Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 849: Chúng ta cắm trại ở đây đi

Chiếc du thuyền cách tiểu đảo càng ngày càng xa, Lạc Phỉ Phỉ dùng ánh mắt kì quái nhìn Đường Kim, tên gia hỏa này thực sự sẽ để cho chiếc du thuyền kia chạy mất sao? Cái này không giống tác phong của hắn a.
Đúng lúc Lạc Phỉ Phỉ đang cảm thấy khó hiểu thì nàng bỗng phát hiện chiếc du thuyền kia đột nhiên đứng yên bất động, sau đó nàng lập tức nghe thấy tiếng la thất thanh khiếp đảm của nam nhân kia, còn có cả tiếng gào thét chói tai của nữ nhân,tiếp theo chiếc du thuyền bắt đầu lấy tốc độ cực nhanh chìm xuống.
-Cứu mạng a…cứu mạng… - mấy mỹ nữ trẻ tuổi kia vừa vùng vẫy dưới nước vừa lớn tiếng hô cứu mạng, nhưng nam nhân kia thì đã triệt để vô tung vô ảnh.
Vài phút sau có vài chiếc thuyền đi tới chỗ của du thuyền kia, mấy mỹ nữ kia rất nhanh đã được cứu, các nàng cũng may là chưa có việc gì, còn về nam nhân kia thì mãi một lúc lâu sau mới được mọi người tìm thấy, bất quá lúc này đã quá muộn.
Lạc Phỉ Phỉ nhìn Đường Kim định nói gì đó nhưng lại thôi, trong lòng nàng rất rõ ràng việc này là do Đường Kim âm thầm động tay động chân, nàng quyết định dứt khoát không hỏi, coi như không biết gì thì tốt hơn.
-THân ái, tiểu đảo nào phong cảnh không tệ, hay là chúng ta cắm trại ở đây đi. – Đường Kim làm như đã quên chuyện chiếc du thuyền kia, quay sang cười hì hì với Lạc Phỉ Phỉ.
Tiểu đảo này chưa từng trải qua cải tạo, đương nhiên trên đảo cũng có du khách, phía không xa có vài cái lều trại được dựng lên, bên cạnh còn có người đang nướng thịt.
-Chúng ta không đem gì hết thì cắm trại làm sao? – Lạc Phỉ Phỉ cũng có chút động tâm, chỉ là như nàng nói, hai người không chuẩn bị trước đồ gì hết.
-Thân ái, kì thực chỗ ta cái gì cũng có. – Đường Kim cười hì hì rồi lập tức biến ra một cái lều trại, tiếp theo lại biến ra một đống đồ, phên nướng, than hoa, nước lọc, bánh quy và một vài đồ ăn, còn có cái gối với mấy đồ dùng để ngủ, có thể nói là những gì cần có đều có.
Lạc Phỉ Phỉ nhất thời kinh ngạc há hốc miệng, lẽ nào tên gia hỏa này biết làm ảo thuật? Nhưng ảo thuật gia có giỏi hơn nữa cũng không thể nào giấu nhiều đồ như thế trên người a!
-Thân ái, trước tiên chúng ta tìm một nơi đáp lều trại trước đi! – Đường Kim vừa cười vừa nói.
-A, được! – Lạc Phỉ Phỉ cuối cùng cũng kịp định thần lại, cắm trại dã ngoại đối với nàng mà nói cũng không phải việc xa lạ gì, kĩ năng của nàng cũng rất là tinh thông, chẳng qua là lúc chọn vị trí để hạ trại thì nàng phải chọn rất lâu mới tìm được một nơi vừa yên tĩnh lại vừa sạch sẽ. Hạ trại xong, đem chăn màn bố trí một chút, bên trong trại được Lạc Phỉ Phỉ trang trí khá là ấm áp, nhìn giống như một ngôi nhà nhỏ chân chính.
Đương nhiên suy cho cùng cũng là do trên người Đường Kim dường như cái gì cũng có, nàng muốn gì hắn cũng biến ra cho nàng, nếu không chắc nàng cũng không thể bố trí được tốt như vậy.
-Được rồi, chúng ta ra ngoài nướng đồ đi, phải rồi, chúng ta có thịt không? – Lạc Phỉ Phỉ vừa chui ra khỏi lều vừa nói.
-Thịt à, cái này chỗ ta đúng là không có. – Đường Kim thì thầm:
-Nhưng mà không sao, ta lập tức có thể kiếm được thôi, bây giờ trước tiên chúng ta đi xem mấy tên gia hỏa kia nhảy hồ cái đã.
-Nhảy hồ? – Lạc Phỉ Phỉ ngẩn ra, sau đó lập tức nhớ tới ba nam một nữ muốn đánh cược với nàng lúc trước, bốn người kia vừa hay vừa mới lên đảo xong.
Đường Kim dẫn theo Lạc Phỉ Phỉ đi về phía ba nam một nữ kia, bốn người vừa mới xuống thuyền, đang định tìm một chỗ để nghỉ ngơi, nhưng mà vừa mới đặt mông xuống thì bọn họ liền thấy Đường Kim và Lạc Phỉ Phỉ tìm tới, nhất thời trên mặt bốn người đều lộ vẻ cười khổ.
-Ê, đừng nói ta không nhắc nhở các ngươi, nhân lúc này trời còn ấm một chút, mau nhảy xuống bơi một vòng đi, nếu không cẩn thận nửa đêm ta sẽ ném các ngươi xuống hồ đó. – Đường Kim nhìn bốn người kia, lười biếng nói.
Ba nam nhân quay mặt nhìn nhau, sau đó có chút bất lực đứng dậy, cả ba vốn còn định phản kháng một chút, nhưng lúc trước bọn họ đã nhìn thấy chiếc thuyền mộc của Đường Kim tự động lướt trên mặt nước, lập tức cả ba đã bắt đầu ý thức được Đường Kim có điểm cổ quái, cho nên hiện tại cả ba đều quyết định nhảy thì nhảy, mùa này đi tắm hồ trở về trường cũng có cái mà chém gió với lũ bạn.
Nữ tử kia cũng đứng dậy đi theo phía sau, bất quá lúc này Lạc Phỉ Phỉ bỗng lên tiếng:
-Để ba nam nhân bọn họ đi bơi đi, cô không cần theo đâu.
-A? cái này có được không? – nữ tử kia ngẩn ra, sau đó mới có chút do dự nhìn Đường Kim.
-Vợ ta nói được là được, cô đứng ngoài xem náo nhiệt đi. – Đường Kim tùy tiện nói, dù sao thì hắn cũng chỉ muốn trừng phạt ba nam nhân kia một chút, còn nữ sinh này có nhảy xuống nước hay không thì cũng chẳng quan trọng.
-Cảm ơn, cảm ơn vị tỷ tỷ này! – nữ tử nhất thời cao hứng không thôi, giọng nói cũng trở nên ngọt sớt, bắt đầu gọi Lạc Phỉ Phỉ là tỷ tỷ.
-Các người là sinh viên đại học? – lúc này Lạc Phỉ Phỉ mới hỏi.
-Đúng vậy, ta là sinh viên đại học sư phạm, ba người kia đều là sinh viên đại học kĩ thuật, chúng ta cùng hẹn nhau tới đây chơi. – nữ tử lập tức đáp:
-Phải rồi, ta tên Đinh tiểu Điềm, vị tỷ tỷ này tên gì a? Tỷ là bộ đội sao?
-Ta là Lạc Phỉ Phỉ. – Lạc Phỉ Phỉ cũng không giấu diếm:
-Ta là quân nhân.
-Wow, bọn họ nhảy thật kìa! – tiểu Điềm nhất thời hưng phấn hô lên.
Ba tên giả hỏa kia đúng là đã nhảy xuống nước ,quần áo ngoài đều cởi ra, chỉ mặc một chiếc quần sịp.
-Phong hưu hưu thổi làn nước lạnh, tráng sĩ một đi…vẫn khỏe mạnh trở về… - một tên gia hỏa ngửa mặt lên trời hét lớn rồi tủm một cái nhảy thẳng xuống hồ.
-Lạc thần, người tình trong mộng của ta, ta tới đây! – một tên gia hỏa khác cũng hô lên một câu rồi tiếp bước đồng bạn.
-Đúng thật là lạnh vl a! – tên gia hỏa thứ ba cũng quái dị kêu lên một tiếng rồi lao xuống nước.
-Phụt! – Đinh Tiểu Điềm che miệng cười khúc khích:
-Phỉ Phỉ tỷ, kì thực ba người kia cũng khá là vui tính.
Lạc Phỉ Phỉ khẽ cười một cái, ôm lấy cánh tay của Đường Kim:
-Đi thôi, chúng ta trở về đi.
Đi được vài bước Lạc Phỉ Phỉ đột nhiên quay đầu lại nhìn tiểu Điềm:
-Phải rồi, tiểu Điềm, chúng ta ở bên kia nướng đồ, nếu các người có hứng thú thì có thể tới chung vui.
-Ờ, được, cảm ơn Phỉ Phỉ tỷ tỷ! – Đinh Tiểu Điềm vui vẻ đáp.
-Thân ái, nàng để bọn họ tới làm gì chứ? – Đường Kim có chút không tình nguyện.
-Đông người càng náo nhiệt chứ sao. – Lạc Phỉ Phỉ có chút thiếu tự nhiên, trong lòng thì thầm nghĩ, nếu nàng không tìm thêm vài người ở bên cạnh nhìn chằm chằm vào thì tên gia hỏa này chỉ sợ sẽ luôn nghĩ tới chuyện đó mất.
-Được rồi. – Đường Kim tuy rằng không thích bị người khác làm phiền nhưng nếu Lạc Phỉ Phỉ đã thích náo nhiệt thì hắn cũng không muốn để nàng mất hứng:
-Thân ái, ta đi kiếm chút thịt đây.
-Ừm. – Lạc Phỉ Phỉ gật đầu, Đường Kim lập tức biến mất, khoảng hơn mười phút sau hắn đã lôi hơn chục cân thịt nạc tươi tới bên cạnh lều của hai người.
Chỉ là làm Đường Kim có chút ngoài ý muốn là bên cạnh lều của hắn đang có không ít người, hơn nữa còn đang lớn tiếng cãi cọ
Bạn cần đăng nhập để bình luận