Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 649: Một chị gái nuôi khác.

-Ta đang ở cục, nhưng mà sắp tan ca rồi. – thanh âm của Đường Thanh Thanh từ đầu dây bên kia truyền tới:
-Vụ án hôm qua đã phá được rồi, tỷ tạm thời đang rảnh, hay là trưa nay cùng đi ăn cơm đi?
-Ok! – Đường Kim không hề do dự, đáp ứng luôn:
-Ăn ở đâu nhỉ?
ế ầ ổ ắ ầ-Có một tửu điếm mới mở tên là Hoàng Gia, ở lầu một có buffet Hoàng Gia ăn cũng khá ổn, sáng giờ chắc đệ chưa ăn cơm hả? – Đường Thanh Thanh ân cần hỏi.
-Chưa ăn a, Thanh tỷ thấy được thì cứ quyết định ở đó ăn trưa đi. – Đường Kim nhanh chóng đáp.
-Ừm, vậy được, chúng ta gặp nhau lúc 12 giờ trưa ở trước cửa Hoàng Gia đại tửu điếm nhé, tỷ cúp máy đây. – Đường Thanh Thanh vội vàng nói một câu rồi lập tức cúp máy.
Đường Kim cất điện thoại đi rồi quay sang nói với Châu Phi và Lưu Đan:
-Lát nữa ta phải đi rồi, một chị gái nuôi khác tìm ta, sau này các người có việc gì thì cứ gọi điện cho ta là được.
Một chị gái nuôi khác?
Châu Phi và Lưu Đan đều cạn cmn lời, tên gia hỏa này rốt cục là có bao nhiêu tỷ tỷ kết nghĩa đây?

Kinh thành.
Tổng bộ Ám Kiếm.
Trong một căn phòng nào đó, vài người đang tụ họp.
-Qúa là ngông cuồng đi, Đường Kim đang làm trò gì thế? Lẽ nào muốn tự lập môn hộ sao?
-Đúng là vô pháp vô thiên, hoàn toàn không xem Ám Kiếm chúng ta ra gì mà, mất tích hai năm xong rồi thái độ càng ngang ngược hơn hả?
-Nhất định phải cho hắn một trận giáo huấn, để hắn ngoan ngoãn một chút!
… Việc phát sinh ở thành phố Lạc Bắc rất nhanh đã truyền tới kinh thành, sự trở lại vô cùng cường thế của Đường Kim với Ám Kiếm mà nói vốn là một tin tức tốt, chỉ là lúc Đường Kim dùng phương tức như thế kia để tuyên bố hắn đã trở lại thì ngang như là tát một cái thật đau vào mặt Ám Kiếm vậy, điều này lập tức làm cao tầng của Ám Kiếm phẫn nộ không thôi.
Duy chỉ có Kiếm Ngấn là vẫn chấn định, sắc mặt hắn vẫn rất bình tĩnh, hắn chỉ đứng yên một chỗ không nói gì.
-Nói xong chưa? – Đợi đám người kia hò hét khoảng 10 phút, Kiếm Ngấn mới nhàn nhạt phun ra một câu:
-Nếu như nói xong rồi thì giờ tới lượt ta nói.
Trong phòng lập tức yên tĩnh xuống, mọi người đều nhìn về phía Kiếm Ngấn xem hắn định nói gì.
-Các ngươi có ai muốn đích thân đi giáo huấn Đường Kim không? – Đường Kim quét mắt nhìn xung quanh một lượt rồi nhàn nhạt hỏi.
Cả đám người quay mặt nhìn nhau nhưng tuyệt nhiên không có ai đáp.
-Nếu như các người không dám đích thân đi giáo huấn hắn, vậy thì ta hi vọng sau này các người đừng có nhắc tới chuyện giáo huấn Đường Kim nữa, bởi vì ta tin rằng Tiềm Long sẽ rất vui mừng nếu như thấy chúng ta như vậy. – Kiếm Ngấn nói.
Cả đám người đều trầm mặc xuống, sắc mặt đều có chút xấu hổ.
Mãi đến nửa phút đồng hồ sau mới có người lên tiếng:
-Nhưng mà Kiếm Ngấn lão đại, lẽ nào chúng ta cứ mặc kệ tên Đường Kim kia làm sằng làm bậy sao?
-Vấn đề của Đường Kim, Tâm Tĩnh sẽ giải quyết. – Kiếm Ngấn thản nhiên đáp rồi quay người đi ra khỏi phòng.
Ngày hôm ấy không chỉ Tiềm Long và Ám Kiếm nhận được tin tức Đường Kim đã trở lại mà còn cả một số đại gia tộc ở kinh thành cũng nhận được tin này, có người vui cũng có người buồn, Đường Kim vừa mới trwor lại đã dám dằn mặt cả Tiềm Long lẫn Ám Kiếm càng làm cho một số người bắt đầu cảm thấy bất an.
Tuy rằng Đường Kim đã liệu tới tình huống như thế này, hoặc đây chính là tình huống mà hắn muốn nhìn thấy nhất, nhưng bây giờ hắn không thèm quan tâm ở kinh thành cụ thể đang phát sinh những gì, lúc này hắn đã về đến thành phố Ninh Sơn, còn Vân Vũ Tuyết cũng đã yên vị bên trong Thiên Đạo Tiên Cảnh.
