Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 1338: Chúng ta cướp về là được.

"A..." Trên mặt đất Tiêu Tử Khang còn đang thống khổ kêu thảm thiết, thanh âm dị thường thê lương, đem tầm mắt mọi người đều hấp dẫn qua đây.
Mà giờ khắc này, mấy bảo tiêu của hắn rốt cục cũng sự tỉnh, cùng nhau đánh về phía Đường Kim.
Kết quả không có khác nhau, bọn họ đồng dạng kêu thảm rồi ngã trên mặt đất.
"Buồn cười, các ngươi cư nhiên dám hành hung người trước mặt cảnh sát ?" Lưu cảnh quan kia lúc này cũng kịp phản ứng, có chút thẹn quá hóa giận quát hỏi.
-Hành hung trước mặt cảnh sát tính cái gì, cảnh sát mà láo nháo ta còn hành hung luôn cả cảnh sát ấy !" Đường Kim lười biếng nói một câu, sau đó đá ra một cước thẳng hướng bụng Lưu cảnh quan.
"Ách!" Bi thương thôi Lưu cảnh quan cũng là kêu thảm một tiếng, cả người bay ngược ra, sau đó ngã luôn lên trên đống phế tích.
"Dừng tay, các ngươi cư nhiên dám đánh lén cảnh sát?" Một người cảnh sát khác thất kinh, bỗng nhiên rút súng lục ra,
"Không được nhúc nhích, hai người các ngươi tất cả không được nhúc nhích... Ách!"
Đường Kim lại là một cước đá ra, tên cảnh sát này cũng bay vào đống phế tích, đạp vào vết xe đổ của tên trước.
"Thân ái, chúng ta đi Tiêu gia." Đường Kim dường như không để việc này trong lòng., sau đó thì ôm Diệp Tử Vận đi hướng ven đường.
Vô số người trợn mắt há hốc mồm, người này đánh cảnh sát rõ ràng còn làm như không có chuyện gì sao?
"Lão công, xe của ta ở nơi này." Diệp Tử Vận lôi kéo Đường Kim đi tới cạnh một chiếc Audi , sau đó dưới ánh mắt phức tạp của vô số người, tiến vào trong xe nghênh ngang rời đi.
Trên thực tế, Đường Kim thật đúng là chưa có từng tới Tiêu gia, đương nhiên, điều này không có nghĩa là hắn không biết Tiêu gia ở địa phương nào, chỉ là với hắn mà nói, hắn cũng không thèm để ý Tiêu gia, chỉ để ý Tiêu Đại Nhi là đủ rồi.
"Tử Vận, khách sạn kia rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì ?" Trong xe, Đường Kim mở miệng hỏi.
Sở dĩ không thuấn di đi Tiêu gia, một mặt là Đường Kim không biết đường đi, mặt khác, chính là hắn muốn hỏi thăm tình huống vừa rồi một chút.
Hiện tại Đường Kim, có thể nói là tin tức rất bế tắc, chỉ vẹn vẹn có chút tư liệu là do trước đó NinhTâm Tĩnh nói với hắn, vốn là hắn dự định tìm Tống Ngọc Đan để hỏi rõ ràng, chỉ là sau đó lại quyết định đi tìm Diệp Tử Vận trước.
"Khách sạn vốn là của Đại Nhi tiểu thư, đoạn thời gian trước, Đại Nhi tiểu thư nhận được tin tức, Uông gia cùng Tạ gia liên hợp, nhưng lại có Tiêu gia Tiêu Ngọc Nhi làm nội ứng, dự định đem kinh thành Tiêu gia xóa tên khỏi tứ đại gia tộc." Diệp Tử Vận vừa lái xe một bên giải thích chân tướng mọi việc:
"Kỳ thực lấy Đại Nhi năng lực của tiểu thư, nàng hoàn toàn có thể giải quyết hết Uông gia cùng Tạ gia, bất quá Đại Nhi tiểu thư nói vừa lúc dự định rút khỏi đây,chẳng bằng thừa cơ hội này, đem toàn bộ nhân sự rút lui khỏi kinh thành, sau đó đều đi nước ngoài."
"Cái này ta biết một ít, nàng muốn thành lập Hoa Hạ Tiêu gia gì gì đó." Đường Kim thuận miệng nói.
"Ân, Đại Nhi tiểu thư ánh mắt rất cao, trong mắt nàng, một cái kinh thành thậm chí toàn bộ Hoa Hạ, chẳng có gì để tranh giành, mục tiêu của nàng là cả thế giới." Diệp Tử Vận trong giọng nói vẫn như cũ tràn đầy vẻ kính phục đối với Tiêu Đại Nhi:
"Nàng muốn cho Hoa Hạ Tiêu gia trở thành thế giới đệ nhất gia tộc, về phần kinh thành, đối với nàng mà nói, kỳ thực chỉ là một địa phương nhỏ bé."
Đường Kim cũng không có gì lấy làm kỳ quái, Tiêu Đại Nhi vốn là nữ nhân rất có dã tâm, bất quá cái này với hắn cũng chẳng quan trọng, quan trọng là nàng là nữ nhân của hắn.
"Đại Nhi tiểu thư vốn cũng muốn cho ta đi theo, chỉ là, ta chung quy không quá quen với cuộc sống ở nước ngoài, ta không giống Đại Nhi tiểu thư, nàng kỳ thực khi còn nhỏ đã ở nước ngoài một thời gian rất lâu, mẫu thân của nàng là người Pháp tịch, ngoài ra ba mẹ ta bọn họ cũng đều không muốn rời bỏ cuộc sống hiện tại." Diệp Tử Vận nói đến đây hơi dừng một chút,
"Hơn nữa, ta cũng muốn ở lại đây chờ chàng trở về."
"Có thể là do quan hệ của nàng và Đại Nhi rất nhiều người đều biết cho nên chúng mới gây phiền toái cho nàng." Đường Kim đưa ra một kết luận.
"Đại Nhi tiểu thư cũng đã nói với ta, bất quá ta hiện tại cũng cơ bản có thể tự bảo vệ mình, cho nên ta mới quyết định ở lại." Diệp Tử Vận nhẹ nói nói:
"Đại Nhi tiểu thư cuối cùng đã đem khách sạn này sang tên cho ta, về phần những tài sản khác của Tiêu gia , kỳ thực đại bộ phận đều bị nàng chuyển ra nước ngoài, ngoại trừ một ít thứ nàng nhìn không vừa mắt, mới để lại cho Tiêu gia hiện tại, chỉ là, ta không ngờ được những người kia của Tiêu gia cư nhiên lén lút phóng hỏa, đốt khách sạn của ta, bây giờ còn khiến cảnh sát tới cửa gây phiền toái, có khả năng bọn chúng đã nghĩ tới việc chàng mất tích.
"Cũng chưa chắc, có thể bọn chúng hiện tại có chỗ dựa nào đó cũng nên." Đường Kim thản nhiên nói, hắn tin tưởng, chuyện này cùng tiên giới thoát không khỏi liên can, bất luận là Uông gia hay là Tạ gia, hay hoặc giả là Tiêu gia, chỉ sợ đều có tu tiên giả tương đối cường đại chống lưng.
Dừng một chút, Đường Kim còn nói thêm:
"Tử Vận, hiện tại người tu tiên khắp nơi đều có, hơn nữa phần lớn đều mạnh hơn nàng, cho nên, nàng cần cẩn thận một chút, một khi gặp phải phiền phức, lập tức kêu cứu, mặc dù ta không có mặt, cũng sẽ có người đến giúp nàng."
"Ân, lão công, ta đã biết." Diệp Tử Vận ôn thuận đáp.
Chuông điện thoại di động lúc này bỗng vang lên, có người gọi điện cho Diệp Tử Vận.
"Tử Đạt, làm sao vậy?" Diệp Tử Vận nghe máy.
"Tỷ, nhà hàng của ta đang bị người đập phá." Đầu dây bên kia là đường đệ của Diệp Tử Vận - Diệp Tử Đạt.
"Biết là ai không?" Diệp Tử Vận hỏi.
"Là người của Tiêu gia, tỷ, làm sao bây giờ?" Diệp Tử Đạt trong giọng nói có chút tức giận, cũng có chút phiền muộn.
"Tử đạt, ngươi về nhà trước, hiện tại ta liền đi Tiêu gia, chuyện này ta sẽ giải quyết ." Diệp Tử Vận đáp.
"Tỷ, ngươi sẽ không đi Tiêu gia một mình chứ? Như vậy rất nguy hiểm" Bên kia Diệp Tử Đạt có chút lo lắng:
-Đám vương bát đản kia sợ rằng sẽ không để cho tỷ yên ổn rời đi đâu."
"Không có việc gì, ta không đi một mình, tỷ phu của ngươi cũng ở đây." Diệp Tử Vận ngữ khí nhu hòa:
"Cứ như vậy đi, ngươi trước tiên đừng động thủ ở nhà hàng, làm thế không đáng.
"Tỷ phu đã trở về? Vậy thì tốt quá, tỷ, ta nghe lời ngươi, ta về nhà trước chờ tin tốt đây" Diệp Tử Đạt có chút hưng phấn, nói xong hắn liền chủ động cúp điện thoại.
Xe tiếp tục tiến về phía trước, đại khái nửa giờ sau, xe mới rừng lại trước một tòa biệt viện cổ kính, liếc mắt nhìn lại, tòa biệt viện kia ít nhất cũng phải có mấy chục tòa tứ hợp viện hợp lại.
"Lão công, chính là chỗ này." Diệp Tử Vận vừa xuống xe vừa nói:
"Nơi này cũng là tài sản có giá trị nhất của Tiêu gia hiện nay, Đại Nhi tiểu thư lúc rời đi cũng không cách nào đem nơi này mang theo được."
"Không sao, chúng ta cướp về là được." Đường Kim hời hợt nói:
"Ta cũng thấy nơi này cũng không tệ lắm."
Mới vừa nói xong, một tiếng gào thét liền từ phía sau hai người truyền tới:
"Diệp Tử Vận, ngươi cư nhiên còn dám tới đây?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận