Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 705: Nàng chính là bác sĩ tốt nhấtKhuôn mặt xinh đẹp của Kiều An An khẽ ửng hồng:

-Ta là hộ sĩ, không phải bác sĩ, không thể chữa bệnh cho chàng được đâu.
-Thất tiên nữ thân ái, đối với ta mà nói thì nàng mới là bác sĩ tốt nhất a! – Đường Kim vừa nói vừa luồn tay sâu hơn lần mò tìm kiểm hai đỉnh tuyết phong.
Bộ vị mẫn cảm bị tập kích, thân thể Kiều An An khẽ mềm ra, thanh âm của nàng cũng bất giác trở nên nũng nịu:
-Chồng, cùng lắm thì ta cũng chỉ có thể làm bác sĩ riêng của chàng thôi, nếu muốn ta trị bệnh cho chàng thì chúng ta về nhà đi!
-Thân ái à, nhưng mà nàng còn chưa tan ca mà. – tay của Đường Kim lưu luyến không dời trượt quanh vùng ngực của Kiều An An, đồng thời thấp giọng nói.
-Trị bệnh cho chồng thì đừng nói là trốn làm, cho dù có bỏ làm cũng không sao cả. – Kiều An An khẽ uốn éo thân thể, cặp môi mềm mại ấm nóng của nàng suýt nữa thì chạm vào vành tai Đường Kim:
-Chồng, đưa ta về nhà đi… ta… ta không quen ở nơi này… kì kì thế nào ý…
-Được rồi, vậy chúng ta về nhà… - Đường Kim vừa dứt lời thì hai người đã xuất hiện trong kí túc của hắn.
Tiên nữ hộ sĩ hóa thân thành bác sĩ , để có thể chữa cho bệnh của Đường Kim khỏi hẳn, nàng đã không tiếc lấy thân mình làm thuốc, sử dụng đủ các loại chiêu thức, không tiếc dùng cả những tư thế đặc biệt. Dưới sự trị liệu của nàng, Đường Kim cuối cùng cũng khỏe lại, để chứng minh với “bác sĩ riêng” của mình rằng bệnh của mình đã khỏi hẳn, hắn không liền tung hoành ngang dọc trên thân thể nàng, dùng sự trùng kích dũng mãnh nhất của mình để chứng minh bây giờ tinh lực của hắn rất xung mãn.
Cũng không biết đã qua bao lâu, Đường Kim từ trạng thái tinh thần xung mãn cuối cùng cũng biến thành mệt mỏi, còn nàng bác sĩ xinh đẹp kia thì bị dày vò tới mức sắp thành bệnh nhân rồi.
Kiều An An yên lặng nằm bò trên người Đường Kim, thân thể tuyết trắng động nhân của nàng vẫn dụ hoặc như vậy, bàn tay Đường Kim nhẹ nhành vuốt ve từng tấc da thịt mềm mại trơn bóng của nàng, cảm giác mềm mại tuyệt vời vẫn từ lòng bàn tay và ngón tay truyền tới.
-Chồng, ta đói… - lúc này ngữ khí của Kiều An An có chút lười biếng, rõ ràng là đang làm nũng.
-Thân ái à, ta vừa mới ăn no. – Đường Kim cười hì hì.
-Nhưng mà ta còn chưa ăn. – Kiều An An khẽ cong môi, bộ dáng vô cùng đáng yêu.
-Vậy ta tiếp tục bón cho nàng ăn nhé. – Đường Kim lật mình một cái, đang định đè nàng xuống dưới.
-A.. – Kiều An An thất thanh hô:
-Đừng!
Đường Kim cười hì hì, cũng không có tiếp tục ăn thịt tiên nữ mà ôm nàng ngồi dậy:
-Xem gia tiên nữ không ăn khói lửa nhân gia cũng không được a!
Mười phút sau hai người cuối cùng cùng ăn mặc chỉnh tề xuất hiện trước cửa phòng, bây giờ đã là hơn chín giờ tối.
-Ăn ở gần đây đi. – hai người bước ra khỏi cổng trường, Kiều An An lập tức đề nghị.
-Hay là ta đưa nàng đi ăn đồ nướng nhé? – Đường Kim nghĩ một lát rồi nói.
-Đồ nướng? Ờ, cũng được. – Kiều An An khẽ gật đầu.
Lập tức một giây sau hai người đã xuất hiện tại chợ đêm ở gần quảng trường Ninh Sơn, tới quán đồ nướng của hai mẹ con hôm trước.
-Cho một trăm xiên thịt nướng, mấy loại rau thì mỗi loại một ít đi. – Đường Kim lên tiếng nói với tiểu Điềm.
-Được, sẽ có ngay. – tiểu Điềm dường như cũng nhận ra hai người.
Vìa phút sau thì thịt xiên được đưa lên vài chục cái, Kiều An An lúc này đã đói đến độ không thèm quản hình tượng thục nữ mà trực tiếp ăn từng miếng lớn, Đường Kim thực ra cũng khá là đói, thịt tiên nữ đúng là một món cực phẩm ăn mãi không thấy chán, nhưng đồng dạng ăn mãi cũng không thể no được.
-Phải rồi, Thất tiên nữ, hôm nay ta lại gặp phải tên gia hỏa Kiều Gia Đạt. – Đường Kim dường như vừa mới nhớ ra chuyện gì đó.
Kiều An An đang mải ăn thịt nướng bỗng ngẩn ra, nàng dừng lại hỏi:
-Chồng, huynh ấy nói gì với chàng vậy?
-Cũng không có gì, hình như là muốn đón nàng quay về Kiều gia, ít lâu trước cũng đã từng nói với ta một lần, nhưng mà ta lười nói với nàng mà thôi, hôm nay lại chạm mặt hắn, hắn lại nhắc lại chuyện này cho nên ta nghĩ một lát mới quyết định nói với nàng. – Đường Kim đơn giản giải thích một chút, sau đó mới bổ xung thêm:
-Thất tiên nữ, thực ra ta thấy thì nàng không cần thiết phải quay về.
Kiều An An không lên tiếng, thần tình có chút ngẩn ngơ.
Trong lòng Đường Kim thầm nghĩ, xem ra Thất tiên nữ vẫn chưa có quên Kiều gia kia, cái này cũng khó trách, dù sao đó cũng là nhà nàng, tuy rằn năm đó đám vương bát đản kia đem nàng đuổi ra khỏi nhà, nhưng trong nhà chắc vẫn có những người mà nàng không thể quên đi.
-Chồng, kì thực trước khi chàng trở về ,huynh ấy cũng đã tìm ta rất nhiều lần. – mãi một lúc sau Kiều An An mới lên tiếng, ngữ khí có chút khác thường:
-Công bằng mà nói, thì trong mấy ca ca của ta ngày trước, Kiều Gia Đạt cũng tính là khá tốt, thậm chí còn tốt hơn cả ca ca ruột của ta, lúc đó huynh ấy đã từng nói hi vọng ta có thể về nhà, nhưng ta luôn đáp trả rằng trừ khi chàng quay lại nếu không ta sẽ không bao giờ trở lại Kiều gia, ta nghĩ cũng chính vì thế cho nên huynh ấy mới tìm chàng để nói chuyện.
-Thất tiên nữ, có phải là trong lòng nàng vẫn thực sự muốn trở về Kiều gia không? – Đường Kim nghiêm túc hỏi.
-Kì thực ta cũng không biết, cũng không phải là rất muốn, nhưng nếu nói là không nhớ thì có lúc ta vẫn muốn thử quay về nhìn nhìn xem thế nào, bây giờ như thế này rồi ta tất nhiên là không tiện quay về rồi. – khóe miệng Kiều An An lộ ra một tia chua chát:
-Thật ra hai năm qua ta đều chưa từng liên lạc với mẹ mình.
-Thất tiên nữ, nếu như vậy thì đợi vài ngày nữa ta cùng nàng về Kiều gia đi. – Đường Kim nghĩ việc này cũng không phải đại sự:
-Tóm lại là sau này nàng muốn về thì về , muốn đi thì đi, không có ai có thể ước thúc nàng hết.
-Chồng, chàng nghĩ ta nên trở về sao? – Kiều An An dường như có chút do dự.
-Thất tiên nữ, ta cho rằng nàng có thể làm bất cứ chuyện gì mà mình muốn. – Đường Kim nghiêm túc nói:
-Nếu như có lúc nàng vẫn muốn quay về nhìn một chút thì nàng tùy thời đều có thể trở về.
Kiều An An khẽ trầm mặc một lúc, sau đo mới gật đầu:
-Ừm, vậy được, ta nghe chàng, mấy ngày nữa ta sẽ theo chàng về tỉnh thành.
-Thất tiên nữ, cái này cũng không cần phải gấp, ta đã nói với Kiều Gia Đạt rồi, muốn nàng trở về thì tất cả bọn họ đều phải tới Ninh Sơn, dùng nghi lễ long trọng nhất công khai đón nàng trở về. – lúc này thái độ của Đường Kim vô cùng nghiêm túc:
-Năm đó họ tùy ý đuổi nàng ra khỏi Kiều gia, bây giờ bọn họ phải trả giá cho hành động đó, muốn nàng trở về cũng không phải đơn giản như thế.
-Ừm, chàng quyết định là được. –trên khuôn mặt xinh đẹp của Kiều An An chợt nở nụ cười vui vẻ.
-Ăn tiếp đi, trước tiên không cần lo việc này. – Đường Kim tiếp tục ngấu nghiến tiêu diệt đống đồ nướng trước mặt, Kiều An An cũng tiếp tục cúi đầu ăn.
Đợi hai người đều lấp đầy bụng sau đó quay lại kí túc thì họ lại tiếp tục bắt đầu trò chơi kích thích: ta ăn nàng, nàng ăn ta, trong ta có nàng, trong nàng có ta, lăn lộn đến quá nửa đêm hai người mới ôm nhau thiếp đi.
Sáng sớm ngày hôm sau, Kiều An An có chút mệt mỏi nhưng vẫn tới bệnh viện, còn Đường Kim thì ngủ tận tới 10 giờ mới tỉnh dậy, hơn nữa còn là bị một cuộc điện thoại làm cho tỉnh giấc.
-Anh bạn, mau cứu mạng a! – điện thoại vừa thông thì đầu dây bên kia đã truyền tới tiếng kêu khóc của Trương Tiểu Bàn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận