Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 1099: Đã bị buộc lại cùng một chỗ

Đường Kim cũng khẽ ngẩn ra, tuy rằng hắn cũng tính sẽ khử luôn Cao Siêu nhưng lần này người hạ thủ trước lại là Hoắc Tâm Mai, điều này làm hắn cảm thấy vô cùng kì quái, lúc trước nàng còn ngăn hắn giết Cao Thủ vậy mà hiện tại lại chúng động làm thịt Cao Siêu là sao?
-Kẻ bắt cóc đã biệt tiêu diệt, các người đã an toàn rồi, mau về khách sạn đi, ở đây giao cho chúng ta xử lí. – Hoắc Tâm Mai lúc này mới quay sang nói với mấy người Tiếu Thiền:
-Ta là chuyên gia giải cứu con tin của phía cảnh sát cử tới để giải cứu mọi người, xin lỗi đã làm mọi người sợ hãi.
Hoắc Tâm Mai tiến lên phía trước vài bước tới trước mặt Tiếu Thiền đưa ra một tấm danh thiếp:
-Tiếu tiểu thư, mọi người tới đây trước đi, nơi này là hiện trường vụ án, chúng ta cần phải tiến hành kiểm tra lại, đợi mọi chuyện an bài xong phía cảnh sát chúng ta sẽ tới lấy lời khai của mọi người, ngoài ra thì mọi người không cần lo lắng vấn đề an toàn, chúng ta sẽ phái người bảo vệ mọi người.
Chuyên gia giải cứu con tin?
Tiếu Thiền dùng ánh mắt cổ quái nhìn Hoắc Tâm Mai, mặc kệ người khác có tin hay không nhưng dù sao nàng cũng không tin nữ nhân này là chuyên gia giải cứu con tin gì đó, bất quá dù vậy nàng vẫn nhận lấy danh thiếp, dùng ánh mắt dò hỏi nhìn Đường Kim một cái, đương nhiên nàng chỉ nghe lời Đường Kim.
-Đường Kim, trước tiên để họ rời khỏi đây đã, hai người chúng ta cần phải ở lại để xử lí một số việc, yên tâm đi, ta sẽ an bài họ vào khách sạn ta đứng ta, bất quá hiện tại chúng ta cần phải giải quyết phiền phức mà ngươi vừa gây ra. – Hoắc Tâm Mai tới bên cạnh Đường Kim, tuy rằng ngữ khí vô cùng bình tĩnh nhưng Đường Kim vẫn cảm nhận được vẻ lo lắng sốt ruột trong đó.
Đường Kim quét mắt nhìn 4 phía một cái rồi gật đầu nói với Tiếu Thiền:L
-Mọi người tới khách sạn trước đi, ta sẽ trở về nhanh nhất có thể.
-Ừm, vậy ta ở khách sạn đợi cậu. – Tiếu Thiền gật đầu rồi bắt đầu dẫn mọi người rời đi, so với những bảo tiêu của mình thì Tiếu Thiền càng thêm lí giải Đường Kim, cho nên lúc này người trấn định nhất ngược lại lại là nàng.
Tiếu Thiền vừa mở lời thì mọi người đều vội vã rời đi, đối với bọn họ thì sớm ngày rời khỏi mảnh đất thị phi này mới tốt, còn về việc cha con họ Cao bị giết thì dù sao chúng cũng là kẻ bắt cóc, bị cảnh sát tiêu diệt cũng là bình thường, còn về Đường Kim và mỹ nữ tóc đỏ kia rốt cuộc có phải là cảnh sát hay không thì đây không phải là vấn đề họ cần quan tâm, đối với bọn họ, chỉ cần không gặp phải phiền toái là được rồi.
Tiếu Thiền đưa mọi người rời đi, trong đại sảnh của Cao gia chỉ còn lại hai người sống là Đường Kim và Hoắc Tâm Mai, ngoài ra tất cả đều là thi thể.
-Đường Kim, chúng ta chia nhau ra hành động, ngươi đưa thi thể của Cao Thủ đi, ném ở một nơi hoang vu không bóng người là được, tận lực ném ở nơi rừng rậm người bình thường không có khả năng tới nhưng cao thủ Tiên môn có khả năng đi qua, bên này giao cho ta xử lí, làm xong thì tới biệt thự bên biển tìm ta. – Hoắc Tâm Mai nhanh chóng nói.
-Ngừng một chút, nàng lại bổ sung:
-Ta biết ngươi có rất nhiều vấn đề muốn hỏi, đợi lát nữa ta sẽ nói cho ngươi.
-được thôi, Mai Khôi mỹ nữ, vậy đợt lát nữa gặp nhé. – Đường Kim nhấc thi thể của Cao Thủ lên, lắc mình rời khỏi phòng khách, sau đó phi thẳng về phía xa, khi đã cách Cao gia đủ xa hắn mới thuấn di trực tiếp tới một góc của rừng rậm nguyên thủy, đem thi thể kia ném ở đó rồi thuấn di rời đi.
Ngay lúc Đường Kim vừa rời đi thì Hoắc Tâm Mai đã bắt đầu hành động, nàng lấy điện thoại ra gọi cho một số:
-Lập tức hành động, ta muốn Cao gia triệt để biến mất.
Hoắc Tâm Mai vừa gọi điện vừa đi ra khỏi đại trạch của Cao gia, khi nàng ra đến cổng thì mới tắt máy, bước chân vẫn không dừng lại, đồng thời tay phải vung lên, một đóa hoa hồng đột nhiên xuất hiện trên cánh tay ngọc ngà trắng bóng của nàng, nhưng đóa hồng này không phải là hoa hồng bình thường mà là một dóa hoa hồng lửa chân chính hay nói cách khác là một đoàn hỏa diễm tụ lại thành một đóa hồng.
Đóa hồng lửa này đột nhiên li khai bàn tay nàng, bay tới trên bầu trời chốc đại trạch của Cao gia, sau đó cánh hoa nở rộ, một giây sau, từng cánh hoa tung bay ra bốn phương tám hướng, thâm nhập vào từng ngóc ngách của đại trạch Cao gia.
-OANH! – hỏa diễm xung thiên nổi lên, chỉ chớp mắt cả đại trạch rộng lớn của Cao gia đã bốc cháy, ánh lửa phút chốc chiếu sáng cả màn đêm, Hoắc Tâm Mai không hề quay đầu lại mà trực tiếp biến mất trong màn đêm phía xa.
Đêm khuya.
Trong vườn biệt thự ven biển, Hoắc Tâm Mai yên tĩnh ngồi trên một phiến hoa hồng, ánh trăng từ trên cao rọi lên thân thể nàng vừa tĩnh mịch vừa duy mỹ.
-Thân ái, nàng đang đợi ta về nhà sao? – một thanh âm lười biếng vang lên,bên cạnh Hoắc Tâm Mai nhiều thêm một người nữa.
Nam nhân này chính là Đường Kim, sau khi ném xong thi thể kia, hắn cố ý đi nơi khác la cà thêm hơn một tiếng đồng hồ nữa sau đó mới quay về đây. Đường Kim ngồi xuống xát bên cạnh Hoắc Tâm Mai, ở cự li gần vừa có thể thưởng thức vẻ đẹp của nàng vừa có thể ngửi thấy mùi hương trên người nàng.
Cho dù người nàng không có mùi hương cơ thể như Lạc Phỉ Phỉ hay Hàn Tuyết Nhu, càng không nồng hậu như hương bách hợp của Bối Hương Hương, nhưng mùi vị của nàng thật sự rất dễ chịu, tươi mát làm người phải say mê.
-Thi thể của Cao Thủ ném ở đâu rồi? – Hoắc Tâm Mai không quay người lại, cũng không có kéo giãn khoảng cách với Đường Kim, chỉ dùng một ngữ khí rất bình tĩnh hỏi.
-xem ra nàng vẫn cảm thấy tên Cao Thủ này là một vấn đề lớn, nếu đã vậy thì ta sẽ không nói chàng nàng biết thi thể hắn ở đâu, như vậy sẽ tốt cho nàng. – Đường Kim không nhanh không chậm đáp.
-Cũng tốt, vậy ta không hỏi nữa. – Hoắc Tâm Mai nhẹ nhàng thở ra một hơi:
-Bất quá bắt đầu từ tối nay, vận mệnh của chúng ta coi như đã được buộc lại cùng một chỗ rồi.
-Mai Khôi mỹ nữ thân ái, ta không ngại cùng được buộc chung cùng với nàng, cũng không ngại cùng nàng đồng sinh cộng tử, bất quá hiện tại có phải nàng nên cho ta biết tên ngu ngốc kia rốt cuộc có lai lịch gì rồi không? – tuy rằng Đường Kim cũng không mấy lo lắng về việc này nhưng hắn thực sự rất hiếu kì, với gia thế và năng lực của Hoắc Tâm Mai, theo lí mà nói thì không có gì phải sợ tên Cao Thủ kia mới đúng, Cao Thủ rốt cuộc tới từ nơi nào?
-Trong Tiên môn có vài bí mật ngươi không hề biết, trên thực tế trong cả Tiên môn, những người biết bí mật này đều không nhiều, bất quá hiện tại ngươi cũng nên biết rồi. – Hoắc Tâm Mai quay mặt lại nhìn Đường Kim, cặp mắt sinh đẹp hướng thẳng về hắn:
-Ngươi có biết hàm nghĩa chân chính của Tiên môn không?
Không đợi Đường Kim trả lời Hoắc Tâm Mai liền tiếp tục:
-Rất nhiều người đều cho rằng Tiên môn sở dĩ được gọi như vậy là bởi vì tất cả mọi tu tiên giả đều giống như ở trong cùng một đại môn phái, tất cả đều phải tuân thủ quy tắc của Tiên môn, nhưng trên thực tế thì cái gọi là Tiên môn chính là để chỉ Tiên giới chi môn! ( cánh cửa tiên giới)
Bạn cần đăng nhập để bình luận