Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 1066: Tối nay ta thật sự hơi bận.

-Ngươi…ngươi cư nhiên… - Tô Vân Phi đỏ bừng mặt, nhưng không phải là xấu hổ mà là tức giận, nàng trừng mắt nhìn Đường Kim, tức khí đến không nói nên lời.
Nữ nhân chính là mâu thuẫn như vậy, tuy Tô Vân Phi nói là muốn buông xuôi, bình vỡ không sợ bị đập, nhưng trên thực tế vùa rồi nàng nói như vậy thì trong tiềm thức của nàng chỉ muốn thử Đường Kim, muốn biết có phải Đường Kim chỉ hứng thú với thân thể của nàng hay không, có phải hắn chỉ muốn hưởng thụ cái cảm giác thành tựu khi chinh phục được mỹ nữ lão sư hay không?
Nhưng điều mâu thuẫn là tựa hồ nàng đã biết cách nghĩ của Đường Kim chính là như vậy nhưng trong tiềm thức nàng lại không hi vọng như vậy, cho nên mặc dù nàng đưa ra yêu cầu muốn đi khách sạn với Đường Kim sau đó hai người sẽ không còn quan hệ gì nữa, nhưng sau khi Đường Kim thật sự đáp ứng nàng lại cảm thấy vô cùng phẫn uất.
Sau phẫn uất là thất vọng, vô cùng thất vọng, lúc này nàng đã có chút tâm ý nguội lạnh, chỉ muốn cùng Đường Kim nhanh chóng kết thúc mối nghiệt duyên mấy năm này, lần nữa lên tiếng, giọng nàng trở nên lạnh nhạt hơn rất nhiều:
-Đi.. đi khách sạn, ta nói lời sẽ giữ lời, tối nay ngươi thích làm gì thì làm.
Khoảnh khắc này nàng chỉ cảm thấy cả người nàng đã nguội lạnh như tro tàn, quen biết Đường Kim đã 3 năm, tên học sinh cực phẩm này đã đem tới cho nàng vô tận phiền não, nhưng hôm nay lần đầu tiên hắn để nàng phải thất vọng, làm nàng trở nên thân tâm đều băng lãnh.
Thời gian sau đó Tô Vân Phi luôn ở trong trạng thái vô tri vô giác, mặc kệ cho Đường Kim ôm nàng đi, bước chân như một cỗ máy không có cảm tình, đối diện với chuyện sắp sảy ra nàng không hề có chút hoang mang cũng như sợ hãi, tựa hồ chuyện đó đối với nàng đã không còn quan trọng nữa.
Cũng không biết đã đi bao lâu, Tô Vân Phi đột nhiên cảm giác thân thể mình khựng lại, nàng hơi thanh tỉnh được một chút, đầu óc nàng không tự giác nổi lên một ý niệm, chắc là đã tới khách sạn rồi, nầng biết gần trường cũng có khách sạn, chỉ cần đi bộ khoảng mười phút là tới.
Định thần nhìn xung quanh một cái, Tô Vân Phi đột nhiên ngẩn ra, sau đó thì cả người liền sực tỉnh, nơi này…nơi này chẳng phải là cổng lớn của viện nghiên cứu sinh sao? sao nàng lại tới đây?
-Tô lão sư, thật ra ta rất muốn đi thuê phòng với nàng ngay lập tức, chỉ tiếc là tối nay ta hơi bận, cho nên cái lịch này phải lùi về sau rồi, bất quá nàng phải nhớ rằng kể từ bây giờ nàng đang nợ ta một lần đi khách sạn, món nợ này ta tùy thời sẽ tìm nàng đòi đó nha. – Đường Kim ghé miệng vào bên tai Tô Vân Phi, không nhanh không chậm nói, dứt lời hắn còn bổ sung:
-Nhớ rằng từ bây giờ chở đi nàng đã là người của ta rồi, hử… thân thể nàng hơi lạnh đó, xem ra lúc trước nhảy xuống hồ bị nhiễm lạnh rồi, về phòng hảo hảo nghỉ ngơi đi.
Trên má truyền tới một cảm giác ấm nóng, Tô Vân Phi biết là Đường Kim hôn mình, nhưng sau đó nàng lại thấy hắn quay người rời đi, càng ngày càng rồi rồi triệt để biến mất khỏi tầm mắt của mình.
Trước mắt Tô Vân Phi đột nhiên trở nên mơ hồ, trong lòng thì khẽ nổi lên một chút chua chát, thân thể băng lãnh bất tri bất giác ấm dần trở lại, trái tim nguội lạnh của nàng cũng dần dần có sức sống, trải qua một đoạn thời gian nằm trong trạng thái thất vọng cực độ, đến hiện tại nàng đã có một cảm giác tương phản cực đại, cảm giác thế giới này vẫn tươi đẹp như trước.
Có nhiều lúc chuyển biến trong tâm lí chỉ diễn ra trong một cái chớp mắt, mà sau thời gian ngắn ngủi nửa tiếng đồng hồ vừa rồi, cảm giác của Tô Vân Phi đối với Đường Kim đã bất tri bất giác có một bước chuyển biến thực chất, nàng cuối cùng cũng bắt đầu ý thức được một việc nàng không muốn thừa nhận cũng không dám thừa nhận, nàng phát hiện ra bất tri bất giác người từng là học sinh ngỗ nghịch cực phẩm trong mắt nàng kia đã khắc lên trong tim nàng một dấu ấn không thể phai mờ.
Nhẹ nhàng lau khóe mắt, khuôn mặt nàng khẽ nở một nụ cười vui vẻ, bóng mây đen ẩn tàng lâu ngày trong lòng nàng cuối cùng cũng tán đi, nàng rốt cục cũng hiển được lòng mình thực sự muốn gì.
Quay người đi, Tô Vân Phi bước qua cổng lớn của viện nghiên cứu sinh, nàng lúc này tựa hồi như đã được thoát thai hoán cốt, càng tự tin hơn, càng có mị lực hơn.
Bất quá đúng vào lúc này phía trước bỗng truyền tới một mùi hương bách hợp say lòng người, một thanh âm động nhân truyền vào trong tai Tô Vân Phi:
-Tô Vân Phi, xin chào, ta là Bối Hương Hương.
Một màu hồng phấn đập vào mắt, Tô Vân Phi khẽ ngẩn ra, cái tên Bối Hương Hương này nàng đã nghe qua, bất quá đây là lần đâu tiên gặp mặt của hai người, vừa nhìn nàng liền hiểu, chẳng trách Bối Hương Hương có thể trở thành đệ nhất hoa khôi của đại học Thiên Nam, khuôn mặt kia, khí chất kia đúng là không phải những nữ sinh khác có thể bì kịp.
-Xin chào, cô..cô biết ta sao? – Tô Vân Phi không biết tại sao Bối Hương Hương lại biết mình.
-Đúng vậy, thật ra tất cả mọi nữ tử bên cạnh Đường Kim ta căn bản đều biết. – Bối Hương Hương chớp chớp mắt:
-Ta cũng quen Đường Kim, à…. Cô đừng hiểu lầm, ta và hắn chỉ là bạn, bạn bè bình thường thôi.
-Vậy cô tìm ta có việc gì? – Tô Vân Phi lại ngẩn ra lần nữa, Bối Hương Hương này vậy mà quen biết Đường Kim? Tên gia hỏa kia liệu có mỹ nữ nào mà hắn không biết?
-Thật ra cũng không có gì, lần nào ta tìm Đường Kim cùng đi ăn cơm hắn đều nói mình bận, vừa rồi thấy cô và hắn đi cùng nhau, đang định lên mời hắn đi ăn thì hắn lại chạy mất, không bằng chúng ta cùng đi ăn cơm đi? Ta mời! – Bối Hương Hương cười hì hì nói.
Đại loli vừa xinh đẹp vừa ngây ngô dễ thương như Bối Hương Hương kì thật đối với nữ nhân càng có lực sát thương chí mạng, nàng luôn làm cho nữ nhân khác tự giác sinh ra hảo cảm với mình, đến cả Tô Vân Phi đối diện với Bối Hương Hương cũng thầm sinh ra một loại hảo cảm với nàng, còn có cả một loại tín nhiệm phát ra từ trong tiềm thức.
-Cũng được, đi đâu ăn? – Tô Vân Phi tựa hồ không hề do dự liền lập tức đáp ứng, đươgn nhiên đây cũng là do tâm tình nàng hiện tại đang rất tốt.
-Đi theo ta, ta đưa cô tới một nơi cực tốt. – Bối Hương Hương kéo tay Tô Vân Phi, khuôn mặt đầy vui vẻ:
-Ta biết rất nhiều nơi có đồ ăn ngon.
Hai người rất nhanh đã tay nắm tay ra khỏi cổng, người ngoài nhìn vào càng thấy hai nàng giống như hai tỷ muội.
Tô Vân Phi thật không biết một chuyện đó là tối nay Đường Kim đúng là có chút bận, bởi vì hắn đã đáp ứng Hàn Tuyết Nhu, tối nay nhất định sẽ ở biệt chờ nàng.
Hiện tjai Đường Kim đã trở lại căn biệt thự kia, chỉ là hắn vừa mới xuất hiện ở bên trong thì liền phát hiện tình huống có chút không đúng, sau trong biệt thự còn có cả người khác?
Hiện tại còn chưa tới 6 giờ, Hàn Tuyết Nhu phải chưa về mới đúng, mà trên thực tế Đường Kim cũng có thể khẳng định người đang ở trong phòng khách không phải Hàn Tuyết Nhu, điều này làm hắn vô cùng bất mãn, không biết tên vương bát đản nào dám mò vào trong biệt thực của hắn đây?
Đường Kim vừa xuất hiện trong phòng khách thì đối phương dường như ngay lập tức phát hiện được sự có mặt của hắn, sau đó thì một thanh âm âm lãnh vang lên:
-Tiểu tử , ta chờ ngươi rất lâu rồi đấy!
Bạn cần đăng nhập để bình luận