Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 1258: Nàng thật là một lão sư tốt.

-Vì mục tiêu mỗi ngày đều có thể tắm chung với Ngọc Mỹ Nhân, ta nhất định phải có nắm chắc. – Đường Kim nghiêm trang nói.
Tống Ngọc Đan vung vung nắm tay phấn hồng của mình, rất muốn trực tiếp đấm vào mặt Đường Kim, nhưng cuối cùng vẫn thu lại.
-Tuy rằng ta vẫn một mực chú ý tình hình Tiên giới, nhưng cũng không thể nào nắm rõ hết hành tung của tất cả cao thủ Tiên giới, nếu như ngươi có đủ thực lực, ta có biện pháp làm cho toàn bộ cao thủ Tiên giới đều xuất động, hơn nữa còn làm bọn chúng tụ lại một chỗ. – Tống Ngọc Đan nỗ lực để bản thân không nhảy lên đánh Đường Kim một trận, trậm rãi nói ra kế hoạch của mình:
-Ta có thể thuyết phục sư phụ mở Tiên môn đại hội.
-Tiên môn đại hội? – Đường Kim có chút nghi hoặc:
-Đó là cái quái gì?
-mỗi lần Tiên giới phái người tới, Tiên môn đều sẽ triệu tập tất cả mọi tu tiên giả, hơn nữa các môn phái ở Tiên giới cũng sẽ xuất hiện để lựa chọn đệ tử mà họ nhìn trúng, cái gọi là Tiên môn đại hội chính là như vậy. – Tống Ngọc Đan giải thích:
-Ngày trước Tiên môn đại hội 60 năm mới mở một lần, trên danh nghĩa thì là các môn phải tỉ võ giao lưu, theo lí thì vẫn còn 10 năm nữa Tiên môn đại hộ mới cử hành, nhưng hiện tại Tiên giới xâm nhập trước thời hạn, Tiên môn đại hội tự nhiên cũng có thể mở trước thời hạn.
-Ờ, Ngọc Mỹ Nhân, chủ ý này của nàng không tệ, tránh cho ta phải đi khắp nới tìm bọn chúng. – Đường Kim đối vưới kể hoạch này cũng khá có hứng thú, hắn vốn rất lười, tự nhiên là hi vọng có thể một lần giải quyết hết tấtcả vấn đề.
-Nhưng nếu thực lực hiện tại của ngươi không đủ để đối kháng với tất cả những người tới từ Tiên giới thì kế hoạch này tuyệt đối không được. – Tống Ngọc Đan phân tích:
-Tuy rằng mỗi môn phái ở Tiên giới đều có ý đồ riêng của mình, nhưng nếu chàng có ý định muốn một mẻ lưới túm gọn bọn họ, bọn họ nhất định sẽ liên hợp lại.
-Ờ, cái này không sao cả. – Đường Kim đối với vấn đề này một chút cũng không để ý, với hắn mà nói, chỉ cần đối phương không có cao thủ Phân Thần Kì vậy thì bất luận số lượng có nhiều đến đâu cũng không phải xoắn, hắn cũng chẳng phải không có bang thủ, không nói những người khác, khối băng nhủ kia và Tiểu Hắc Nữ khẳng định sẽ hỗ trợ hắn.
-Ngươi xác định muốn làm như thế? – Tống Ngọc Đan vẫn còn chút do dự.
-Ngọc Mỹ Nhân, xem gia nàng không yên tâm lắm, không bằng chúng ta lại cược cái nữa đi? – Đường Kim cười hì hì:
-Nếu như ta có thể làm thịt tất cả cao thủ Tiên giới trong Tiên môn đại hội thì chúng ta cùng nhau tắm uyên ương một lần nhé.
-Ta không thích cược. –Tống Ngọc Đan không vui nói:
-Nếu như ngươi đã tự tin như vậy thì ngay bây giờ ta sẽ đi Thiên Đạo Môn tìm sư phụ.
Tống Ngọc Đan vừa nói vừa đứng dậy, nàng thật sự chịu không nổi Đường Kim cứ 3 câu lại có một câu tắm chung nữa.
-kì thực nàng có thể tắm rồi hãy đi mà… - Đường Kim định dây dưa thêm chút nữa nhưng còn chưa dứt lời Tống Ngọc Đan đã biến mất.
Đường Kim cũng không có đuổi theo, hôm nay hắn tới đây không phải là vì trêu ghẹo Tống Ngọc Đan, hiện tại bước thứ hai của kế hoạch đã bắt đầu, việc hắn cần làm là chờ đợi.
Đợi thời cơ tới hắn có thể thực thi bước thứ ba của kế hoạch, đó chính là giết vào Tiên giới.
Trong đầu Đường Kim bất chợt nổi lên một thân ảnh màu đỏ lửa, khi nào mới có thể gặp gại đóa Hỏa Mai Khôi xinh đẹp kia đây?
.,..
Căn tin số 3 đại học Thiên Nam.
Tô Vân Phi đang ngồi bên bàn ăn, trước mặt đặt một hộp cơm, trong hộp đều là thức ăn nàng vừa mua, chỉ là lúc này nàng không có chút khẩu vị nào hết, căn bản còn chưa có động đũa, chỉ ngồi lẳng lặng thất thần một mình.
Thần sắc của Tô Vân Phi có chút phiêu du, khuôn mặt trắng xinh thỉnh thoảng lại nổi lên vài tia phiếm hồng, tựa hồ như đang nghĩ tới chuyện xấu hổ nào đó.
-Tô lão sư, nàng lại đang nhớ ta sao? – một thanh âm đột ngột vang lên bên tai Tô Vân Phi, Đường Kim đã ngồi xuống cạnh nàng, hơi nghiêng đầu, bộ dáng đầy hứng thú ngắm nhìn khuôn mặt xấu hổ của nàng.
-A! – Tô Vân Phi kiều diễn hô khẽ một tiếng, sắc mặt càng đỏ hơn, hai má đã bắt đầu nóng rực lên:
-Ngươi, sao ngươi lại tới đây?
Lúc này Tô Vân Phi thật chỉ muốn tìm cái lỗ nào mà chui xuống, bởi vì vừa rồi nàng thật sự là đang nhớ Đường Kim, cụ thẻ mà nói là nhớ tới chuyện hai người làm tối hôm qua, tư vị tiêu hồn thực cốt kia, những lần va chạm hữu lực mạnh mẽ, từng cảnh từng cảnh nghĩ tới làm người ta hai má nóng rực nhưng lại làm nàng phải khắc cốt minh tâm kia, làm nàng thậm chí còn không dám tin đó là sự thật đã từng xảy ra.
-Tô lão sư, ta ăn cơm cùng nàng nhé. – Đường Kim nghiêm trang nói.
Thấy Tô Vân Phi vẫn chưa đụng đũa, Đường Kim lại nói:
-Tô lão sư, nàng không thích ăn cơm ở đây sao? vậy chúng ta đổi nơi khác ăn đi.
-A, Không cần, ăn ở đây cũng được. – Tô Vân Phi vừa kịp sực tỉnh liền vội vàng nói.
Nhìn Đường Kim một hồi, Tô Vân Phi cắn chặt môi, lại thấp giọng nói:
-Ngươi đừng gọi ta là lão sư nữa.
-Tại sao chứ? – Đường Kim một bộ dáng thật khó lí giải:
-Nàng rõ ràng là lão sư của ta, tại sao ta không thể gọi nàng là lão sư?
-Ta đã không còn là lão sư của ngươi nữa! – Tô Vân Phi có chút ảo não nói.
-Tô lão sư, một ngày làm thầy, cả đời làm thầy, nàng làm lão sư của ta những ba năm, cho nên nàng cả đời đều là lão sư của ta, học sinh ngoan ngoãn gương mẫu như ta sẽ không trở mặt không nhận thầy cô đâu. – Đường Kim nghiêm trang đáp.
Học sinh gương mẫu?
Ánh mắt lấp lánh của Tô Vân Phi khẽ liếc Đường Kim một cái, như hắn mà cũng đòi làm học sinh gương mẫu sao? có học sinh gương mẫu nào làm như thế với lão sư như hắn không?
-Bỏ đi, tùy ngươi vậy. – Tô Vân Phi biết mình không có cách nào với Đường Kim, hắn thích gọi thế nào thì gọi.
-Tô lão sư, nàng đúng là một vị lão sư tốt a. – Đường Kim lập tức biểu dương Tô Vân Phi.
Tô Vân Phi không đáp nữa, nàng cúi đầu cầm dĩa xiên một miếng đậu phụ trong hộp cơm bỏ vào miệng nhai ngấu nghiến, cứ giống như là đang nhai Đường Kim.
Đối với tên học trò háo sắc này, nàng tất nhiên là một cô giáo tốt rồi, để giáo dục hắn , nàng đều đã hiến dâng thân mình, trên đời này còn cô giáo nào tốt hơn nàng không?
-Tô lão sư, ta cũng đi lấy chút đồ ăn. – Đường Kim cười hì hì rồi đứng dậy đi lấy cơm.
Dùng vài phút đồng hồ để lấy một đĩa cơm đầy vặp, Đường Kim rất nhanh đã quay lại vị trí cũ, nhưng còn chưa tới nơi hắn đã khẽ cau mày, bởi vì hắn phát hiện cư nhiên có một tên gia hỏa đang ngồi ở đối diện Tô Vân Phi.
Càng làm Đường Kim bực mình là tên gia hỏa không phải đang ăn cơm mà rõ ràng là đang ngắm Tô Vân Phi.
Bụp.
Đường Kim đi tới chỗ bàn ăn, đặt đĩa cơm cái bụp xuống trước mặt nam sinh kia, lười biếng nói:
-Ê, chỗ này là của ta!
Nam sinh kia ngẩng đầu nhìn Đường Kim một cái, nhưng vẫng không có ý nhường chỗ:
-Cái gì mà của ngươi? Chỗ này viết tên của ngươi à?
-Chỗ này đúng thật là viết tên của ta đấy. – Đường Kim đem đĩa cơm kéo sang bên cạnh một chút:
-Tự mình nhìn đi!
Nam sinh kia vừa cúi đầu nhìn liền phát hiện trên bàn đúng thật là có hai chữ Đường Kim, nhất thời sắc mặt hắn khẽ biến:
-Ngươi chính là Đường Kim?
Đường Kim đợi Đường Kim đáp, nam sinh kia đột nhiên cười lạnh:
-Rất tốt, ta vừa hay cũng đang tìm ngươi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận