Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 691: Trùng kiến lại một Ám Kiếm mới

Giám đốc của khu thương mại này không có lập tức tới, chỉ có bảo an là bị tiếng ồn ở đây kinh động tới, hai tên bảo an rất nhanh đã xuất hiện trong tầm mắt của mọi người.
-Có việc gì thế? – một bảo an nhìn bề ngoài tuổi đời lớn hơn lên tiếng hỏi.
-Hắn và hai nữ nhân kia làm khó ta mua sắm, còn đánh cả ta, ta yêu cầu các người mau đuổi chúng ra khỏi đây! – nữ nhân này vẫn là bộ dáng điên cuồng, dường như đã mất hết lí trí.
Bảo an kia nhìn Đường Kim, sắc mặt khẽ biến, dùng thanh âm trầm thấp nói với tên bảo an còn lại một câu, tên kia cũng lập tức biến sắc rồi lập tức nhìn về phía Đường Kim sau đó hai người lại nhìn Kiều An An Hàn Tuyết Nhu một cái như muốn xác nhận điều gì đó, cuối cùng hai người đều gật đầu,. bộ dáng như đã xác nhận được.
Hai bảo an lập tức tiến về phía Đường Kim, mọi người xung quanh đều thầm nghĩ, bảo an ở đây vậy mà thực sự nghe lời nữ nhân chua ngoa kia sao?
Trên mặt nữ nhân kia cũng bắt đầu xuất hiện vài tia đắc ý, chỉ là một giây sau vẻ đặt ý trên mặt ả đột nhiên đông cứng lại, bởi vì ả đột nhiên nhìn thấy hai tên bảo an rất khách khí chào hỏi Đường Kim:
-Đường thiếu, ngài tới rồi.
Mọi người đều ngẩn ra, đây là có chuyện gì xảy ra?
-Các ngươi nhận ra ta? – Đường Kim cảm thấy có chút kì quái, đoạn thời gian trước hắn vừa mới trở về dường như không có ai nhận ra hắn, bây giờ hai tên bảo an này tự nhiên lại nhận ra mình làm hắn thấy có chút không quen.
-Đường thiếu, chúng ta đều là người của công ty bảo an Hoàng Kim, đương nhiên là sẽ nhận ra ngài rồi. – tên bảo an lớn tuổi hơn kia cung kính đáp.
-Ờ, xem ra có người nhắc nhở qua các người rồi. – Đường Kim lập tức đoán ra, sau đó khẽ phất tay:
-Đem nữ nhân kia ném ra ngoài đi, đừng có để ả làm ảnh hưởng tới nhã hứng của ta.
Đường Kim đoán không sai, xác thực là có người đã dặn dò qua hai bảo an này, trên thực tế thì từ tình huốn tại con phố đêm gần quảng trường lần trước đã làm cho Lạc Trần ý thức được một vấn đề, hắn cần thiết phải để cho tất cả những bảo an trong công ty biết ông chủ thực sự của mình là ai, cho nên sau đó hắn mới đặc biệt in ra một đống ảnh bao gồm ảnh của Đường Kim và những mỹ nữ có quan hệ với Đường Kim rồi đem số ảnh trên đưa cho tất cả mọi bảo an để mọi người cùng ghi nhớ.
Thế nên hai tên bảo an này vừa nhìn một cái đã thấy Đường Kim rất quen mắt, sau đó lại thấy Kiều An An và Hàn Tuyết Nhu cho nên hai người nhanh chóng xác nhận được thân phận của Đường Kim chính là đại lão bản của tập đoàn Hoàng Kim, nghe nói ở Ninh Sơn này ai cũng không trêu vào được vị Đường thiếu này.
-Vâng thưa Đường thiếu! – hai tên bảo an lập tức lễ phép đáp, sau đó liền xông về phía nữ nhân kia.
-Này, các người làm gì thế? … a… thả ta ra.. cứu mạng a… phi lễ a.. – nữ nhân kia phát hiện tình huống không ổn nhưng vừa mới hỏi một câu đã bị hai bảo an kéo ra bên ngoài.
-Ta đi thanh toán. – Đường Kim thản nhiên cầm tờ đơn hàng mà nhân viên bán hàng kia vừa đưa cho hắn đi ra quầy thu ngân.
Mấy người vây quanh xem náo nhiệt lúc này đang trừng mắt há mồm, ánh mắt nhìn Đường Kim cũng lập tức biến hóa, có vài người còn âm thầm cảm khái, nam nhân có thể đồng thời đưa cả hai siêu cấp đại mỹ nữ như thế kia đi mua quần áo quả nhiên không phải là dạng tầm thường a.
Tiếp theo thì không hề có thêm việc ngoài ý muốn nào phát sinh, vài phút sau ba người đã rời khỏi khu trung tâm thương mại sau đó đem quần áo chất hết lên chiếc Ferrari của Hàn Tuyết Nhu.
-An An tỷ, chúng ta đi đâu ăn cơm đây? – Hàn Tuyết Nhu vẫn lái chiếc Ferrari hai năm trước, chiếc xe này chỉ có thể ngồi được hai người, nhưng mà không có vấn đề gì hết, Kiều An An có thể ngồi trên đùi Đường Kim.
-Đi đâu cũng được, muội quyết định là được rồi. – Kiều An An tùy ý nói.
-Ờ, vậy chúng ta đi quán lẩu Tứ Xuyên ăn đi, ta và Đường Kim rất lâu rồi chưa ăn ở đó. – Hàn Tuyết Nhu lập tức đề nghị, nàng dường như rất hoài niệm nơi đó.
Kiều An An cũng không có ý kiến gì, Đường Kim càng không để ý đến chuyện này, đối với loại ăn hàng như hắn thì đi đâu mà chả ăn được, cứ như vậy chiếc Ferrari của Hàn Tuyết Nhu từ từ lái về phía trường Ninh Sơn nhị trung.
Cũng vào lúc này ở tít nơi kinh thành cách đó cả ngàn dặm xa xôi, một mĩ nữ thân hình vô cùng yểu điệu nóng bỏng đang phong trần mệt mỏi bước vào tòa nhà Lượng Kiếm Khoa Kỹ, chỉ là nàng vừa mới bước qua cửa thì đã có vô số ánh mắt kinh ngạc và nghi hoặc nhìn nàng.
-Đó là ai thế? Nhìn rất quen mắt!
-Đó hình như là Ninh Tâm Tĩnh sao?
-Không phải chứ? Là mỹ nữ có vết đao trên mặt Ninh Tâm Tĩnh kia sao? Nhìn rất giống nàng, nhưng mà sao trên mặt nàng lại không có vết sẹo ?
-Chính là nàng, chỉ là không rõ vì sao vết sẹo trên mặt nàng lại biến mất.
-Thật là xinh đẹp, không hổ là đại mỹ nhân!
-Lúc có vết sẹo đã có thể xem là mỹ nữ rồi, bây giờ phải gọi là siêu cấp đại mỹ nữ.
-Ta thấy bây giờ nàng có thể được xưng là đệ nhất mỹ nữ của Ám Kiếm rồi.

Sự xuất hiện đột ngột của Ninh Tâm Tĩnh hiểu nhiên đã dẫn tới rung động không nhỏ trong nội bộ Ám Kiếm, nhưng việc này không phải do nàng quay lại tổng bộ mà là do vết sẹo trên mặt nàng đã biến mất, nàng phút chốc trở thành một đại mỹ nhân khuynh quốc khuynh thành, hơn nữa dáng người của nàng đủ để đánh bật vô số siêu cấp đại mỹ nữ, một số người càng là vì thế mà nhớ tới Đường Kim, lẽ nào tên tiểu tử Đường Kim kia hai năm trước đã nhìn ra được một khi Ninh Tâm Tĩnh có thể khôi phục lại bình thường thì dung mạo của nàng sẽ như thế này sao?
Ninh Tâm Tĩnh tự nhiên là cũng chú ý tới ánh mắt của mọi người, nhưng mà nàng cũng không hề có tâm tư đi quản chuyện này mà trực tiếp đi lên lầu vào một căn phòng kín, trực tiếp gặp Kiếm Ngấn.
-Tiếu Thiền, mặt của cô hồi phục rồi à? – lần đầu tiên thấy Ninh Tâm Tĩnh, Kiếm Ngấn cũng khá là kinh ngạc, hiển nhiên là hắn cũng chỉ vừa mới biết chuyện này.
-Lão đại, là Vân tiên tử giúp ta trị liệu. – Ninh Tâm Tĩnh gật đầu.
-Vân Vũ Tuyết? – Kiếm Ngấn khẽ chau mày:
-Vậy nàng ta muốn thù lao gì ở cô?
-Không có thù lao gì hết. – Ninh Tâm Tĩnh đáp:
-Nàng và Đường Kim có lẽ là rất thân mật.
-Thì ra là thế. – Kiếm Ngấn khẽ gật đầu sau đó lập tức đổi chủ đề:
-Tâm Tĩnh, cô đột nhiên trở về chắc là vì chuyện của Đường Kim hả?
-Lão đại, hai năm trước người từng nói với ta, người không hi vọng Ám Kiếm trở thành Tiềm Long thứ hai, không hi vọng Ám Kiếm bị gia tộc khống chế, người còn nói thời gian mười năm đủ để người thanh lí mọi thứ nhưng bây giờ hai năm đã qua đi, chắc người cũng đã phát hiện ra sự tình không có đơn giản như vậy, có một vài việc đến chính người cũng không thể làm gì hơn, ta nói có đúng không? – Ninh Tâm Tĩnh hỏi ngược lại.
Sắc mặt Kiếm Ngấn bắt đầu trở nên ngưng trọng, hắn khẽ gật đầu:
-Không sai, mọi việc phức tạp hơn trong tưởng tượng của ta rất nhiều, đặc biệt là Tiêu gia, từ sau khi Tiêu Đại Nhi tiếp quản Tiêu gia thì Tiêu gia dường như đã hoàn toàn thay đổi, bây giờ thế lực của Tiêu gia đã mạnh hơn hai năm trước gấp mấy lần.
Á ế ố ấ ế ố ầ ố ề ể ế ấ-Lão đại, Ám Kiếm bây giờ đã có quan hệ gốc gác rất sâu với các đại gia tộc, nếu muốn một lần bài trừ tận gốc ảnh hưởng của các đại gia tộc hoàn toàn là điều không thể. – Ninh Tâm Tĩnh nhìn Kiếm Ngấn:
-Thực ra hai năm trước ta đã bắt đầu lo lắng, ta luôn nghĩ cách làm sau để có thể dùng một phương pháp khác đem Ám Kiếm thay đổi triệt để.
-Phương thức gì? – Ám Kiếm khẽ ngưng thần chau mày hỏi.
Hít một hơi thật sau sau đó Ninh Tâm Tĩnh mới chậm rãi phun ra vài chữ:
-Ta muốn trùng kiến một Ám Kiếm mới!
-Xây dựng lại một Ám Kiếm khác? – Kiếm Ngấn chau mày:
-Tâm Tĩnh, ý của cô là lật đổ Ám Kiếm sau đó xây dựng lại?
Không đợi Ninh Tâm Tĩnh kịp lên tiếng, Kiếm Ngấn đã lắc đầu:
-Cái này không có khả năng, nếu như thế mà được thì ta đã sớm làm rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận