Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 866: Trước ngày quyết chiến

Thứ 6 ngày 4 tháng 4, trước tiết thanh minh một ngày.
Trên khắp nơi ở Hoa Hạ người ta bắt đầu đi tảo mộ, trong Thiên Đạo Tiên Cảnh thì lại có một đám mỹ nữ thần sắc đều có chút lo lắng.
-Tên Đường Kim chết tiệt kia rốt cuộc là đang làm gì? Ngày mai là tiết thanh minh, Tâm Tĩnh tỷ tỷ ngày mai phải quyết chiến rồi mà sao hắn còn chưa chịu xuất hiện? – Tần Thủy Dao bực bội mắng.
-Đừng gấp, hắn sẽ không quên chuyện này đâu. – người trong cuộc là Ninh Tâm Tĩnh ngược lại lại vô cùng trấn định, nàng tin Đường Kim nhất định sẽ xuất hiện trước khi quyết chiến bắt đầu.
-Tên sắc lang đáng chết kia không phải lại đang hú hi với nữ đó chứ? – Tần Thủy Dao khẽ hừ một tiếng.
Những người khác không ai lên tiếng, bởi vì các nàng đều không biết nên nói gì cho phải, nói cho cùng thì Tần Thủy Dao mới chính là vị hôn thê danh chính ngôn thuận của Đường Kim, nàng có thể nói Đường Kim thế nọ thế kia, nhưng bọn họ lại không thể nói gì, bởi vì các nàng ở cùng với Đường Kim cũng được tính là “hú hí” ở trong miệng Tần Thủy Dao.
-Ta nói Cô bé ngốc, bao giờ cô mới chịu thay đổi thói quen nói xấu sau lưng người khác thế? – một thanh âm lười biếng truyền vào trong tai mọi người.
-Đường Kim! – Hàn Tuyết Nhu là người đầu tiên kịp phản ứng, nàng lập tức hưng phấn nhào lên.
-Chồng. – Kiều An An cũng rất vui vẻ gọi Đường Kim một tiếng.
Đường Kim cũng không hề khách khí, mỗi tay một nàng đem Hàn Tuyết Nhu và Kiều An An ôm ở trong lòng, đã rất lâu rồi, hắn cũng rất nhớ hai nàng, đặc biệt là mùi vị của hai nàng.
-Này, Đường Kim chết bầm, đừng có lằng nhằng nữa, mau đưa Tâm Tĩnh tỷ tỷ tới kinh thành đi, ngày mai là thời gian quyết chiến rồi đó! – Tần Thủy Dao tức tối nói.
Đường Kim nhìn chằm chằm vào Tần Thủy Dao một lát, phát hiện đoạn thời gian này thực lực của nàng lại tăng tiến rất rõ ràng, khí chất cũng thánh khiết hơn rất nhiều, đương nhiên bộ dáng mắng nhiếc hắn vừa rồi của nàng cũng đã làm chỉ số thánh khiết của nàng bị trừ mất vài điểm.
Tiếp theo quay sang nhìn Tống Oánh, phát hiện Tống Oánh quả nhiên cũng đã có tiến bộ rất rõ rệt, khí tức băng hàn trên người nàng càng nồng đậm hơn, khí chất đã có phần giống với cục băng Hàn Băng kia, thực lực cũng mờ mờ có dấu hiệu đuổi kịp Hàn Băng.
-Công pháp đặc thù của Thiên Đạo Kinh uy lực quả nhiên không tầm thường. – Đường Kim âm thầm cảm khái, Thiên Đạo Kinh mà mọi người đều có thể tu luyện uy lực khá là bình thường, chỉ có những bản đặc thù mới là lợi hại nhất.
-Cô bé ngốc, Oánh Oánh bảo bối, các người muốn rời khỏi Thiên Đạo Tiên Cảnh rồi à? – Đường Kim hỏi.
-Không sai, ta mà còn không ra ngoài mẹ ta sẽ rất lo lắng. – Tần Thủy Dao lập tức đáp.
-Ân, ta cũng muốn ra ngoài. – Tống Oánh cũng gật đầu.
-Chồng, ta và Tiểu Nhu sẽ ở lại đây thêm một thời gian nữa, tu vi của chúng ta vẫn còn quá thấp. – Kiều An An ôn tồn nói.
-Ừ, không thành vấn đề, ta và Tâm Tĩnh đi kinh thành, Cô bé ngốc, cô và Oánh Oánh bảo bối ở lại Ninh Sơn là được rồi, đám người trưởng lão hội kia cũng đã rất lâu không thấy tới tìm phiền phức, không biết bọn chúng tính tới kinh thành tìm ta hay là tới Ninh Sơn nữa, tóm lại các người tạm thời tọa chấn ở Ninh Sơn đi. – Đường Kim nhanh chóng an bài mọi việc:
-Còn Thất tiên nữ và Hàn Tuyết Nhu, các nàng cứ ở lại trong này an tâm tu luyện là được rồi.
-Đừng nhiều lời, mau đưa chúng ta ra ngoài. – Tần Thủy Dao thấy Đường Kim vẫn đang ôm Kiều An An và Hàn Tuyết Nhu, trong lòng cực kì bực bội, liền vội vàng giục dã.
-Được rồi. – Đường Kim cũng biết đây không phải là lúc thân mật, hắn vừa mới kết thành Kim Đan thì đã lập tức chạy vào đây, thời gian xác thực khá là gấp gáp, không thể nào dây dưa thêm được nữa.
