Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 1026: Ngươi làm thế có xứng với ta không?

Đường Thanh Thanh khẽ ngẩn ra, nàng vô thức vùng vẫy ra khỏi vòng tay của Đường Kim, đồng thời quay người nhìn về phía cách đó không xa, nơi đó đang có một nữ tử khá xinh đẹp, có đều là nàng ta lại ăn mặc chẳng khác gì đàn ông?
Đường Kim lúc đầu cũng đứng hình mất 1s, nhưng hắn không có để Đường Thanh Thanh vùng ra, chỉ là hắn kinh ngạc phát hiện người lên tiếng vậy mà lại là Mộc Vũ, nàng lại định giở trò gì đây?
-Ách, em đừng hiểu lầm, thực ra ta là… -Đường Thanh Thanh định giải thích một chút, bởi vì nàng nghĩ cô gái kia quá nửa là vừa mới bị Đường Kim dụ dỗ được, không biết hắn hoa tâm như thế nào.
-Hiểu lầm cái gì? Ta đều đã tận mắt nhìn thấy rồi, đây gọi là hiểu lầm sao? – Mộc Vũ đầy mặt phẫn hận:
-Đường Kim, tên hỗn đản nhà ngươi không phải là nói chỉ yêu mỗi mình ta thôi sao? ngươi làm như vậy có thấy xứng với ta không?
Đường Kim nhất thời có chút cạn lời, kĩ năng diễn kịch của Mộc Vũ này cũng thật là nhập vai, nếu như người khác bị nàng làm như vậy thì bạn gái quá nửa sẽ chạy mấy sau đó là chia tay, chỉ tiếc là đối phó với hắn thì cách này không có tác dụng.
Không đợi Đường Kim kịp lên tiếng, Mộc Vũ liền đem thanh âm đề cao thêm 80 DB, dùng giọng chói tai hét lớn:
-Đường Kim, ngươi là đồ lừa đảo, ta hận ngươi, sau này ta sẽ không bao giờ để ý tới ngươi nữa!
Hét xong nàng quay người liền chạy ngay đi, có mấy sinh viên nhìn thấy một màn này đều bắt đầucảm thấy Đường Kim đã làm Mộc Vũ triệt để thương tâm cmnr.
Đến cả Đường Thanh Thanh cũng có chút ái ngại nhìn Đường Kim:
-Tiểu đệ, mau đi dỗ dành nàng đi.
Không đợi Đường Kim lên tiếng, Đường Thanh Thanh đã vùng ra khỏi vòng tay của hắn:
-Tiểu đệ, ta phải về cục đây, có thời gian ta sẽ gọi cho đệ.
Cũng không biết có phải là muốn cho Đường Kim có cơ hội đi dỗ Mộc Vũ hay không mà Đường Thanh Thanh rời đi rất nhanh, Đường Kim nhất thời chỉ biết nghẹn họng chân chối, Mộc Vũ kia vậy mà vẫn phá hoại thành công a.
Mắt thấy Mộc Vũ đã chạy đi khá xa, Đường Kim cũng lười đuổi theo nàng, vươn vai lười biếng một cái, cứ để cho nàng cao hứng một lúc, để nàng tưởng tượng là kế hoạch của mình đã thành công, lần sau khi thấy hắn và Đường Thanh Thanh thân mật chắc nàng sẽ tức khí lắm đây!
-Đúng là nhàm chán. – Đường Kim vừa lẩm bẩm vừa nhìn đồng hồ, hiện tại vẫn còn sớm chán, chưa tới 5 giờ a.
Hắn bất giác lại nhớ tới Tô Vân Phi, mỹ nữ lão sư này hiện tại tựa hồ đang cố ý trốn tránh hắn, hắn cảm thấy nên tìm nàng nói chuyện vài câu, để nàng minh bạch không phải nàng muốn trốn là có thể trốn tránh được a.
Nghĩ tới đây Đường Kim cuối cùng cũng tìm được mục tiêu, hắn liền cất bước thẳng tiến đến viện nghiên cứu sinh.
Viện nghiên cứu sinh của đại học Thiên Nam nằm ở một khu vực tương đối độc lập so với những nơi khác, bên trong có căn tin và kí túc riêng, còn có cả khu nghiên cứu và khu thực nghiệm. thực ra từ trên mức độ nào đó mà nói thì nghiên cứu sinh và sinh viên đại học là hai thế giới hoàn toàn khác nhau, đương nhiên mỹ nữ là không có bất kì giới hạn nào hết, mỹ nữ của viện nghiên cứu sinh này cũng rất được nam sinh toàn trường chú ý, lần này trong thập đại hoa khôi thì có đến hai người là xuất thân từ đây.
Viện nghiên cứu sinh có một cửa lớn, nhất định phải đi qua cánh cửa này mới vào bên trong được, Đường Kim đứng từ xa nhìn cánh cửa kia rồi lấy điện thoại ra gọi cho Tô Vân Phi.
Lần này tiếng tút tút kêu hết tất cả 5 lần thì bên kia mới nhấc máy:
-Bạn học Đường Kim, em lại có chuyện gì thế?-Tô lão sư, thực ra thì ta chỉ nhớ cô mà thôi. – Đường Kim cười hì hì nói.
-Đường Kim, ta rất bận, không có thời gian nói chuyện vu vơ với cậu. – Tô Vân Phi tựa hồ rất phiền não, dứt lời liền trực tiếp cúp máy.
-Kì quái a, từ khi nào nàng trở nên không muốn nói chuyện với ta như vậy? – Đường Kim nhất thời có chút buồn bực, Tô lão sư ngày trước rất dễ nói chuyện a, lẽ nào không làm giáo viên nữa tính cách của nàng đã thay đổi sao?
Đang muốn thực tiếp tiến vào tìm Tô Vân Phi thì đúng lúc này một mùi hương bách hợp quen thuộc bỗng xộc vào mũi hắn, Đường Kim đưa mắt tìm hướng nguồn hương phát ra, rất nhanh đã thấy đại loli Bối Hương Hương mặc một chiếc váy màu hồng xinh xinh đang ở gần đó.
Giống như lần đầu gặp gỡ, Bối Hương Hương vẫn mặc váy dài màu phấn hồng tựa hồ như chưa hề thay đổi, trên tay nàng vẫn đang ôm một bảng vẽ, chỉ khác là lúc này nàng đang từ bên trong chạy ra, tư thế vừa phiêu dật vừa ưu nhã, cho người ta mỹ cảm tuyệt đối.
Vừa mới ra khỏi cửa lớn, Bối Hương Hương dường như cảm ứng được gì đó mà quay đầu nhìn về phía Đường Kim, trên mặt nàng lộ vẻ tươi cười, bước chân không ngừng, hướng Đường Kim chạy lại.
-Đường Kim, ngươi tới tìm ta sao? – Bối Hương Hương dường như rất vui vẻ:
-Bụng ta hơi đó, mời ta ăn cơm đi!
Đường Kim có chút cạn lời, cô nàng đại loli này cũng không biết khách khí viết như thế nào, bất quá lần trước nói chuyện với nàng hắn cơ bản đã biết tính cách Bối Hương Hương, nàng nghĩ sao sẽ nói vậy, cho người ta một loại cảm giác dường như không có chút tâm cơ nào.
-Cô muốn ăn gì? – Đường Kim tùy tiện hỏi, nếu như đã xảo hợp gặp phải Bối Hương Hương thì việc tìm Tô Vân Phi để sau cũng được, dù sao thì lúc này nàng cũng đang không muốn gặp hắn mà hắn cũng không muốn quá quấn lấy nàng, nói cho cùng thì chẳng qua là hắn không có việc gì làm mà thôi, giờ có việc làm rồi tự nhiên là không cần đi tìm việc nữa.
-Đồ ta muốn ăn rất nhiều đó nha, phải rồi, đầu bếp của ngươi là ai thế? Hôm qua ta đi qua ngửi thấy thật là thơm a, ta muốn vào trong nhưng bạn gái ngươi không cho ta vào, hay là ngươi đưa ta vào đó ăn đi! – Bối Hương Hương chớp chớp cặp mắt xinh đẹp, bộ dáng tràn đầy mong đợi nhìn Đường Kim.
Đường Kim thì lại ngẩn ra:
-Đầu bếp của ta ? Hương Hương? Cô nói là nơi nào cơ? Còn có bạn gái ta là ai a?
-Chính là Tống Oánh tóc bạch mặt baby của ngươi đó! – Bối Hương Hương có chút kinh ngạc nhìn Đường Kim:
-Lẽ nào ngơi không biết sao?
-Cô gặp nàng ở đâu? – Đường Kim vội vàng hỏi.
-Chính là ở đối diện cổng trường a, ở đó có một nhà gọi là Nhà bếp của Đường Kim, lẽ nào không phải là của ngươi sao? – Bối Hương Hương vừa nháy mắt vừa nghi hoặc hỏi.
-Cái đó, Hương Hương a, ta tơi đó xem đã, lần sau mời cô ăn cơm nhé! – Đường Kim nói rồi liền vội vàng rời đi.
-Vậy được, ta tự mình đi ăn. – Bối Hương Hương tựa hồ có chút không vui khẽ bĩu môi rồi đi về một hướng khác.
Đúng là nam nhân biết thuấn di sẽ không đi những con đường bình thường, kẻ từ ngày đầu tiên vào trường, sau đó thì Đường Kim chưa bao giờ xuất hiện ở cổng trường cả, thế nên hắn mới không biết mấy ngày này đã xuất hiện một nơi gọi là Nhà bếp của Đường Kim ở ngay trước cổng.
Hiện tại hắn đang đứng trước cổng lớn, nhìn sang phía đối diện, thấy năm đại tự quen thuộc kia, Đường Kim nhất thời ngẩn người ra mật một lúc.
Lúc này hắn giường như lại trở về ngày xưa, trở về lúc mà hắn còn đang ở Ninh Sơn nhị trung.
Bạn cần đăng nhập để bình luận