Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 703: Nhưng mà nàng thì không thể lãng phí được

Sau khi Tống Oánh được đưa vào trong Thiên Đạo Tiên Cảnh thì Đường Kim tạm thời không còn việc gì để làm nữa, lần này hắn luyện chế ra trung cấp Thiên Đạo Đan số lượng có hạn, bời vì nhất định phải đảm bảo cho Tần Thủy Dao và Ninh Tâm Tĩnh đều có thể tấn cấp Kim Đan kỳ cho nên trừ ba viên đan dược đưa cho Tống Oánh ra thì tạm thời hắn vẫn chưa tính đến chuyện cho người khác dùng đan dược.
Còn về việc lại ở bên trong luyện ra thêm Thiên Đạo Đan nữa thì hắn tính là sẽ không làm nữa, đối với hắn mà nói thì ở bên trong luôn cho hắn một cảm giác khá là ức chế, bị khốn ở trong đó hai năm đến giờ vẫn để lại ám ảnh tâm lý trong hắn, để cho hắn sinh ra một tia kháng cự, thậm chí là ghét bỏ với thế giới bên trong.
-Nam nhân đúng là mệnh khổ, soái ca như ta thì càng khổ hơn. – Đường Kim bắt đầu cảm khái, hắn nghĩ số mình quá là vất vả, từ kinh thành tới Ninh Sơn chạy đi chạy lại, từ thế giớ bên trong tới thế giới bên ngoài chạy đôn chạy đáo, thật đúng là có số làm cu li mà.
Nếu như để người khác biết đc Đường Kim bây giờ đang không ngừng kêu khổ thì bất luận là nam hay nữ đều sẽ muốn bóp chết hắn, nếu như mệnh hắn mà khổ thì trên đời này còn có người số hưởng sao?
Sức mạnh của tiền tài đúng là vô cùng cường đại, lúc Diệp Tử Vận nắm trong tay mọi quyền về tài chính của Đồ Long tiểu tổ thì địa vị của nàng phút chốc đã lên như diều gặp gió, vừa mới tới nơi này mấy canh giờ mà nàng giường như đã trở thành nữ chủ nhân ở đây, còn có một phòng làm việc riêng cho mình.
Lúc này Diệp Tử Vận đang ngồi nghiêm chỉnh trong phòng làm việc của mình và nhìn vào một đống số liệu trên máy tính, chỉ là đôi tay đang tác oai tác quái của Đường Kim làm nàng không thể nào mà chịu đựng được nữa.
-Ư…ưm… - Diệp Tử Vận cuối cùng cũng không thể khống chế nổi mình mà phát ra một tiếng rên tiêu hồn, sau đó nàng quay đầu lại, dùng đôi mắt long lanh nước của mình nhìn Đường Kim, ngữ khí có chút cầu khẩn:
-Chồng à, đừng có như vậy có được không, ta đang kiểm kê tư sản của chàng đó, chàng đứng tên không ít xe với nhà riêng, còn có không ít tiền mặt, ngoài ra còn có cả một tập đoàn nữa, ta nói chàng thực sự cần một người giúp mình quản lý tiền bạc đó, trừ tập đoàn Hoàng Kim vẫn vận hành bình thường sinh ra không ít lãi thì những tài sản khác của chàng dường như đề bất động, đúng là lãng phí tiền vốn quá mà.
-Tài sản lãng phí cũng không sao, nhưng mà nàng thì không được lãng phí a. – Đường Kim cười hắc hắc một cái sau đó hai tay bắt đầu dùng sức mạnh hơn.
Diệp Tử Vận khẽ nấc lên một tiếng yêu kiều, thanh âm cũng bắt đầu nhỏ dần:
-Vậy.. vậy chỉ nửa tiếng thôi… có được không?
-Nửa tiếng làm sao đủ chứ? – một cánh tay của Đường Kim rời khỏi cao địa, bắt đầu chiếm lĩnh khu vực dưới eo của nàng.
-Vậy… nhiều nhất một tiếng thôi, hôm nay ta thực sự cần phải thông kê rõ ràng những tư liệu này… - Diệp Tử Vận cảm giác được thân thể mình càng lúc càng nóng lên, tuy rằng lý trí nói với nàng rằng nàng cần phải làm việc nhưng thân thể nàng lại đang từ từ phản bội nàng.
Nhưng mà đúng vào lúc này thì cửa phòng đột nhiên bị mở ra, đồng thời một thanh âm thanh thúy truyền tới:
-Tử Vận tỷ tỷ!
Bốn tiểu nữ hài xinh xắn khả ái lập tức tiến vào bên trong, thấy bốn tiểu ma nữ này Đường Kim nhất thời đơ cmn luôn, quên cả bỏ tay ra khỏi áo Diệp Tử Vận.
-Wow, Cha nuôi, người làm gì thế?
-Tử Vận tỷ tỷ đang đỏ mặt, tỷ bị sốt cao sao?
-Tử Vận tỷ tỷ, Cha nuôi đang bắt nạt tỷ phải không? Chúng ta giúp tỷ đánh người!
-Cha nuôi, bắt nạt phụ nữ là không đúng đâu, ta không cho phép người bắt nạt Tử Vận tỷ tỷ!
Bốn tiểu nha đầu mỗi người hô lên một câu, đáng thương cho Diệp Tử Vận mặt càng ngày càng đỏ bừng, nàng vốn cho rằng sẽ không ai đi vào trong này, cho dù có người tìm nàng thì cũng phải gõ cửa, ai ngờ sự tình lại biến thành như thế này, nơi này là địa bàn của Khả Ái Lanh Lợi, sao chúng còn để ý tới việc gõ cửa được chứ?
-Các con không phải là đang đi dạo phố sao? – Đường Kim cũng có chút buồn bực, vừa cất tiếng hỏi vừa bỏ tay xuống.-Cha nuôi, người không biết đi dạo phố phải tiêu tiền sao?
-Chúng ta tiêu hết tiền rồi.
-Cho nên chúng ta mới quay về đó.
-Cha nuôi, hay là người lại cho chúng ta thêm chút tiền tiêu vặt đi?
Đợi bốn tiểu nha đầu này đều nói xong, Đường Kim mới hiểu là thì ra chúng đã tiêu hết tiền rồi nên mới quay về tìm Diệp Tử Vận.
-Tử Vận, bốn đữa bại gia nữ tử này tiêu tiền nhanh quá đi, hay là nàng dạy chúng cách kiếm tiền đi. – Đường Kim uể oải nói một câu sau đó liền rời khỏi phòng, bị bốn tiểu ma nữ xen vào như thế hắn cũng trả còn tâm tình nào mà cùng Diệp Tử Vận chơi trò gì nữa.
-Tử Vận tỷ tỷ, tỷ rất giỏi kiếm tiền sao?
-Tử Vận tỷ tỷ, chúng ta cũng muốn kiếm tiền.
-Tử Vận tỷ tỷ, chúng ta muốn kiếm rất nhiều tiền.
-Tử Vận tỷ tỷ…
Nghe được thanh âm của bốn tiểu nha đầu từ phía sau truyền lại, Đường Kim dứt khoát thuấn di rời đi.
-Nam nhân đúng là mệnh khổ a! – trước lúc thuấn di rời đi Đường Kim vẫn kịp cảm khái một câu:
-Làm cha có lẽ còn được, chứ làm cha nuôi thì ngàn vạn lần không thể được, cha nuôi kiểu gì cũng sẽ bị con gái nuôi hố cho mà xem.
..
Đường Kim nghĩ mình mệnh khổ nhưng mà trên thực tế thì học sinh của trường Ninh Sơn nhị trung còn mệnh khổ hơn cả hắn, bởi vì hôm nay chính là buổi thi cuối kì đầu tiên, nhưng mà thi xong thì sẽ trực tiếp được nghỉ tết cho nên mấy ngày thi cuối kì này có thể gọi là hắc ám trước khi bình minh lên.
Tần Thủy Dao tự nhiên là đã để lỡ mất kì thi này, nhưng mà nàng có thi hay không thì cũng sẽ không có vấn đề gì lớn. Chỉ có Hàn Tuyết Nhu là vẫn tham gia kì thi.
Đường Kim đương nhiên sẽ không đi thi rồi, hắn có học được chữ nào đâu mà thi, hôm nay không thể hưởng thụ được tư vị của Diệp Tử Vận cho nên hắn mới cảm thấy cực kì nhàm chán, Tống Oánh thì lại đang ở trong Thiên Đạo Tiên Cảnh, Hàn Tuyết Nhu đang trong phòng thi, Kiều An An đang đi làm, Đường Thanh Thanh chắc đang đi bắt cướp, đến là mỹ nữ lão sư Tô Vân Phi hắn đang muốn theo đuổi cũng phải đi làm giám thị.
-Thân làm một học sinh niềm vui lớn nhất chính là bỏ học, mà niềm đau lớn nhất chính là không ai bỏ học cùng mình. – Đường Kim lẩm bẩm một mình, cuối cùng hắn lại chốt một câu:
-Đúng là số khổ a!
-Có nên đi tìm nữ nhân Hàn Băng kia nói chuyện một chút không? – trong lúc vô cùng buồn bực thì Đường Kim lại bắt đầu đánh chủ ý lên người Hàn Băng.
Chính vào lúc hắn đang định đi tìm Hàn Băng nói chuyện thì một chiếc ô tô bỗng dừng lại ngay bên cạnh hắn.
Cửa kính được kéo xuống, một cái đầu thò ra:
-Đường Kim, có cần ta đưa cậu đi một đoạn không?
-Sao hả, ông lại có lời gì muốn ta nhắn lại với Thất tiên nữ sao? – Đường Kim có chút buồn bực vì người này không phải ai khác mà chính là thị trưởng của Ninh Sơn, Kiều Gia Đạt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận