Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 791: Chủ ý này của chàng càng hay

-Đúng là đơn giản, đến lúc đó nàng cứ trực tiếp báo giá 20 triệu, sau đó ta làm cho những người khác không lên tiếng được cũng không giơ tay được, đấu giá trực tiếp kết thúc, chúng ta có thể lấy được mảnh đất kia rồi. – Đường Kim tùy tiện nói.
-A? – Diệp Tử Vận ngẩn ra, sau đó là phì cười một cái:
-Chồng a, ban đầu ta không có nghĩ như thế, nhưng mà ta thấy chủ ý này của chàng đúng là càng hay, cứ theo ý chàng là được.
-Đó là đương nhiên, chủ ý của ta lúc nào chẳng là tốt nhất. – Đường Kim chưa bao giờ biết khiêm tốn là gì.
Trong lúc nói chuyện hai người đã đi ra khỏi biệt thự, Trình Lâm đang đợi ở bên ngoài thấy Đường Kim cùng Diệp Tử Vận cùng nhau đi ra, nàng tự giác lùi qua một bên.
-Chồng, chúng ta đi thôi. – Diệp Tử Vận kéo Đường Kim cùng ngồi vào trong chiếc audi, xe rất nhanh đã rời khỏi biệt thự.
ế ồ ồ ổ ấ ấ ể ấ ổ ấ ấ ấ ế ầ ấ ề ẳ ấNửa tiếng đồng hồ sau, hai người đã tới trung tâm giao dịch thổ địa Ninh Sơn. Bất quá cái gọi là trung tâm giao dịch này được đặt ngay tại cục nhà đất Ninh Sơn, mà địa điểm đấu giá thì là một đại sảnh chuyên tổ chức đấu giá nhà đất, đại sảnh này rất lớn, sức chứa lên tới vài trăm người, nhưng trên thực tế mỗi lần tới đấu giá đều chẳng có mấy người.
Giống như buổi đấu giá hôm nay, tham gia đấu giá tổng cộng cũng chỉ có 5-6 công ty, mỗi công ti cũng chỉ phái tới hai ba người, có công còn chỉ có tới một người đại diện.
Diệp Tử Vận và Đường Kim vừa tiến vào đại sảnh lập tức đã hấp dẫn mười mấy ánh mắt, dung mạo xinh đẹp và khí chất đoan trang của Diệp Tử Vận bất luận là đi tới nơi nào đều sẽ làm người khác chú ý, bây giờ cũng không ngoại lệ, đám người cùng tham gia đấu giá, bất luận là nam hay nữ đều đang nhìn chằm chằm vào nàng.
Nam nhân thì không nỡ dời mắt đi, còn nữ nhân thì vô cùng đố kị, hận không thể tìm thấy một khuyết điểm nào trên mặt Diệp Tử Vận, lấy đó bồi đắp sự bất bình trong lòng.
Chỉ tiếc là khuôn mặt tinh tế của Diệp Tử Vận hoàn toàn không có chút khuyết điểm nào, cho nên ánh mắt của mấy nữ nhân kia rất nhanh đã chuyển rời lên người Đường Kim, sau đó bắt đầu so sánh Đường Kim với nam nhân của mình, chỉ tiếc là mấy nữ nhân này rất nhanh đã phát hiện dường như nam nhân của mình cũng không đẹp trai bằng Đường Kim.
Thật ra thì tướng mạo của Đường Kim cũng khá ổn, lại cộng thêm hắn là người tu tiên nên khí chất của hắn càng cho người ta một cảm giác thoát tục, dưới tình huống không lên tiếng nói chuyện thì hắn đã lừa được không ít người.
-Các người là đại biểu của công ty nào? – một nhân viên của trung tâm giao dịch có chút mê hoặc hỏi.
-Chúng ta là người của Phong Vân địa sản. – Diệp Tử Vận khẽ cười.
-Phong Vân địa sản? – nhân viên kia khẽ cau mày:
-Châu tổng của các người không tới sao?
-Châu tổng có việc gấp nên không tới được. – Diệp Tử Vận bình tĩnh đáp:
-Việc này hiện tại được giao cho ta toàn quyền quản lý, các loại văn kiện thủ tục liên quan đến đấu giá đều đang nằm trong tay ta, ta nghĩ, chắc không có vấn đề gì chứ?
-Không có vấn đề, đây là thẻ bài của công ty các người, tùy tiện tìm một chỗ ngồi đi. – nhân viên kia cũng không tiếp tục dò hỏi nữa, hắn đưa cho cho Diệp Tử Vận một cái thẻ bài để lát nữa dùng cho đấu giá.
-Cảm ơn. – Diệp Tử Vận nhẹ nhàng cười rồi khoác tay Đường Kim tìm một hàng ghế ở phía dưới và ngồi xuống.
-Còn bao lâu nữa mới bắt đầu đấu giá? – Đường Kim quét mắt nhìn mấy người xung quanh một cái liền cảm thấy nơi này quá tẻ nhạt, mười mấy người ngồi trong đại sảnh lớn thế này, nhìn thế nào cũng chẳng giống một buổi đấu giá, loại đấu giá bất động sản như thế này xem ra còn chẳng có gì đặc sắc bằng buổi đấu giá từ thiện lần trước hắn đi cùng với Diệp Tử Vận.
-Ừm, còn khoảng mười phút nữa. – Diệp Tử Vận nhìn đồng hồ một cái rồi nhẹ nhàng đáp.
Đường Kim đang định nói gì đó thì phát hiện cặp nam nữ ngồi phía trước bỗng đứng dậy sau đó đi về phía sau, xem ra mục tiêu của hai người kia là hắn và Diệp Tử Vận.
Cặp nam nữ này ăn mặc cũng khá là chân phương, nam nhân khoảng 35-36 tuổi, tướng mạo không tệ, cao to chững chạc, còn nữ thì nhìn rất trẻ, chắc chỉ khoảng ngoài 20, nhỏ nhắn xinh xắn nhưng dáng người lại không tồi, cần lồi thì lồi, cần lõm thì lõm.
Diệp Tử Vận cũng cảm nhận được động tĩnh của đôi nam nữ này, trên mặt xuất hiện một vài tia quái dị, nhỏ giọng lẩm bẩm:
-Động tác cũng nhanh đó chứ.
Diệp Tử Vận vừa dứt lời thì đôi nam nữ kia đã đi tới hàng ghế phía trước nàng và Đường Kim, sau đó ngồi xuống ngay phía trước hai người.
-Vị nữ sĩ xinh đẹp này không biêt phải xưng hô như thế nào? - vừa ngồi xuống, nam tử cao lớn kia đã quay đầu lại cười với Diệp Tử Vận một cái rồi dùng một thanh âm cực kì ôn hòa hỏi.
-Ta họ Diệp, tổng giám đốc của Phong Vân địa sản. – Diệp Tử Vận khẽ cười.
-Thì ra là Diệp tổng. – nam tử cao lớn khẽ kinh ngạc một chút:
-Thật ngại quá, ta quên giới tự giới thiệu, ta là Lạc Chí Thiện của tập đoàn Lạc Thành, đây là thư kí của ta Tôn Thanh, rất vui được gặp Diệp tổng.
Khẽ ngừng một chút, Lạc Chí Thiện lại tò mò hỏi:
-Phải rồi, Diệp tổng, không biết có phải ta nhớ nhầm hay không, sao ta lại nhớ là tổng giám đốc của Phong Vân địa sản hình như họ Châu nhỉ? Ít lâu trước ta còn nói chuyện với ông ấy vài câu.
-Lạc tiên sinh có điều không biết, Phong Vân địa sản đích xác là công ty của Châu tổng, chỉ là không lâu trước đã được ta mua lại. – Diệp Tử Vận không nhanh không chậm đáp.
-Thì ra là thế, việc này ta xác thực không biết. – Lạc Chí Thiện vẫn mặt không đổi sắc:
-Phải rồi, Diệp tổng, tại hạ mạo muội hỏi một câu, lúc Châu tổng đem công ty bán lại cho cô có nhắc tới giữa chúng ta đã có một ước định ngầm không?
-ước định ngầm? – Diệp Tử Vận khẽ chau mày, sau đó nhẹ nhàng lắc đầu:
-Rất xinh lỗi, Lạc tiên sinh, ta không hề biết ước định ngầm nào hết, nhưng mà ta sẽ đảm bảo, nếu như Phong Vân địa sản có kí qua hiệp nghị gì với bên tiên sinh đây thì hiệp nghị ấy vẫn sẽ có hiệu lực.
-À, không có hiệp nghị gì hết, nếu Diệp tổng không biết thì thôi vậy, sau này chúng ta lại thương lượng cũng không muộn. – Lạc Chí Thiện cười cười rồi lấy ra một tấm danh thiếp đưa cho Diệp Tử Vận:
-Diệp tổng, đây là danh thiếp của ta, nếu không ngại thì cô cũng cho ta một tấm danh thiếp đi, sau này chúng ta có lẽ còn nhiều cơ hội hợp tác.
-Không thành vấn đề. – Diệp Tử Vận nhận lấy danh thiếp, đồng thời cũng đưa cho Lạc Chí Thiện một tấm danh thiếp của mình.
-Vậy ta tạm thời không làm phiền Diệp tổng nữa, đợi đấu giá kết thúc chúng ta có cơ hội nói tiếp. – Lạc Chí Thiện nhận lấy danh thiếp xong rất nhanh liền đứng dậy rời đi.
-Chồng, nếu không có gì ngoài ý muốn thì mấy phút nữa chúng ta sẽ nhận được một cuộc điện thoại đe dọa. – đợi Lạc Chí Thiện và thư kí của hắn rời đi, Diệp Tử Vận nhẹ nhàng cười với Đường Kim:
-Tập đoàn Lạc Thành này chính là công ty đã được chọn trước để trúng thầu lần này.
-Tên gia hỏa kia không phải vừa hay lại tới từ thành phố Lạc Bắc chứ? – Đường Kim chợt hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận