Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 1320: Chúng ta sớm muộn gì cũng phải qua tuần trăng mật.

-cảnh sát lúc nào cũng xuất hiện vào lúc mọi việc đã xong xuôi. – Đường Kim cảm khái một câu:
-Thnh, nàng vừa rồi hình như mới giết vài tên cảnh sát phải không?
-Đó là tiên thành chấp pháp đội, không phải cảnh sát. – Nguyệt Đàm yêu kiều hừ một tiếng.
-Như nhau cả, bọn chúng chính là cảnh sát ở Tiên thành. – Đường Kim không nhanh không chậm nói.
Nếu như sư phụ ở Tiên thành thì tốt. – Nguyệt Đàm tự mình thì thào, hiện nhiên nàng không có tâm tình tranh luận vấn đề này với Đường Kim.
-Tiểu Hắc Nữ, nàng đem phòng trăng mật của chúng ta dọn sạch sẽ chưa:? – Đường Kim không thèm để ý tới cái gọi là Tiên thành chấp pháp đội kia, bởi vì hắn có thể nhìn ra được, cả chấp pháp đội đến một cao thủ Nguyên Anh kì đều không có.
Đương nhiên điều này cũng rất bình thường, cao thủ Nguyên Anh cho dù là ở Tiên giới cũng là một loại tư nguyên hiếm có, trong mỗi môn phái đều là nhân vật khá quan trọng, không có mấy ai nguyện ý chạy ra ngoài làm loại việc như chấp pháp giả hết.
Bất quá theo lí mà nói thì vài chục cao thủ Kim Đan kỳ cũng chưa chắc đã không làm thịt được một cao thủ Nguyên Anh sơ kì, chỉ tiếc là đám người này gặp phải một cao thủ Nguyên Anh sơ kì mạnh đến biến thái, thế nên vận xui của bọn chúng đã được định trước ,đừng nói là mấy chục Kim Đan kỳ cao thủ, cho dù là mấy chục cao thủ Nguyên Anh cũng chưa chắc đã chiếm được tiện nghi.
-Đó là phòng đếvương, không phải phòng trăng mật. – Nguyệt Đàm buồn bực nói.
-Tiểu Hắc Nữ, dù sao chúng ta sớm muộn gì cũng phải qua tuần trăng mật, muộn không bằng sớm, hiện tại chúng ta có thể bắt đầu luôn cho nóng. – Đường Kim cười hì hì nói.
Đúng vào lúc này mấy chục hắc y nhân kia đều đã tới trên đỉnh lầu, bọn chúng vây thành hình bán nguyệt bao quanh Đường Kim, nhưng không có lập tức động thủ mà tựa hồ còn đang đợi gì đó.
-Đám ngu ngốc các ngươi có biết chữ không? – Đường Kim quét mắt nhìn chúng nhân một cái, có chút không vui hỏi.
-Ngươi nói cái gì?
-ngươi muốn chết à?
-Ngươi cư nhiên dám bật chúng ta?

Đám hắc y nhân phẫn nộ mắng, có vài tên dường như còn muốn động thủ, nhưng không biết tại sao cuối cùng lại nhịn xuống.
-Đây là địa bàn của ta, Tiên giới tiện dân và chó không được tới, các ngươi đều nằm trong hai hạng đó, cư nhiên còn dám xuất hiện ở đây, hiện tại các ngươi muốn tự mình nhảy xuống hay để ta ném các ngươi xuống? – Đường Kim không nhanh không chậm nói.
Thanh âm lạnh lùng từ trên không trung truyền xuống:
-Các hạ cho rằng ở đây là phàm giới sao? Tiên giới không phải nơi ngươi muốn làm gì thì làm!
Theo thanh âm đó, trong không trung đột nhiên xuất hiện một bạch y nam tử, một giây sau hắn bước ra một bước, trực tiếp tới giữa trung tâm đỉnh lầu, bạch y nam tử kia vừa xuất hiện thì đám hắc y nhân lần lượt lui hết về sau, xem ra bạch y nam tử này chính là thủ lĩnh của đám hắc y nhân.
Bạch y nam tử dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn Đường Kim:
-Với tu vi Nguyên Anh sơ kì của các hạ, ở phàm giới nghĩ chắc cũng là người uy danh hiển hách, ta tin ngươi ở phàm giới có thể muốn làm gì thì làm, chỉ tiếc đây là tiên giới, cho dù các hạ có được nữ đệ tử của Vô Song Điện để ý tới thì cũng không đủ tư cách để ngang ngược ở đây.
-Nói nhảm xong chưa? Xong rồi từ tự mình cút đi. – Đường Kim nhìn bạch y nam tử, lười biết nói.
Bạch y nam tử vừa xuất hiện này cư nhiên là một cao thủ Nguyên Anh kì, Đường Kim vốn tưởng rằng sẽ không có Nguyên Anh cao thủ nguyện ý làm chấp pháp giả cho Tiên thành, nhưng xem ra hắn đã lầm, tu vi của người này cư nhiên còn cao hơn hắn một chút, chắc có lẽ đã tới Nguyên Anh trung kì.
Có lẽ cũng vì thế mà hắn đối với một Nguyên Anh sơ kì như Đường Kim hoàn toàn không đặt vào trong mắt, xem ra hắn càng để tâm hơn tới quan hệ của hắn và Vô Song Điện.
Bạch y nam tử nhìn vào hư không bên cạnh Đường Kim:
-Nghe nói Vô Song Điện có một loại Đồng tâm độn thuật cần có tỷ muội song bào thai tâm linh tương thông mới có thể tu luyện, mà sau khi tu luyện thành công có thể ẩn thân trong thời gian ngắn, nếu như ta đoán không sai thì vị này là một trong Băng Sương tiên tử của Vô Song Điện chăng?
-Tin tức của ngươi cũng khá linh thông đấy. – Đường Kim lười biếng nói, lúc này hắn đã minh bạch, thân phận của hắn có lẽ đã bị đám người của Vô Song Điện nói cho Tiên thành biết, chỉ bất quá những người này đều không biết Băng Sương đã được hắn đưa vào trong Thiên Đạo Tiên Cảnh, ngược lại lại nhầm lẫn Nguyệt Đàm với Băng Sương tỷ muội.
-Băng Sương tiên tử, Vô Song Điện có ngươi chuyển lời tới các ngươi, nếu như hiện tại các người đoạn tuyệt quan hệ với vị hôn phu tới từ phàm giới này, các ngươi vẫn sẽ là đệ tử của Vô Song Điện, nhưng nếu các ngươi vẫn nhất quyết đứng cùng phe với hắn, vậy thật xin lỗi, các ngươi sẽ trở thành phản đồ của Vô Song Điện. – bạch y nam tử nhì vào vị trí ẩn thân của Nguyệt Đàm từ từ nói, chỉ là hắn vừa mới dứt lời liền thấy trước mặt xuất hiện chưởng ảnh ngập trời.
Vô số đạo trưởng phong đánh về phía bạch y nam tử, là Đường Kim đã tiên hạ thủ vi cường, tuy rằng Băng Sương tỷ muội không có ở đây, nhưng tên vương bát đản này dám ở trước mặt hắn cổ động Băng Sương tỷ muội rời bỏ hắn, hành vi này hắn không thể tiếp thụ.
Thân làm cao thủ Nguyên Anh trung kì, bạch y nam tử không hề đặt Đường Kim ở trong mắt, nhưng hắn lại không biết rằng, Đường Kim cũng căn bản không có đặt hắn ở trong mắt, trên thực tế cho dù Đường Kim có dùng cách quang minh chính đại cứng đối cứng thì cũng có thể dễ dàng làm thịt một cao thủ Nguyên Anh trung kì, mà hiện tại hắn còn là đánh lén bất ngờ, bạch y nam tử càng là vô phương chống đỡ.
Phanh!
Vô số đạo chưởng phong tụ lại một chỗ, đồng thời kích trúng người bạch y nam tử, sau đó Đường Kim hùng hồn nói:
-Dám có ý đồ chia rẽ uyên ương, phá hoại hạnh phúc gia đình người khác, giết không tha!
-Ưạ. – bạch y nam tử kêu lên một tiếng ngắn ngủi , sau đó khóe miệng trào ra máu tươi:
Phụt.
Máu tươi nhuộm đỏ bạch y nhìn vừa mĩ lệ vừa quỷ dị, chỉ tiếc là Đường Kim không có hứng thú với cảnh tượng này, hắn chỉ thấy tên gia hỏa này còn chưa chết, vậy thì lại cho hắn thêm một đòn nữa1
Không hề có chút do dự, Đường Kim lại đánh ra vô số đạo chưởng phong, mục tiêu tự nhiên chính là bạch y nam tử.
-Đội trưởng! – mấy tiếng kinh hô vang lên, vài đạo hắc ảnh lao tới, đám hắc y nhân kia cuối cùng cũng phát hiện không ổn, liền lập tức xông lên định cứu bạch y nam tử, chỉ tiếc là tốc độ của chúng không đủ nhanh.
Ngay tại lúc chưởng phong của Đường Kim vỗ vào người bạch y nam tử, một tiểu nhân tam thốn đột nhiên từ trên đỉnh đầu hắn bay ra, cấp tốc độn về phía sau, đồng thời thét lên:
-Ngăn hắn lại.
Chưởng phong cuối cùng cũng vỗ lên người bạch y nam tử, nhưng lúc này đã không còn ý nghĩa gì nữa, cơ hồ cùng với lúc đó mười mấy hắc y nhân cũng xông vào Đường Kim, lần lượt đánh ra chiêu thức của mình, nguyên anh của bạch y nam tử chớp mắt đã chạy xa cả trăm mét, mắt thấy chuẩn bị đào thoát tới nơi.
-Ta nhất định sẽ không tha cho các ngươi… - nguyên anh kia dùng ngữ khí đầy oán độc gào thét, chỉ tiếc là bên cạnh hắn bỗng nhiên bạo phát vô số đạo kiếm khí, đem nguyên anh đánh nát thành bột phấn.
-Nói nhảm càng nhiều càng chết sớm. – Đường Kim cảm khái một câu rồi quay người nhảy vào giữa đám hắc y nhân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận