Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 650: Hôm qua tỷ dễ dãi hơn nhiều

Dương Tiến Tài khẽ ngẩn ra, sau đó lập tức xấu hổ vội vàng nói:
-Trần tiên sinh, ông hiểu lầm rồi, đây là một người bạn mà ta vừa ngẫu nhiên gặp thôi, ờ… đây mới là người trong cục chúng ta… mau, mau vào trong thôi!
Dương Tiến Tài vùa nhiệt tình kéo vai Trần tiên sinh kia đi vào vừa thấp giọng nói gì đó vào tai Trần tiên sinh, tiếp theo cả hai cùng đi vào bên trong.
Đường Thanh Thanh thầm phỉ nhổ trong lòng một tiếng, tên Dương Tiến Tài này thì ra còn lôi cả cấp dưới của mình đi tiếp khách.
Tuy rằng nàng nghĩ hành vi của Dương Tiến Tài khá vô sỉ, hơn nữa nàng cũng thấy không đáng cho nữ nhân kia nhưng mà người ta đã nguyện ý như vậy thì Đường Thanh Thanh cũng lười quản, một người mà không tự chân trọng bản thân mình thì còn mong gì có người khác chân trọng mình nữa chứ?
Lúc Đường Thanh Thanh đang âm thầm cảm khái thì vòng eo của nàng bỗng bị siết lại, sau đó nàng lập tức cảm giác được một cỗ khí tức quen thuộc cho nên nàng không có vùng vẫy mà chỉ quay đầu lại khẽ lườm người kia một cái:
-Tiểu đệ, ngươi tới muộn rồi.
-Thanh tỷ, vừa rồi gặp phải chút tắc đường. – Đường Kim cười hì hì rồi đưa ra một lí do.
-Tắc đường thì đệ không thể tự mình chạy tới sao? – Đường Thanh Thanh lại lườm Đường Kim thêm cái nữa sau đó vùng ra khỏi cái ôm của hắn:
-Này, tiểu đệ chết tiệt, sau này không được phép làm thế này với tỷ nữa!
-Thanh tỷ, tỷ cũng biết là ta không thuộc đường mà! – biểu tình của Đường Kim cực kì vô tội, hắn hoàn toàn không để ý đến câu nói kia của Đường Thanh Thanh mà lại dang tay ra ôm lấy vòng eo mềm mại của nàng.
-Này, tiểu đệ chết tiệt, ngươi đừng có như thế nữa! – Đường Thanh Thanh lại vùng vẫy vài cái nhưng lần này nàng không có vùng ra được.
-Thanh tỷ, làm tỷ tỷ không được quá keo kiệt a. – Đường Kim cười hì hì:
-Tối qua tỷ dễ dãi hơn nhiều a.
Sắc mặt Đường Thanh Thanh lập tức khẽ đỏ, nàng tự nhiên biết Đường Kim nói “dễ dãi” kia là chuyện gì, bộ vị nào đó của nàng cũng đã để cho Đường Kim xoa bóp vài cái để kiểm tra lớn nhỏ, đúng là nàng có chút dễ dãi thật.
-Được rồi ,bỏ tỷ ra đi. – Đường Thanh Thanh lại cố gắng vùng vẫy lần nữa, nàng thấp giọng nói:
-Lúc có người ngoài đệ đừng có như vậy với ta nha!
-Thanh tỷ, như vậy cũng là nói lúc không có ai ta muốn gì cũng được phải không? – Đường Kim nghiêm túc hỏi.
Đường Thanh Thanh liếc Đường Kim một cái đầy vũ mị:
-Tỷ không có nói như thế nhé, ngươi đừng có mà nghĩ lung tung.
Không đợi Đường Kim nói chuyện, Đường Thanh Thanh lại lần nữa vùng vẫy, cuối cùng cũng vùng ra được khỏi vòng tay của Đường Kim, có lẽ là do Đường Kim sẽ tiếp tục ôm lấy mình nên Đường Thanh Thanh lập tức kéo tay hắn rồi nói:
-Trước tiên đi ăn cơm đã!
Đường Kim cũng không có ý định tiếp tục ôm lấy Đường Thanh Thanh nữa, hắn chỉ nắm lấy tay nàng rồi cùng đi vào trong.
Sảnh ăn này hôm nay khá vắng khách, trừ Đường Kim và Đường Thanh Thanh ra thì cũng chỉ có 5 6 người đang ăn cơm mà thôi, còn Dương Tiến Tài lúc trước chắc là đã vào phòng bao rồi.
Hai người lấy thức ăn đầy đĩa sau đó ngồi xuống một cái bàn rồi vừa ăn vừa nói chuyện:
-Tiểu đệ, ngươi không định vài hôm nữa sẽ lại mất tích vài năm đó chứ? – Đường Thanh Thanh nhìn như tùy ý hỏi Đường Kim một câu, nhưng hỏi xong nàng lại nhìn chằm chằm vào Đường Kim đến quên cả ăn, hiển nhiên là nàng rất quan tâm đến câu trả lời của hắn.
-Thanh tỷ, tỷ yên tâm đi, sau này bất luận là lúc nào, chỉ cần tỷ muốn tìm ta thì nhất định sẽ tìm được ta. – Đường Kim nghiêm túc đáp.
Đường Thanh Thanh khẽ thở phào một hơi, nghĩ một chút rồi lại hỏi:
-Vậy sau này đệ định làm gì? Đệ sẽ học hết cấp ba rồi thì đại học chứ?
-Cái này á… thực ra bản thân ta không muốn đi học chút nào, cấp ba hay đại học ta đều không muốn học. – Đường Kim tùy ý đáp:
-Nhưng mà sư phụ ta trước khi mất tích đã muốn ta đi học cho nên trên danh nghĩa ta vẫn phải học hết cấp 3, còn về đại học thì phải xem Khinh Vũ tỷ tỷ có muốn ta đi học không đã, tuy rằng ta không nguyện ý nhưng mà chắc là kiểu gì cũng phải học cùng Cô bé ngốc kia hết mấy năm đại học nữa rồi.
-Vậy đệ định học đại học ở đâu? – Đường Thanh Thanh lại hỏi tiếp.
-Cái này ta cũng không biết, thực ra ta chẳng muốn đi đâu hết, đến lúc đó phải xem Cô bé ngốc và Hàn Tuyết Nhu các nàng đi đâu đã. – Đường Kim đúng thật là chưa có quyết định.
Khẽ dừng lại một chút, Đường Kim lại nhìn Đường Thanh Thanh nghiêm túc nói:
-Thanh tỷ, tỷ yên tâm đi, bất luận ta đi đâu ta cũng sẽ đem tỷ theo.
-Ta mớ không cần đệ đem theo, ta chỉ hỏi thế mà thôi. – Đường Thanh Thanh khẽ lườm Đường Kim một cái, sau đó nàng lập tức khẽ mỉm cười cúi đầu ăn cơm, dường như tâm tình nàng vừa đột nhiên tốt lên không ít.
Nếu là hai năm trước Đường Thanh Thanh nhất định sẽ không bao giờ hỏi những câu hỏi như vậy, nhưng lần này Đường Kim mất tích những hai năm, đợi hắn quay lại thì cũng sắp thi đại học mất rồi, đến lúc đó sợ rằng Đường Kim sẽ không ở lại Ninh Sơn nữa, điều này làm trong lòng Đường Thanh Thanh cảm thấy có chút hụt hẫng, nếu như hắn rời khỏi Ninh Sơn thì nàng sẽ tiếp tục ở lại làm cảnh sát hay sẽ tìm một công việc mới đây?
Đường Thanh Thanh không biết rằng Đường Kim không hề thấy vấn đề này có gì khó giải quyết, bởi vì hắn có năng lực thuấn di cho nên sau này bất luận hắn ở đâu thì hắn cũng đều có thể về Ninh Sơn trong chớp mắt hoặc là thuấn di tới những chỗ khác, cho dù tất cả mọi người đều thiên nam địa bắc mỗi người một nơi, nhưng kì thực đối với Đường Kim mà nói thì hắn vẫn giống như là đang sống cùng tất cả mọi người vậy.
-Thanh tỷ, ba tỷ vẫn khỏe chứ? – Đường Kim tùy ý hỏi một câu.
-Ba ta bây giờ rất tốt, đúng rồi, ba biết đệ trở về rồi, còn muốn ta dẫn đệ về nhà ăn cơm đó. – trên khuôn mặt xinh đẹp của Đường Thanh Thanh khẽ nở một nụ cười xấu hổ.-Hay là, tối nay ta cùng về với tỷ nhé? – cặp mắt Đường Kim khẽ đảo:
-Thanh tỷ, hình như rất lâu rồi ta không có tới xem chỗ tỷ ở a!
Đường Thanh Thanh khẽ lườm Đường Kim một cái, bằng hiểu biết của nàng đối với hắn thì hắn quá nửa không phải là muốn tới nhìn một chút mà là hắn muốn tối nay nằm lại một chút đi! Nghĩ tới đây trên mặt Đường Thanh Thanh bỗng nhiên lộ ra một nụ cười tinh quái:
-Tiểu đệ, tối nay đệ thực sự rảnh sao?
-Đúng thật là rảnh ha. – Đường Kim lập tức đáp.
-Vậy được, buổi tối ta sẽ tới trường đón đệ. – Đường Thanh Thanh khẽ cười một cái, dường như đang nghĩ tới chuyện gì rất hay.
-Không vấn đề. – Đường Kim một lời đáp ứng, trong lòng hắn thì đang nghĩ, không biết thanh tỷ đang định chơi trò gì đây, mọi ngày nhìn nàng khá thật thà mà hôm nay sao nụ cười của nàng lại giống như một chú hồ ly nhỏ thế kia.
Đường Kim không hề nghĩ nhiều về vấn đề này, hắn vui vẻ cùng Đường Thanh Thanh ăn hết bữa cơm này, trong lúc ăn cơm thì hai người còn nói thêm vài chuyện về những vụ án hay những gì Đường Thanh Thanh làm trong thời gian gần đây, mãi đến hai giờ chiều thì hai người mới rời đi.
Chỉ là vừa bước ra đến cửa khách sạn thì có vài người lập tức bước tới phía họ, dẫn đầu chính là 2 người lúc trước Đường Thanh Thanh gặp ở cửa Dương Tiến Tài và Trần tiên sinh kia.
-Tiểu Đường. – Dương Tiến Tài lập tức đi lên chào hỏi một câu đồng thời dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn Đường Kim:
-Vị này là?
Bạn cần đăng nhập để bình luận