Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 1062: Có một tin tức tốt.

-Nàng nhấc máy đi, ta ngủ một lát. – Đường Kim nằm bệt xuống, ngáp dài một cái rồi nhắm mắt ngủ.
-Này, ngươi nói rõ xem ta phải nói thế nào a? – Mộc Vũ nhất thời nóng vội nói.
Chỉ là lần này Đường Kim không có trả lời nàng nữa, ngay sau đó thì tiếng ngáy nhẹ đã vang lên, hiển nhiên tên gia hỏa này đã ngủ thật rồi.
-Ngươi là lợn là, vừa nằm xuống đã ngủ. – Mộc Vũ oán giận nói.
Chuông điện thoại vẫn vang lên không ngừng, Mộc Vũ cảm thấy vô cùng thấp thỏm bất an, nhưng nghĩ tới đoạn clip kia nàng cuối cùng cũng nhấc máy, ngữ khí tỏ ra có chút run run:
-Alo, ai…ai đấy?
-Xem clip chưa? – thanh âm của đầu giây bên kia rất quái dị, nghe như tiếng máy móc không có bất cứ cảm tình nào:
-Chúng ta biết cô đã từng vào phòng số 606 đó, chúng ta cũng biết đoạn thời gian đó trong phòng đã phát sinh một vài chuyện, chúng ta có thể xóa đi dấu vết này của cô đồng thời cũng có thể hồi phục nó, hiện tại cô có hai lựa chọn!
-Lựa chọn…lựa chọn gì? – Mộc Vũ có chút luống cuống hỏi.
-Thứ nhất, chúng ta sẽ giao clip này cho cảnh sát, bọn họ sẽ tới bắt cô, chúng ta có thể đảm bảo cô sẽ bị phán quyết trong thời gian sớm nhất, sau đó sẽ bị vào tù, trong tù chúng ta đảm bảo cô sẽ sống không bằng chết, cai ngục đêm nào cũng sẽ hỏi thăm cô, thậm chí có lúc còn không cẩn thận giam cô cùng với một đống phạm nhân nam, cô nhất định không tưởng tượng nói quang cảnh ấy như thế nào đâu. – thanh âm quái dị kia nói chuyện tốc độ cũng không nhanh, tựa hồ như là máy móc được lập trình sẵn, tuy không có chút cảm tình như ý vị uy hiếp vẫn rất rõ ràng.
-Vậy…lựa chọn còn lại thì sao? – Mộc Vũ vội vàng hỏi.
Thanh âm máy móc kia lại vang lên:
-Lựa chọn thứ hia là gia nhập Hắc Võng, trở thành chiêu mộ giả của chúng ta, cô sẽ có được tiền tài đủ để vinh hoa phú quý một đời, có có thể có được địa vị và người người phải ngưỡng vọng.
-Hắc Võng rốt cuộc là thứ gì? – Mộc Vũ hơi bình tĩnh là được một tí, lập tức hỏi.
-Hắc Võng chính là một tấm lưới lớn bao chùm toàn bộ thế giới hắc ám, cho dù thế giới có tan vỡ, Hắc Võng vẫn sẽ tồn tại, chúng ta, không gì là không thể! – thanh âm máy móc kia đột nhiên đề cao âm lượng, tựa hồ có thêm một tia cảm tình:
-Thuận ta thì sống, chống ta thì chết, gia nhập Hắc Võng, độc bá một phương!
-Nhưng mà… ta vẫn không hiểu Hắc Võng rốt cuộc là gì a? – Mộc Vũ nhịn không được hỏi lại.
-Cô có thể cảm nhận được hắc ám, nhưng cô vĩnh viễn không bao giờ có thể nhìn thấu hắc ám, Hắc Võng có mặt ở khắp mọi nơi, nhưng Hắc Võng lại không thể bị nhìn thấy, cô không cần biết Hắc Võng rốt cuộc là thứ gì, cô chỉ cần biết tiếp theo cô nên làm gì là được rồi. – thanh âm kia bỗng tăng tốc:
-Cô sẽ nhận được một văn kiện điện tử, ên trong đó sẽ ghi những gì tiếp theo cô cần làm.
-Vậy có thể cho ta chút thời gian suy nghĩ không? – Mộc Vũ vội vàng hỏi.
-Trước mười hai giờ đêm nay là thời hạn cuối cùng dành cho cô. – đối phương rất nhanh đã đáp lời.
-Vậy ta phải làm thế nào để liên hệ…. – Mộc Vũ còn chưa dứt lời thì đối phương đã cúp máy.
Mộc Vũ nhất thời sốt ruột không thôi, nàng vội mở hòm thư điện tử ra, phát hiện bên trong quả nhiên có một văn kiện mới, nội dung bên trong gồm có chức trách của chiêu mộ giả, cuối cùng còn viết một số điện thoại liên lạc.
-Êi, mau tỉnh dậy, hiện tại ta nên làm gì? – Mộc Vũ kéo áo Đường Kim đánh thức hắn, nhưng làm nàng buồn bực là hắn không có chút phản ứng nào hết.
-Này, ngươi còn không dậy là ta đi đấy! – Mộc Vũ tức giận không thôi, tên gia hỏa này rõ ràng là giả vờ ngủ mà.
Chỉ tiếc là lời uy hiếp này của nàng không có chút tác dụng nào hết, Đường Kim vẫn không tỉnh, nhìn bộ dáng vẫn như đang ngủ rất ngon.
Mộc Vũ nhất thời bực mình quay người liền rời đi, đi được vài mét nàng quay đầu lại nhìn vẫn không thấy Đường Kim phản ứng, nàng nhất thời bực quá không thèm quay đầu lại nữa, một mạch hướng thẳng về phía kí túc , hiện tại đầu óc nàng đang rất hỗn loạn, trước tiên về kí túc ngủ một giấc rồi tính sau.
Mộc Vũ có điều không biết là nàng vừa rời đi thì chuông điện thoại của Đường Kim đã vang lên:
-Đại sắc lang đừng giả ngủ nữa, Mộc Vũ đã đi rồi, ngươi mau nghe điện thoại…
Giọng nói quen thuộc của Hiểu Hiểu quả nhiên làm Đường Kim mở mắt dậy, hắn cầm điện thoại lên thì phát hiện đúng là Hiểu Hiểu gọi tới.
-Nha đầu này khẳng định là dùng vệ tinh để giám sát ta. – Đường Kim lẩm bẩm nói, đồng thời bấm nhấc máy:
-Tiểu nha đầu, có phải cô đã điều tra được tư liệu về Hắc Võng rồi không?
-Đại sắc lang, hiện tại ta đã xác định được Hắc Võng không phải là một tổ chức nhỏ, đối phương làm việc phong cách vô cùng sạch sẽ, không bao giờ để lại dấu vết, ta thử truy tung theo số điện thoại và địa chỉ mail bọn chúng để lại nhưng không thu được kết quả, mỗi lần đối phương gọi tới đều dùng một số khác nhau, hơn nữa đều là loại điện thoại dùng một lần rồi bỏ, email cũng đều là loại mới lập, địa chỉ IP thì của wifi công cộng, ta chỉ có thể xác định được người kia đang ở New york, những thứ khác đều không biết! – đầu giây bên kia Hiểu Hiểu tựa hồ cảm thấy có chút bất đắc dĩ, nhưng đến cuối cùng nàng lại hưng phấn lên;
-Bất quá vẫn có một tin tức tốt!
-Tin tức gì? – Đường Kim hỏi.
-lúc ta vưa mới thâm nhập vài hòm thư của đối phương thì phát hiện đối phương đang truy tung ngược lại ta, ta có thể xác định tổ chức này có một hacker khá cao minh, ta đang đặt bẫy dụ người kia, cố ý cho hắn một lỗ trống để hắn xâm nhập vào máy tính của ta, sau đó ta có thể tìm ra được vị trí của hắn, nếu như thuận lợi ta có thể túm được tên hacker này, như vậy thì nói không chừng chúng ta sẽ biết thêm được một số bí mật về Hắc Võng. – Hiểu Hiểu hưng phấn nói.
-Đây đúng là một tin tốt. – Đường Kim cũng có chút cao hứng:
-Tiểu nha đầu, vậy cô cứ tiếp tục tìm cách bắt tên hacker kia đi,. Nếu như có vị trí của hắn thì có thể gửi cho ta, ta sẽ an bài người đi bắt hắn.
-Biết rồi, ta sẽ tìm ra tên hacker kia. – Hiểu Hiểu dứt lời liền cúp máy.
Đường Kim khẽ thở nhẹ một hắn, cuối cùng cũng có chút manh mối.
-Tuyết Nhu vẫn chưa huấn luyện xong, thôi, ngủ tiếp vậy! – Đường Kim vừa lẩm bẩm vừa nhắm mắt lại.
Nằm không đến mười phút htif Đường Kim đột nhiên mở mắt ra ngồi bật dậy nhìn về phía cách đó vài chục mét, nơi đó hắn thấy được một bóng lưng khá quen thuộc.
Đó là Tô Vân Phi, người lần nào cũng cúp máy không chịu nói chuyện với hắn, bất quá cái trường này cũng chỉ lớn như ậy, hiện tại nàng cuối cùng cũng vô tình lướt qua mắt hắn.
Hơn hai tháng không gặp, Tô Vân Phi cũng không có quá nhiều thay đổi, bất quá cách ăn mặc trang điểm đã khác xưa, Tô Vân Phi của ngày trước luôn mặc trên mình một bộ quần áo công chức nhìn lúc nào cũng chững chạc và thành thục hơn, còn nàng của hiện tại thì đang mặc combo thể thao quần bò áo cộc như bao sinh viên khác, toát ra vẻ trẻ trung và đầy sức sống, hơn nữa thân đoạn của nàng lại càng ngày càng thành thục mê người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận