Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 621: Tỷ thật lòng khuyên ngươi một câu.

Bệnh viện trung tâm thành phố Ninh Sơn cũng không thay đổi gì nhiều so với hai năm trước, đương nhiên là hai năm nay nơi này cũng nhận thêm không ít thiết bị y tế mới và cũng có không ít thực tập sinh, y bác sĩ, hộ sĩ, y tá…tới đây làm việc, đồng dạng mỗi ngày cũng có không ít bệnh nhân mới.
Lúc này trong phòng trực hộ sĩ của khu bệnh nhân nằm viện…
Vừa mới tới 5 rưỡi chiều, Chu Tiểu Đào đang chuẩn bị tan ca thì lúc này một hộ sĩ khác đi vào trong phòng trực, hộ sĩ này vô cùng xinh đẹp, dáng người càng là khuyến rũ động lòng người, nhưng mà thứ làm người khác ngưỡng mộ nhất lại là làn da của nàng, nàng chính là người được mọi người tôn xưng là Thất tiên nữ - Kiều An An, cũng là hộ sĩ xinh đẹp nhất ở cả cái bệnh viện này.
Chu Tiểu Đào đang sắp xếp đồ đạc cá nhân chuẩn bị tan ca thì thấy Kiều An An đi vào, nàng dừng động tác của mình lại rồi dùng một ánh mắt đồng cảm nhìn Kiều An An thở dài nói:
-Thất tiên nữ, tối nay cậu lại làm ca đêm à?
Công việc của hộ sĩ tương đối mà nói thì khá là vất vả, trong bệnh viện thì hộ sĩ phải lưu động khắp nơi, hộ sĩ ở khu nằm viện này càng là mấy năm đều phải đổi một lần nhưng mà Kiều An An và Chu Tiểu Đào vẫn lựa chọn ở lại đây, hai năm qua bọn họ đã trở thành bằng hữu vô cùng thân thiết, thân thiết đến mức không gì không thể nói.
-Ừ. – Kiều An An gật đầu cười.
-Thất tiên nữ, tuy rằng mình đã nói với cậu rất nhiều lần rồi nhưng chỗ bạn bè với nhau mình thực sự vẫn phải khuyên cậu lần nữa, cậu cần gì phải khổ như thế chứ, cậu là hộ sĩ duy nhất chủ động xin trực đêm đấy! – Chu Tiểu Đào khẽ than:
-Cậu nói xem ngày nào cậu cũng làm ca đêm, cậu không thương lấy bản thân mình nhưng mình thì thấy không thể thế này được nữa đâu.
-Chu Tiểu Đào, không sao đâu, mình đã quen làm ca tối rồi. – Kiều An An khẽ cười một cái, nàng dường như không để ý việc này chút nào.
Chu Tiểu Đào lắc đầu nhìn Kiều An An, rõ ràng là không có biện pháp nào khuyên được nàng cả, nàng biết việc Đường Kim mất tích là đả kích rất lớn đối với Kiều An An, từ khi Đường Kim mất tích được khoảng 3 tháng thì Kiều An An bắt đầu chủ động xin trực ca đêm, đến tận bây giờ thì hầu như ngày nào nàng cũng làm ca đêm hết, đến cuối cùng thì viện trưởng cũng biết truyện này mà ra lệnh không được bố trí Kiều An An làm ca đêm quá 15 ngày một tháng, nhưng cho dù như thế thì Kiều An An vẫn thường đổi ca với người khác, đem ca sáng đổi thành ca tối, nàng đã như thế thì người khác cũng chẳng quản được nữa, cuối cùng cũng chỉ có thể để nàng mỗi ngày đều làm ca
tối mà thôi.
-Mình tin tưởng cậu đúng là quen rồi, nếu không thì người ít thức đêm như mình mà da dẻ càng ngày càng tệ còn cậu ngày ngày nào cũng thức đêm mà da dẻ càng ngày càng tốt…đúng thật là… - Chu Tiểu Đào có chút hâm một làn da của Kiều An An, đúng là chẳng theo khoa học tí nào.
-Tiểu đào tỷ, còn chưa tan ca à? – đúng lúc này thì một âm thanh từ phía cửa truyền tới, một thanh niên nam tử mặc áo blue trắng đi vào.
-Giang Minh, ngươi đã biết mà còn cố ý hỏi. – Chu Tiểu Đào khẽ bĩu môi:
-Chúng ta tan ca lúc nào không phải ngươi đã rõ rành rành rồi sao? Nếu không sao lại xuất hiện đúng lúc như vậy chứ?
-Tiểu Đào tỷ, ngươi thực sự là hiểu lầm rồi, thật ra ta cứ tưởng ngươi đã tan ca về nhà rồi cơ. – Giang Minh cười một cái, sau đó quay sang nhìn Kiều An An:
-Kiều hộ sĩ, cô lần nào cũng đi làm đúng giờ nhỉ?
-Này, Giang Minh, ý ngươi là ta tan ca không đúng giờ phải không? – Chu Tiểu Đào có chút bất mãn:
-Thôi đi, nể mặt ngươi gọi ta một tiếng tỷ ta cũng không tính toán nữa, thuận tiện tỷ khuyên ngươi một câu thật lòng, đừng có lãng phí thời gian ở đây nữa, đi hẹn hò với cô gái khác đi, nếu không thì cả đời cậu sẽ không tìm được bạn gái mất!
Đối với Giang Minh này thì cả Chu Tiểu Đào và Kiều An An đều khá quen thuộc, khoảng một năm trước thì Giang Minh bắt đầu làm việc ở bệnh viện này, hắn không những đẹp trai mà tính cách còn khởi mở, lại nói chuyện rất khéo, trong mắt bệnh nhân và vô số hộ sĩ ở đây thì Giang Minh là hình mẫu khá chuẩn men.
Còn mục đích mà Giang Minh xuất hiện ở đây thì không còn là bí mật gì ở cái bệnh viện này nữa, một năm trước lần đầu gặp Kiều An An thì hắn cứ ngỡ nàng là tiên nữ và bị trúng ngay tiếng sét ái tình, sau đó thì Giang Minh bắt đầu theo đuổi Kiều An An, chỉ tiếc là hắn vẫn chưa hề có chút tiến triển nào hết, đến bây giờ thậm chí còn chưa mời được Kiều An An cùng ăn một bữa cơm, thỉnh thoảng tặng hoa cho Kiều An An thì đều bị nàng tùy tay đưa cho Chu Tiểu Đào, hơn nữa còn đưa trước mặt Giang Minh.
Bị cự tuyệt như thế nhưng Giang Minh không hề từ bỏ, hắn dường như ngày nào cũng có mặt ở đây để chào hỏi hay chỉ để nói vài câu với Kiều An An, không thể không nói là tên Giang Minh này cũng khá là có nghị lực.
-Tiểu Đào tỷ, sao tỷ lại nỡ nguyền rủa ta nhưu thế chứ? – Giang Minh dường như khá buồn bực, hơn một năm qua tuy rằng không tán được Kiều An An nhưng hắn lại khá quen thân với Chu Tiểu Đào.
-Ta không phải là nguyền rủa ngươi, chỉ là nói cho ngươi một sự thật tàn khốc mà thôi. – Chu Tiểu Đào khẽ hừ một tiếng:
-Ta đã nói bao nhiêu laafnl à Thất tiên nữ sớm đã có bạn trai rồi, hơn nữa nàng là người rất chung tình a!
-Tiểu Đào tỷ, ta rất muốn tin tưởng ngươi nhưng ta làm việc ở đây hơn một năm rồi mà chưa từng gặp bạn trai của Kiều hộ sĩ, thế thì ta làm sao tin được chứ? – Giang Minh lắc đầu, rõ ràng là hắn không tin việc Kiều An An đã có bạn trai, hắn nghĩ đó chỉ là cái cớ để nàng cự tuyệt hắn mà thôi.
-Thất tiên nữ, ta cũng hết cách rồi, xem ra nam nhân nhà cậu mà không quay về thì Giang Minh không chịu từ bỏ đâu. – Chu Tiểu Đào khẽ vươn vai một cái:
-Thôi vậy, ta về trước đây, haizz… Giang Minh, hay là ngươi mời ta ăn bữa cơm đi.
-Tiểu Đào tỷ, thật ngại quá, tối nay ta cũng phải làm ca đêm, cơ hội này sợ rằng phải để lần sau rồi. - Giang Minh cười đáp.
-Hừm, vậy được, để ta tự đi ăn một mình vậy. – Chu Tiểu Đào tiếp tục thu xếp đồ đạt chuẩn bị rời đi thì đúng lúc này nàng đột nhiên ngẩn ra, thanh âm có chút lắp bắp:
-Cái này…Thất tiên nữ…cậu…cậu…nhìn thấy…không…
Chu Tiểu Đào nhìn thấy một nam nhân, một nam nhân mặc phong y tay cầm một bó hoa tươi, hơn nữa trên tay nam nhân này chính là loại hoa mà Kiều An An thích nhất – lam sắc Yêu Cơ, càng quan trọng hơn là người này cho Chu Tiểu Đào một cảm giác vô cùng quen mắt, một cái tên suýt nữa thì từ trong miệng Chu Tiểu Đào phun ra.
-Xin hỏi vị tiên nữ xinh đẹp này, nàng có đồng ý nhận bó hoa này của ta hay không? – nam nhân kia hướng về phía Kiều An An cười xán lạn.
Kiều An An nhìn chằm chằm vào nam nhân vừa tới, sân thể nàng khẽ run rẩy, khóe mặt nàng lệ nóng trực trào, nàng khẽ dụi mắt mình sau đó lại nhìn chằm chằm vào nam nhân kia một lần nữa, mãi đến ba phút sau nàng mới đột nhiên nhào thẳng vào lòng nam nhân kia.
Chỉ trong chớp mắt Kiều An An đã ôm chầm lấy Đường Kim, một giây sau nàng đột nhiên cướp lấy bó hoa trên tay hắn rồi ném sang một bên, bởi vì bó hoa này vừa mới chắn giữa nàng và hắn. Cuối cùng nàng đem thân thể mềm mại của mình dán chặt lên người hắn, dường như hận không thể lấp kínmột li một tí kẽ hở giữa hai người.Nụ cười trên mặt Giang Minh đột nhiên tắt ngấm, hắn thậm chí còn muốn mở miệng mắng lớn, cmn chứ, không biết ở đâu chui ra một tên nam nhân lại làm cho Kiều An An chủ động ngả vào lòng như thế?
Bạn cần đăng nhập để bình luận