Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 1121: Người ta vẫn còn bé.

-Khụ khụ… - Lý Ngọc Quỳnh tiếp tục ho khan kịch hiệt, mãi đến ba mươi giây sau, nàng mới dừng lại được, thân thể dựa vào tường, dùng một ánh mắt kì dị nhìn Đường Kim, thanh âm trở nên vô cùng bình tĩnh:
-Ngươi làm sao phát hiện được?
-Phát hiện như thế này chứ còn làm sao nữa? – Đường Kim lười biếng nói:
-Nhìn xem, cô không phải thừa nhận rồi sao?
Lý Ngọc Quỳnh biến sắc:
-Đường Kim, ngươi lừa ta.
-Cũng không tính là lừa cô, từ lúc vừa nhìn thấy cô ta đã không tin cô rồi, bởi vì thời điểm cô đi tắm thật quá trùng hợp, ta khẳng định cô làm thế để cố tình câu dẫn ta. – Đường Kim không nhanh không chậm nói:
-Ngoài ra thì ta thủy chung luôn cảm thấy, nếu như cô yêu chồng mình đến vậy thì sẽ không một mực tìm cách cắm sừng hắn.
-Một nữ nhân vì nam nhân nàng yêu thương thật lòng có thể bỏ ra bất cứ giá nào, bao gồm cả thân thể của mình, lẽ nào cái này có vấn đề gì sao? – Lý Ngọc Quỳnh khẽ hừ một tiếng:
-Cho đù ngươi không thể lí giải nhưng trên đời này nữ nhân có đủ kiểu, nhiều thêm một người cũng chẳng có gì không bình thường cả phải không?
-Ờ, coi là bình thường đi, chỉ tiếc là ta căn bản không tin tưởng bất kì người nào của Hắc Võng. – Đường Kim lười biếng nói:
-Nói cho cô biết, cho dù tất cả những gì cô vừa nói có là thật, cho dù cô có nguyện ý hiến thân vì chồng mình, ta cũng không có hứng thú với cô, bởi vì ta không có ý định bỏ qua cho bất cứ người nào của Hắc Võng, bao gồm cả cô, cả chồng cô.
-Nói như vậy là vừa rồi ngươi chỉ muốn vũ nhục ta? – Lý Ngọc Quỳnh nghiến răng, trong mắt lộ rõ vẻ phẫn nộ.
-Ta chỉ là buồn buồn đùa chơi vậy thôi, hiện tại cô muốn khai luôn hay là để ta bức cung đây? – Đường Kim từ từ đứng dậy, không nhanh không chậm tới gần Lý Ngọc Quỳnh.
-Ngươi muốn bức cung như thế nào? – Lý Ngọc Quỳnh cũng tiến lên hai bước, ưỡn ngực lên, đem thân thể mê người của nàng bày ra trước mặt Đường Kim.
-Đừng có buôn thịt nữa, ta không hứng thú với thân thể này của cô. – Đường Kim đột nhiên vươn tay bóp chặt cổ Lý Ngọc Quỳnh:
-Trước tiên cho cô thử loại bức cung không có hàm lượng kĩ thuật đi, để ô trải nghiệm cảm giác cận kề cái chết một chút….ý?
Đường Kim đột nhiên tỏ ra kinh ngạc, bởi vì lúc tay hắn vừa chạm vào cổ họng Lý Ngọc Quỳnh thì một tia chân khí cũng vô thức tiến vào người nàng, nhanh chóng dò xét hết một lượt tình huống thân thể nàng, vừa kiểm tra hắn mưới phát hiện có điểm không đúng, trong thân thể của Lý Ngọc Quỳnh có một thứ đồ rất đặc thù.
Một thứ đồ nhìn chỉ nhỏ như hạt gạo, nhưng Đường Kim có thể khẳng định đó không phải là hạt gạo, càng không phải là khối u hay dị tật gì trong người, khi hắn thửdù chân khí dò xét cũng phát hiện chân khí không thể tiến vào bên trong vật đó.
-Trong người cô vậy mà có bom? – Đường Kim đột nhiên hỏi.
Lý Ngọc Quỳnh cũng lộ ra vẻ kinh ngạc nồng đậm, nhìn thần sắc này của nàng, Đường Kim liền biết mình đã đoán đúng, thứ đồ nhỏ như hạt gạo lai lịch bất minh kia quá nữa là một loại bom cỡ nhỏ.
Từ trong miệng của Vương Huy, Đường Kim biết được Hắc Võng chế tạo ra một loại bom rất đặc thù, bất quá nó đặc biệt như thế nào thì Vương Huy cũng không rõ, chi rlaf Đường Kim nghĩ tới hai vụ nổ bom lúc trước ở đại học Thiên Nam, cuối cùng đều không thể nào tra ra được dấu vết của bom, lúc đó hắn cũng có chút hoài nghi là bom được đặt ở trong cơ thể người.
Mà nguyên nhân Lý Ngọc Quỳnh hẹn gặp hắn tối nay cũng làm hắn cảm thấy khó hiểu, bất quá nếu như trong người cô ta có đặt bom thì tất cả đều đã thông suốt, Lý Ngọc Quỳnh trước tiên là giả vờ muốn cứu chồng đẻ dụ dỗ hắn, một khi hai người lên giường làm việc kia thì đến lúc đó cô ta sẽ kích nổ bom, vậy thì cho dù là hắn cũng sẽ khó tránh khỏi bị tập kích.
Ít nhất là đám người trong Hắc Võng đều sẽ nghĩ là hắn không tránh được loại tập kích như vậy, cũng chính là nói đây là một lần ám sát nhằm vào hắn.
Suy đoán này làm Đường Kim lại đánh giá Hắc Võng cao hơn một tầng nữa, đám người điên kia biểu hiện như muốn tập kích nữ nhân của hắn, nhưng trên thực tế mục tiêu chủ yếu vẫn chính là ám sát hắn, hay nói cách khác người Hắc Võng muốn giết nhất vẫn là hắn, nếu hắn sơ suất một chút, nói không chừng sẽ bị lật thuyền trong mương.
-Đường Kim, hiện giờ ngươi mới biết thì đã quá muộn, ngươi đi chết đi… - Lý Ngọc Quỳnh tỏ ra vô cùng đắc ý, cũng có chút điên cuồng, chỉ là còn chưa dứt câu liền đã không phát ra được chút thanh âm nào nữa, một giây sau Lý Ngọc Quỳnh đột nhiên phát hiện bản thân xuất hiện trên một đỉnh núi, hơn nữa vẫn là đang trần chuồng như vậy.
-ồ, bom không nổ hả, xem ra loại bom này cho dù có thể kích nổ bằng điều khiển từ xa nhưng nếu như khoảnh cách quá xa cũng không được a. – Đường Kim lẩm bẩm nói, sau đó bàn tay bắt đầu vỗ lên người Lý Ngọc Quỳnh.
Sau khi liên tục vỗ mấy chục chưởng, mỗi trưởng đều không mạnh nhưng khi chưởng cuối cùng vỗ lên người Lý Ngọc Quỳnh thì một vật thể màu đen nhỏ như hạt gạo liền từ trong miệng nàng phun ra, Đường Kim vươn tay nắm lấy vật thể màu đen kia, trong mắt phát ra quang mang kì dị, sau đó lẩm bẩm:
-Đây chính là bom sao?
Một đạo thân ảnh lướt cực nhanh tới bên này, Đường Kim không hề có chút phòng bị, bởi vì hắn biết người tới là ai, vị trí hiện tại của hắn là trên đỉnh Ninh Sơn, động tĩnh vừa rồi của hắn cũng đã kinh động Ninh Tâm Tĩnh, hiện tại nàng đã lên tới đây.
-Đường Kim, đây là … - Ninh Tâm Tĩnh nhìn Lý Ngọc Quỳnh không mảnh vải che thân, nhất thời có chút mê mang.
-Nhìn nàng đi, sau đó dùng gương soi lại bản thân mình, chỉ bằng cô mà cũng đủ tư cách tới câu dẫn ta sao? – Đường Kim không có lập tức trả lời vấn đề của Ninh Tâm Tĩnh, mà là một cước djap lên người Lý Ngọc Quỳnh để cô ta khôi phục năng lực vận động.
Lý Ngọc Quỳnh đưa mắt nhìn Ninh Tâm Tĩnh một cái nhưng không có lên tiếng, cho dù là buổi tối, trước mắt nhìn không quá rõ nhưng cô ta vẫn nhìn ra được nữ nhân trước mặt này xinh đẹp hơn mình, thân hình tuyệt mĩ hơn mình rất nhiều lần.
-Tâm Tĩnh, đây là loại bom ta phát hiện trong người cô ta, cô ta cũng là thành viên của Hắc Võng, hơn nữa cấp bậc không thấp, nàng đưa cô ta đi thẩm vấn đi, ta tới tìm Hiểu Hiểu để kiểm tra quả bom này. – Đường Kim nói với Ninh Tâm Tĩnh.
-ân. – Ninh Tâm Tĩnh khẽ gật đầu, biết nữ nhân này không có quan hệ với Đường Kim làm nàng nhẹ nhàng thở ra một hơi, thiếu chút nữa nàng cứ tưởng Đường Kim là loại người có sở thích biến thái rồi.
Đường Kim cũng không nói nhiều, thuấn di một cái trực tiếp xuất hiện trong thế giới dưới lòng đất của Hiểu Hiểu.
-Êi, đại sắc lang, ngươi nửa đêm mò tới đây làm gì? Người ta vẫn còn bé nha, đừng có làm chuyện xấu với người ta. – thanh âm thanh thúy êm tai của Hiểu Hiểu lập tức truyền tới làm Đường Kim có chút dở khóc dở cười, cho dù hắn có muốn làm chuyện xấu thì cũng không đến mức làm chuyện đó với nàng chứ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận