Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 863: Ta vẫn là ở trên cô

-Đừng...ựa... – trong mắt Kỳ Ngọc Bình vội vàng lộ vẻ cầu khẩn, nhưng chỉ vừa mới kịp phun ra một chữ thì lập tức biến thành tiếng kêu thảm, quang mang trong mắt phút chốc đã ảm đạm đi.
Tần Thủy Dao khẽ buông tay một cái, cả người Kỳ Ngọc Bình liền mềm oặt ngã lăn ra đất, không còn chút sinh cơ.
Đường Kim nhất thời có chút ngơ ra, Cô bé ngốc này từ khi nào lại trở nên cường hãn như vậy?
Thánh Thủy Quyết kia hình như còn lợi hại hơn so với hắn tưởng.
-Thủy Dao, công lực của muội khôi phục rồi? – Tống Oánh nhịn không được lên tiếng hỏi.
-ân! – Tần Thủy Dao khẽ gật đầu.
Đường Kim nhìn chằm chằm vào Tần Thủy Dao, hồi lâu sau mới khẽ cau mày, Thánh Thủy Quyết này sẽ không ảnh hưởng đến tâm tính của con người chứ? Tần Thủy Dao bây giờ không chỉ dung mạo và khí chất đã khác xưa, hắn cảm thấy đến cả tâm tính của nàng dường như cũng đã thay đổi, thậm chí còn làm hắn cảm thấy có chút bỡ ngỡ xa lạ, hơn nữa còn là một loại cảm giác ngỡ ngàng mà hắn không thích chút nào.
-Cô bé ngốc, đầu óc cô không bị hỏng rồi chứ? – Đường Kim đột nhiên lên tiếng hỏi:
-Trong thân thể cô hình như đã nhiều thêm không ít nước, không phải đến đầu óc cũng bị ngấm nước luôn rồi chứ?
-Đường Kim chết bầm, đầu óc ngươi mới bị ngấm nước ấy! – Tần Thủy Dao đột nhiên lườm Đường Kim một cái, không vui nói
-Ờ, còn may, nói được như vậy là cô vẫn còn bình thường. – Đường Kim nhất thời thở phào một hơi, bộ dáng vừa rồi của Tần Thủy Dao cho hắn một cảm giác khá là xa lạ, cũng may nàng vừa mở miệng mắng hắn nên hắn mới cảm thấy quen thuộc trở lại.
-Thủy Dao,muội làm cách nào để khôi phục công lực thế? – Tống Oánh có chút tò mò hỏi, có lẽ là do ở cùng với Tần Thủy Dao một thời gian khá dài cho nên Tống Oánh cũng đã nhiễm một chút lòng hiếu kì của thiếu nữ.
-Oánh tỷ, đợi lát nữa ta sẽ nói cho tỷ, bây giờ tỷ đừng có ra tay, trước để ta đánh cho tên sắc lang Đường Kim này một trận đã. – Tần Thủy Dao trừng mắt nhìn Đường Kim:
-Từ lâu ta đã sớm muốn đánh cho hắn một trận rồi.
ầ ấ ầ ắ ắ ẩ ố ầ ểVùa dứt lời thì ngọc thủ của Tần Thủy Dao đã xuất hiện trong tầm mắt của Đường Kim, thậm chí chỉ còn cách hắn không tới 1cm, cho dù Đường Kim đã có tâm lí chuẩn bị từ trước nhưng cũng không khỏi giật mình thon thót,tốc độ này của Tần Thủy Dao hoàn toàn có thể sánh được với cao thủ Nguyên Anh a!
Giật mình thì giật mình nhưng Đường Kim vẫn phản ứng rất nhanh, theo bản năng phát động thuấn di một cái,chật vật tránh được công kích của Tần Thủy Dao, chỉ là hắn còn chưa kịp đứng vững thì ngọc thủ của nàng lại lập tức xuất hiện trước mặt hắn, làm hắn không thể không tiếp tục phát động thuấn di.
Cũng không biết Tần Thủy Dao đã tích lũy bao nhiêu oán khí với Đường Kim, công kích của nàng cứ liên miên không ngừng, tốc độ cũng càng ngày càng nhanh,đáng thương cho Đường Kim bị nàng đuổi cho vô cùng chật vật, trừ việc không ngừng thuấn di, không ngừng tránh né ra thì chẳng có biện pháp nào hết, điều này làm hắn buồn bực không thôi, trừ năm đó bị Hàn Băng vây khốn trong Thiên Đạo Tiên Cảnh ra thì lần này được coi là lần thảm bại nhất của hắn.
-Cô bé ngốc, đủ rồi, nếu còn xuất thủ nữa ta sẽ phản kích đấy! – Đường Kim vừa thuấn di vừa hô lên.
-Đường Kim chết bầm,để ta đánh ngươi một trận ta sẽ dừng tay! – Tần Thủy Dao nhất định không chịu dừng lại, tên sắc lang chết tiệt này thường xuyên trọc tức nàng,bây giờ mới có cơ hội đánh hắn một trận, nàng tuyệt đối sẽ không bỏ qua.
-Cô bé ngốc, nữ nhân ôn nhu mới là nữ nhân tốt, uy rằng cô còn chưa phải nữ nhân, nhưng nếu không ôn nhu một chút thì sợ kiếp này sẽ không trở thành nữ nhân được đâu. – Đường Kim không ngừng thuấn di, miệng cũng không ngừng lải nhải.
-Lưu manh, đi chết đi! – Tần Thủy Dao bực bội hét lớn, động tác vẫn không hề dừng lại, trời mỗi lúc một tối, sương mù trên đỉnh núi càng lúc càng nồng.
Đường Kim dần dần cũng phát hiện ra có điểm không đúng, mỗi lần thân thể hắn dừng lại đều cảm thấy có chút không thích ứng, tựa hồ sương mù bốn phía đang ảnh hưởng tới hắn, cũng may là hắn trực tiếp thuấn di vượt qua không gian nên loại ảnh hưởng này cũng không lớn, nếu như không phải là thuấn di mà là trực tiếp hành tẩu trong sương mù chỉ sợ hắn sẽ bị đình trệ lại một chút.
-Thánh Thủy Quyết chết tiệt này thật là phiền phức! – Đường Kim bắt đầu cảm thấy phiền muộn, đây không phải là tự bóp dái mình sao? để Cô bé ngốc kia học được Thánh Thủy Quyết xong nàng liền lập tức lấy oán trả ơn, dùng Thánh Thủy Quyết để đối phó với hắn.
-Không được, phải cho nàng một chút giáo huấn, nếu không nàng sẽ trèo lên đầu ta mất. – Đường Kim âm thầm quyết định, hôm nay nhất định phải mài mòn khí thế này của Tần Thủy Dao, nếu không sau này nàng sẽ không để hắn vào mắt.
-Cô bé ngốc,cô có biết là mình đang lấy oán trả ơn không? – Đường Kim vừa thuấn di vừa nói.
-Biết,nhưng mà ta vẫn muốn đánh ngươi một trận! – Tần Thủy Dao một bộ dáng hiên ngang lẫm liệt nói
-Đợi lát nữa ta đánh mông cô, cô đừng có khóc đó nha! – Đường Kim không vui nói.
-lưu manh chết tiệt! – Tần Thủy Dao nhất thời tức gần chết:
-Hôm nay mà không đánh được ngươi ta sẽ không về đi ngủ nữa.
-Ta cũng đang muốn giáo huấn cho cô một trận rồi mới về đi ngủ đây! – Đường Kim đột nhiên dừng lại không tiếp tục thuấn di nữa, ngay lập tức ngọc thủ trắng muốt của Tần Thủy Dao đã chính xác đuổi tới.
Tay nắm thành quyền, nắm tay mềm mại của Tần Thủy Dao hướng về phía trước ngực Đường Kim, nhanh chóng đánh ra vài quyền, đánh xong nàng mới đột nhiên phát hiện ra có gì đó sai sai, nắm tay của mình sao tự nhiên lại trở nên mềm oặt vô lực như vậy a?