Chỉ có Tâm Lam và Lạc Doãn Hàn vừa mới tỉnh lại là cảm thấy có chút bất an, bọn họ còn chưa kịp cảm ơn Đường Kim thì Đường Kim đã đi mất.
Hoàng Gia đại tửu điếm nằm ở thành tây của Ninh Sơn, đó là một tửu điếm ( khách sạn) 5 sao mới được mở cuối năm ngoái, đây cũng là khách sạn năm sao thứ hai ở Ninh Sơn, chỉ có điều là do mới mở nên điều kiện có vẻ tốt hơn khách sạn Thiên Kiêu một chút, trong mắt của người dân Ninh Sơn lúc này thì nó hiện tại chính là khách sạn số một ở Ninh Sơn.
Ở tầng một của Hoàng gia đại tửu điếm có buffet Hoàng Gia, tuy rằng là đồ ăn tự chọn nhưng giá của nó thấp nhất cũng phải 480 tệ một người ( khoảng hơn củ rưỡi) , cái giá này làm không ít người phải dừng bước, cũng làm cho sảnh ăn này trở thành một trong những sảnh ăn cao cấp nhất ở Ninh Sơn.
Bây giờ là 12 giờ đúng, người người ra vào khách sạn đều không kìm được mà khẽ liếc qua một cô cảnh sát xinh đẹp đứng trước cửa khách sạn vài giây, cô cảnh sát này thực sự là quá xinh đẹp, chỉ là không ít người biết thân phận của nàng nên không dám tới lăm le làm quen, dù sao thì bạo lực cảnh hoa đại danh đỉnh đỉnh cũng không dễ trêu trọc chút nào.
-Tiểu đệ đáng chết, sao giờ này vẫn chưa tới chứ? – cô cảnh sát xinh đẹp kia tất nhiên là Đường Thanh Thanh, mười phút trước nàng đã có mặt ở đây, nhưng mà bây giờ đã tới giờ hẹn rồi mà Đường Kim còn chưa có chịu tới.
Nếu như để người khác biết được Đường Thanh Thanh mời một nam nhân ăn cơm mà nam nhân kia còn đi muộn thì sợ là sẽ không ít người phải đập đầu vào tường, đúng là cuộc đời thật lắm bất công, thằng bao nhiêu sữa thằng không hộp nào, ông trời có còn thiên lý nữa không đây?
Phải biết là thời đại này chỉ cần nữ nhân có chút nhan sắc thì hẹn hò tới trễ cũng là chuyện bình thường, còn nếu xinh đẹp như Đường Thanh Thanh thì đừng nói đi muộn năm mười phút gì đó, cho dù nàng có đi muộn một hai tiếng thì người ta vẫn sẽ nguyện ý đợi nàng. Nhưng mà bây giờ hình như mọi thứ đang bị đảo lộn, mỹ nữ như Đường Thanh Thanh mà còn phải đợi một nam nhân hơn mười phút đồng hồ rồi, sao trên đời lại có loại nam nhân như vậy cơ chứ?
Một chiếc ô tô màu đen từ từ tiến đến, xe đậu gần cửa khách sạn, một nam một nữ bước xuống, nam khoảng ngoài 30, ngoại hình tuấn lãng, còn nữ thì trẻ hơn một chút, khoảng 24-25 gì đó, khá là xinh đẹp, cách ăn mặt cũng khá là cuốn hút.
Đôi nam nữ này đi tới trước cửa khách sạn sau đó cùng nhìn thấy Đường Thanh Thanh, ánh mắt tên nam nhân bỗng sáng lên:
-Ý, đây không phải tiểu Đường sao?
-Dương cục trưởng? – Đường Thanh Thanh khẽ chau mày, nhưng nàng vẫn chào hỏi nam nhân này.
Người này tên Dương Tiến Tài, tuy tên nghe có chút tục nhưng có lẽ cũng là nhờ tục danh này của hắn mà hắn làm công việc kinh doanh đặc biệt là khoản thu hút đầu tư khá tốt, bây giờ hắn đang làm cục trưởng cục điều động vốn thuộc thương cục Ninh Sơn.
Chỉ là Đường Thanh Thanh không có ấn tượng gì với Dương Tiến Tài, vị cục trưởng này ngoại hình khá ổn, năng lực làm việc cũng khá ổn nhưng mà nhân cách lại không ra gì, đương nhiên đây cũng không phải nguyên nhân làm Đường Thanh Thanh có ác cảm với Dương Tiến Tài, nguyên nhân chính vẫn là mỗi lần hắn nhìn nàng ánh mắt đều rất khác thường, nếu không phải bề ngoài hắn vẫn tỏ ra lễ độ nho nhã thì nàng đã sớm đập cho hắn một trận rồi.
-Tiểu Đường, cô đang đợi người sao? – Dương Tiến Tài nở một nụ cười hỏi.
Đường Thanh Thanh đang định trả lời thì phía trong khách sạn có vài người đi ra, một nam nhân trong đó nhìn Dương Tiến Tài nhiệt tình chào hỏi:
-Tiến Tài huynh cuối cùng cũng tới rồi, chúng ta đều đang đợi huynh đó.
Nam nhân này vừa nói chuyện vừa liếc qua Đường Thanh Thanh, vừa thấy nàng ánh mắt của hắn lập tức sáng lên:
-Tiến Tài huynh, đây là huynh đưa tới đó hả? Ngon đấy chứ, đúng là có nghĩa khí mà!
Bạn cần đăng nhập để bình luận