không nghĩ ra lại gặp cậu ở đây, ta vẫn một mực muốn tìm cậu cảm ơn một tiếng đấy.
-Cảm ơn ta? – Đường Kim kinh ngạc nhìn Triệu Phong, con hàng này không phải đầu óc có vấnđề chứ?
-không sai, ta đúng là nên cảm ơn cậu, tuy rằng lúc đó ta rất hận cậu, nghĩ cậu cố tình phá hoại quan hệ của ta và Vân Phi, nhưng sau đó ta đã nghĩ thông rồi, cậu nói không sai, làm người phải thành thực, thế cho nên ta đã thẳng thắn thú nhận tất cả với Vân Phi, ta xác thực đã từng là một hoa hoa công tử, nhưng ta nguyện ý vì Vân Phi thay đổi bản thân mình. Kể từ sau khi gặp lại nàng ta không bao giờ làm chuyện như lúc trước nữa. – Triệu Phong thành khẩn nói:
-Vân Phi cũng đã tha thứ cho ta, đồng ý cho ta cơ hội, thế nên mới nói ta phải cảm ơn cậu đã nhắc nhở ta.
Đường Kim lần này triệt để buồn cmn bực rồi, Tô lão sư thực sự cho tên gia hỏa kia cơ hội rồi sao? Á đù, vậy chẳng phải công sức lúc trước của hắn đều đổ xuống sông xuống biển hết?
Quay đầu nhìn Tô Vân Phi, nàng dường như cũng đang nhìn hắn nhưng lập tức quay đầu đi, thần sắc có chút cổ quái, bộ dạng muốn nói gì đó nhưng lại ngập ngừng.
-Triệu Phong, mấy người chúng ta đang hẹn nhau đi ăn cơm, cho nên… - cuối cùng Tô Vân Phi cũng lên tiếng, bất quá không đợi nàng nói hết, Triệu Phong đã tiếp lời:
-Vân Phi, vừa hay hôm nay ta cũng đã đặt một phòng bao ở khách sạn Thiên Kiêu, không bằng chúng ta đi cùng nhau đi. – Triệu Phong nhiệt tình nói.
-Được đó, ta nghe nói đồ ăn ở đó rất ngon. – Judy lập tức đáp ứng.
Đường Kim trừng mắt nhìn nàng một cái, mỹ nữ bách hợp chết tiệt này, có cần đáp ứng nhanh như vậy không?
Nhưng sau đó Đường Kim lại lập tức nói:
-Được đấy, ta cũng không có ý kiến, nơi cao cấp như vậy ta chưa bao giờ tới a, hôm nay phải theo Triệu tổng đi một chuyến cho biết mùi đời.
Trong lòng Judy thật muốn cười phá lên, nàng thế nào lại cảm thấy tiểu nam nhân này đang định chơi trò xấu xa gì đó, nàng không tin hắn chưa từng tới những nơi sang trọng bao giờ.
-Xe của ta ở bên kia, Triệu Phong lập tức vui vẻ dẫn mọi người tới bãi đỗ xe, nơi đó có một con Mercedes mới cứng màu trắng đang đậu, Triệu Phong tới mở cửa xe, Tô Vân Phi, Judy và Đường Kim cũng rất tự giác lên xe.
Bất quá làm Triệu Phong có chút bất mãn là ghế phụ bên cạnh lái xe không ai ngồi, cả ba người đều ngồi hàng ghế sau, hơn nữa Đường Kim lại ngồi ngay giữa, bộ dáng như muốn trái ôm phải ấp.
Đối với việc Đường Kim chen vào giữa Tô Vân Phi cũng chỉ biết mặc kệ hắn, nàng không dám nói gì vì nói ra chỉ làm mọi người cảm thấy giữa nàng và hắn có gì đó mờ ám mà thôi.
Bốn người rất nhanh đã đi tới khách sạn Thiên Kiêu, tiến vào phòng bao Triệu Phong đặt từ trước.
Căn phòng này khá lớn, kì thực không thích hợp 4 người ngồi cho lắm, cho dù là mười mấy người cùng ngồi cũng sẽ không cảm thấy chật, bất quá như vậy cũng có chỗ tốt là bốn người đều ngồi cách nhau khá xa, bộ dáng như để tránh hiểu lầm.
-Vân Phi, nàng gọi món đi, muốn ăn gì cứ việc gọi. – Triệu Phong đưa thực đơn cho Tô Vân Phi.
-Để ta, gọi món là sở trường của ta đó. – Đường Kim lập tức giật lấy thực đơn, sau đó một hơi gọi luôn mười mấy món, không chọn món gắt, chỉ chọn món đắt, làm ba người khác bao gồm cả phục vụ đều phải ngẩn ra.
-được rồi, tạm thời như vậy đã, không đủ tí nữa gọi thêm. – Đường Kim trả lại thực đơn cho nhân viên phục vụ:
-Còn có, cho hai chai Mao Đài với một chai Lafite, phải rồi, nghe nói Lafite năm 83 với năm 93 đều ngon có phải không? Kệ đi tóm lại là lấy rượu ngon nhất chỗ này ra đây!
Cuối cùng Đường Kim mới ngại ngùng cười:
-Cái đó, mọi người đừng chê cười người nhà quê như ta lần đầu tới chỗ này nên muốn thử hương vị của Mao Đài và Lafite một chút, sau này còn có cái mà chém gió với lũ bạn.
Nhân viên phục vụ kia khẽ ngẩn ra, nàng nhìn Triệu Phong một cái, hiển nhiên là muốn trưng cầu ý kiến của người sẽ trả tiền.
-Cứ làm theo cậu ấy nói đi. – trong lòng Triệu Phong thầm khinh bỉ Đường Kim, nhưng bề ngoài vẫn tỏ ra rất phong độ.
-Được, mấy vị xin đợi một chút. – nhân viên phục vụ cầm thực đơn đi ra ngoài, lúc này Judy và Tô Vân Phi mới dùng ánh mắt cổ quái nhìn Đường Kim, cả hai người đều đang cho rằng Đường Kim lần này muốn ăn cho Triệu Phong sạt nghiệp chăng?
-Triệu tổng, nói thật lòng anh không để bụng việc ta gọi mấy món này chứ? – Đường Kim nhìn Triệu Phong, giả bộ nghiêm trang hỏi.
-Đương nhiên không để bụng rồi, ta còn đang không biết nên cảm tạ cậu thế nào, coi như đây là chút tấm lòng của ta vậy. – Triệu Phong nặn ra một nụ cười.Đường Kim khẽ than nhẹ một tiếng rồi quay đầu nhìn Tô Vân Phi:
-Tô lão sư, ta thực sự không phải là người thích đặt điều gây chuyện, ta cũng không thích người khác nói xấu sau lưng ta, cho nên muốn nói ai xấu thì ta sẽ nói thẳng mặt, bởi vì mặt hắn mới xấu, lưng hắn không xấu, nam nhân như Triệu tổng đây vẫn là không thành thực, hắn vẫn đang lừa cô, người như thế này không thể chọn làm bạn trai được a.
Bạn cần đăng nhập để bình luận