Tần Thủy Dao vốn đang hưng phấn cao trào thì bỗng thấy lực lượng trong thân thể mình đang dùng tốc độ cực nhanh tiêu tán, thân thể dần trở nên hữu khí vô lực, nhất thời nàng kinh hãi không thôi, mở miệng định nói gì đó thì dưới mông đã truyền tới cảm giác đau đớn.
Bốp! - một bàn tay của Đường Kim đã vỗ lên kiều đồn của nàng:
Cô bé ngốc, ta đã nói sẽ đánh cái mông của cô mà!
-Đường Kim, tên lưu manh chết tiệt nhà ngươi...ưm. – Tần Thủy Dao phi thường phẫn nộ mắng lớn, chỉ là vừa kịp mắng được một câu thì miệng nàng đã bị Đường Kim khóa chặt.
Trong khoảnh khắc này đầu óc nàng hoàn toàn trở nên trống rỗng, tên lưu manh chết tiệt Đường Kim vậy mà cưỡng hôn nàng!
-bốp! - dưới mông truyền tới cảm giác đau đớn làm Tần Thủy Dao xấu hổ không thôi, Đường Kim vừa hôn nàng lại còn dám đánh mông nàng, quá là vương bát đản!
bất quá Đường Kim rất nhanh đã buông tha cho bờ môi của Tần Thủy Dao, hắn một tay ôm lấy eo nàng, đè nàng xuống đất rồi mới không nhanh không chậm nói:
-Cô bé ngốc, bây giờ đã biết sự lợi hại của ta chưa?
Đường Kim chết bầm, thả ta ra! – Tần Thủy Dao muốn giãy dụa nhưng lại phát hiện toàn thân không có chút khí lực nào hết.
-Cô bé ngốc,cô cũng là người lớn rồi cho nên ta phải nói cho cô biết một việc, nữ nhân có cường đại hơn nữa cũng vẫn sẽ bị nam nhân áp chế, giống như bây giờ nè, đừng tưởng cô luyện thành Thánh Thủy Quyết là có thể đánh được ta, ta không phải vẫn đang ở bên trên cô sao? – Đường Kim nở nụ cười xán lạn:
-Thế nào,đã biết đại gia ta lợi hại chưa?
Đường Kim chết bầm, ngươi có ý gì? Ngươi không phải là muốn từ hôn với ta sao? tại sao còn phải làm thế với ta? Ngươi có biết xấu hổ không hả? – Tần Thủy Dao phẫn hận nói.
-Cô bé ngốc, từ hôn chẳng qua chỉ là nói sẽ không để cô làm vợ cả của ta thôi, nhưng mà ai bảo cô xinh đẹp như thế, làm vợ bé không thành vấn đề đâu. – Đường Kim cười hì hì nói.
-Ngươi đi chết đi. – Tần Thủy Dao lại một phen tức gần chết:
-Mau buông ta ra!
-Được thôi, ta chi muốn cho cô kiến thức sự lợi hại của ta một chút, đừng có tưởng ta thèm phi lễ cô. – Đường Kim cuối cùng cũng buông Tần Thủy Dao ra, một tay ôm lấy Tống Oánh vào lòng:
-Cô bé ngốc, nhìn xem Oánh Oánh bảo bối của ta ôn nhu hơn cô bao nhiêu.
Tần Thủy Dao từ dưới đất đứng dậy, hung hăng liếc mắt nhìn Đường Kim một cái, hận không thể nào đem tiểu huynh đệ, à quên tên gia hỏa này bóp chết, chần chừ một lúc, cuối cùng nàng cũng nhịn không được lên tiếng hỏi:
-Này, Đường Kim chết tiệt, ngươi rốt cuộc đã làm gì với ta, tại sao cả người ta lại không còn chút khí lực nào thế?
Bạn cần đăng nhập để bình luận