Buông khai Kiều An An và Hàn Tuyết Nhu, Đường Kim đưa Ninh Tâm Tĩnh, Tần Thủy Dao và Tống Oánh cùng ra khỏi Thiên Đạo Tiên Cảnh, trước tiên đưa Tống Oánh và Tần Thủy Dao về nhà, sau đó mới đưa Ninh Tâm Tĩnh tới biệt thự trên núi.
Trước khi tới kinh thành Ninh Tâm Tĩnh phải lộ mặt một lần để chào hỏi mọi người của Đồ Long tiểu tổ.
-Chồng, chàng về rồi a! – vừa mới xuất hiện ở bên ngoài biệt thự, một nữ tử xinh đẹp lập tức đã bay lướt ra ngoài nghênh đón, không ai khác chính là Diệp Tử Vận.
Đoạn thời gian này dưới sự giúp đỡ của Đường Thanh Thanh, Diệp Tử Vận cuối cùng cũng trở thành người trong Tiên môn, tuy rằng tu vi không cao nhưng ở trong căn biệt thự này nàng hoàn toàn có thể xưng là đệ nhất cao thủ, cũng chính vì thế nên nàng mới là người đầu tiên cảm ứng được Đường Kim xuất hiện.
Một giây sau Diệp Tử Vận mới phát hiện ra Ninh Tâm Tĩnh, nàng quay sang cười một cái với Ninh Tâm Tĩnh:
-Tâm Tĩnh tỷ, tỷ cũng trở về rồi.
-Ừ, vừa mới về. – Đối với cách xưng hô của Diệp Tử Vận, Ninh Tâm Tĩnh có chút cảm thấy ngoài ý muốn, nhưng nàng vẫn trả lời lại, sau khi quan sát kĩ Diệp Tử Vận một phen, phát hiện nàng cũng đã là người tu tiên cho dù tu vi mới dừng lại ở Luyện Khí kỳ, nhưng như vậy cũng đã đủ để làm khí chất của nàng phát sinh biến hóa.
Diệp Tử Vận trước giờ luôn cho người ta một cảm giác rất đoan trang, hiện tại nàng không những đoan trang thánh khiết mà còn cho người ta nhiều thêm vài phần cảm giác không thể xâm phạm.
-Ninh giáo quan!
-Ninh giáo quan!

Vài thanh âm truyền tới, những người khác cũng lần lượt xuất hiện, thời gian tương cách mấy tháng, khi đám người này lần nữa gặp lại Ninh Tâm Tĩnh, mọi người vẫn là cảm thấy đầy kinh diễm, một đoạn thời gian không gặp, Ninh Tâm Tĩnh dường như càng thêm xinh đẹp thoát tục, đến Diệp Tử Vận so với nàng cũng phải nhượng bộ tam phân.
-Đoạn thời gian này mọi người vất vả rồi. – Ninh Tâm Tĩnh khẽ cười một cái:
-Ngày mai là ngày ta với Tống Vân Phong quyết chiến, cho nên ta sắp phải tới kinh thành, có một việc ta muốn phân phó với mọi người, trận chiến ngày mai không chỉ là trận chiến để ta phục thù mà còn là một trận chiến để chứng minh chiến lực của chúng ta với bên ngoài, nói cách khác đây là trận chiến đầu tiên ta đại biểu Đồ Long tiểu tổ xuất chiến kể từ khi Đồ Long tiểu tổ chính thức phân li khỏi Ám Kiếm, một khi ta chiến thắng, ta tin rằng bất kể là Tiềm Long hay là Ám Kiếm đều phải trọng thị thực lực của Đồ Long tiểu tổ chúng ta, nếu không có gì ngoài ý muốn thì từ đó về sau sẽ có không ít người chủ động yêu cầu ra nhập Đồ Long tiểu tổ.
-Ninh giáo quan, chúng ta tin cô nhất định sẽ chiến thắng. – Trình Lâm lên tiếng nói.
-Ta cũng tin tưởng mình sẽ chiến thắng. – trên mặt Ninh Tâm Tĩnh lộ ra nụ cười đầy tự tin:
-Đến lúc đó nhất định sẽ có không ít người chủ động muốn gia nhập Đồ Long tiểu tổ chúng ta, nhưng ta tin rằng trong số đó cũng sẽ có không ít người có ý đồ khác, vì thế các người nhất định phải làm tốt công tác thẩm hạch, tậm lượng chiêu mộ những người đáng tin tưởng.
-Ninh giáo quan, cô yên tâm đi, chúng ta nhất định sẽ dùng tiêu chuẩn nghiêm ngặt nhất để thẩm hạch từng người một. – Lạc Doãn Hàn đáp.
-Ừ, ta chỉ hi vọng mọi người có chuẩn bị trước, được rồi, ta cũng không nói nhiều nữa, bây giờ ta và Đường Kim phải đi đây, đợi sau khi đại thắng trở về ta sẽ cùng với mọi người xử lí những việc này. – Ninh Tâm Tĩnh quét mắt nhìn mọi người một cái, cuối cùng mới quay sang phía Đường Kim:
-Chúng ta đi thôi.
Đường Kim khẽ gật đầu, ôm lấy vòng eo của Ninh Tâm Tĩnh rồi đột nhiên biến mất, một giây sau hai người đã trực tiếp có mặt ở kinh thành, bất quá không phải là ở khách sạn Anh Túc mà là ở trước tổng bộ Ám Kiếm.
Mà lúc này ở kinh thành kì thực đang có vô số người chờ đợi sự xuất hiện của Đường Kim và Ninh Tâm Tĩnh, tất cả những người này đều rất mong đợi trận chiến ngày mai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận