Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

CHƯƠNG 1295: LÀM CHO NÀNG CỞI QUẦN ÁO RA

Nữ nhân này bộ dạng coi như đoan chính, cùng Tô Manh không sai biệt lắm, bất quá so với Tô Vân Phi chênh lệch khá lớn, điều này làm cho Đường Kim càng thêm khó chịu, vì cái gì luôn có gái xấu đến gây phiền toái?
Đường Kim không ngại mỗi ngày đều có mỹ nữ đến tìm hắn gây phiền toái, bất quá gái xấu thì quên đi, gặp mỹ thì có thể thuận tiện đoạt làm lão bà, nhưng gái xấu hắn còn chẳng muốn động tay, rất ảnh hưởng tâm tình !
Đường Kim đang định một cước đá bay nữ nhân này, Tô Manh lại trước tiên rống lên:
"Tô Tiểu Hồng, ngươi có bệnh à? Quần áo trên người của tỷ ta dựa vào cái gì đưa cho ngươi?"
Lần này, Đường Kim hiểu được, nữ nhân kêu Tô Tiểu Hồng hướng về Tô Manh mà đến, đây là chiến tranh giữa hai gái xấu a, mỹ nữ lão sư nhà hắn chẳng qua chỉ là không may bị vạ lây mà thôi.
Chỗ nào có người chỗ đó có tranh đấu, chỗ nào có nữ nhân lại càng tranh đấu ác liệt hơn, ở huyện Lâm Biên, Tô Tiểu Hồng cùng Tô Manh xem như cùng một vòng tròn quan hệ, đều là con gái nhà giàu, bất quá hai người tuy đều mang họ Tô, nhưng không phải thân thích máu mủ, hơn nữa quan hệ cá nhân lại tệ tới mức coi như là thiên địch của nhau.
Chỉ cần hai người đồng thời xuất hiện ở một chỗ là đều phải so sánh cao thấp, từ quần áo đồ trang điểm đến xe đến bạn trai vân vân, phàm là thứ gì có thể so sánh đều phải lôi ra một lần, hai người chỉ cần đụng tới cái gì đều khiến đối phương muốn gây phiền toái, tỷ như tranh giành không cho đối phương chiếm được.
"Chỉ bằng một thân y phục này được bổn tiểu thư coi trọng, thế nào? Ngươi không phục a?" Tô Tiểu Hồng có ngữ khí thật là kiêu ngạo, "Ta mặc kệ nàng là tỷ tỷ hay muội muội ngươi, tóm lại để nàng cởi quần áo ra!"
"Tô Tiểu Hồng, ngươi hôm nay bị bệnh hay đầu óc bị lừa đá? Ngươi có gì tư cách gì ở trước mặt ta kiêu ngạo như vậy?" Tô Manh cảm thấy chính mình hôm nay thật sự quá đen đủi, đầu tiên là gặp được bạn trai thần kinh của đường tỷ, sau khi bản tính của hắn bại lộ, tới bây giờ, ngay cả Tô Tiểu Hồng cũng như muốn phát bệnh, phải biết rằng, hai người có gia thế tương xứng, ngày thường dù có tranh đấu, cũng chỉ là ngáng chân đối phương một chút, ai cũng không thể cao cao tại thượng mệnh lệnh đối phương a!
"Bởi vì Tô gia các ngươi sẽ xong đời, mà Tô gia chúng ta về sau chính là Tô gia độc nhất vô nhị ở Lâm Biên!" Tô Tiểu Hồng hừ nhẹ một tiếng:
"Các ngươi vốn là loại nhà giàu mới nổi từ xó xỉnh chui ra, cư nhiên cũng muốn đánh đồng cùng nhà chúng ta, hiện tại các ngươi sắp xong đời rồi!"
Một núi không chứa hai hổ, trừ phi một cái một đực, họ Tô ở huyện Lâm Biên không ít, nhưng chân chính có danh tiếng cũng chỉ là nhà Tô Manh cùng nhà Tô Tiểu Hồng, đừng nghĩ đây chỉ là một tiểu thị trấn, kỳ thật một thị trấn không có khả năng xuất hiện hai đại gia tộc họ Tô, cho nên phải có một bên làm đá kê chân, mà đây mới là nguyên nhân chân chính làm Tô Tiểu Hồng cùng Tô Manh bất hòa.
Mặc kệ chuyện này trong mắt đại gia tộc danh giá là chuyện chê cười, nhưng đối với những gia tộc trung bình thế này, bọn họ cũng có vinh dự để bảo vệ.
"Buồn cười, nhà các ngươi sắp xong đời thì có!" Tô Manh cười lạnh một tiếng.
"Ha ha ha, Tô Manh, ngươi còn không có nhận được tin tức sao?" Tô Tiểu Hồng có chút đắc ý cười ha hả:
"Ngươi cho là ngươi bám theo Lí Quân, có thể làm cho các ngươi leo thêm một bước sao? Ta nói cho ngươi, ngươi chọn sai người, cho nên nhà các ngươi cũng sắp xong đời theo, ngươi khẳng định không biết lúc mười phút trước, cha của Lí Quân đã bị bắt rồi."
"Cái gì?" Tô Manh biến sắc, nhất thời hoài nghi chính mình nghe lầm.
"Ta nói, cha của Lí Quân, phó huyện trưởng Lí Ngọc Hổ, mười phút trước đã bị người từ tỉnh thành bắt lấy, ngươi hiện tại đã mất đi chỗ dựa !" Tô Tiểu Hồng chậm rãi nói, trên mặt tràn đầy đắc ý.
"Không thể nào, điều này sao có thể?" Tô Manh nhất thời choáng váng, vẻ mặt khó có thể tin.
"Có cái gì không có khả năng ?" Tô Tiểu Hồng vẻ mặt cười lạnh:
"Lí Ngọc Hổ làm những chuyện thương thiên hại lý, có mấy người không biết ? Tham ô nhận hối lộ chơi đùa nữ nhân, xú danh rõ ràng, bị bắt là chuyện sớm hay muộn thôi, chỉ có ngươi mới ngu ngốc như vậy, thông đồng cùng loại mặt hàng như Lí Quân, hiện tại hối hận sao? Đáng tiếc trên đời này không có thuốc hối hận, ngươi hiện tại hối hận cũng không kịp rồi, hahaha....." Tô Tiểu Hồng hiện tại thật sự rất đắc ý rất vui vẻ, đặc biệt nhìn thấy bộ dáng Tô Manh bị dọa cho đờ đẫn, nàng càng vui vẻ, đấu nhiều năm cùng Tô Manh như vậy, hôm nay nàng rốt cục có được thắng lợi mang tính quyết định!
Tô Manh giờ phút này không nghe rõ lời Tô Tiểu Hồng, nàng kỳ thật đang nhìn Đường Kim, biểu tình giống như là gặp quỷ, trong lòng không ngừng hỏi chính mình:
"Là hắn làm sao? Là hắn làm sao?"
Cho dù Tô Manh hết lần này đến lần khác tự nói đây là trùng hợp, điều đó không có khả năng, nhưng mà nàng cảm thấy rất khó thuyết phục, trên đời này thực sự có chuyện trùng hợp như vậy sao?
Nửa giờ trước, Đường Kim gọi điện thoại cho người ta, nói muốn bắt Lí Ngọc Hổ lại, mà mười phút trước, Lí Ngọc Hổ đã bị người bắt, nếu nói chuyện này hoàn toàn là trùng hợp thì Tô Manh càng khó có thể tin.
Nói như vậy, người kia chẳng lẽ thật sự nhận thức chủ tịch thư ký tỉnh vân vân?
Hơn nữa, nếu đây là sự thật, vậy không chỉ đơn giản là nhận thức, tùy tiện một cuộc điện thoại có thể xử lý một phó huyện trưởng, nhưng dùng tốc độ nhanh như vậy, tuyệt đối không phải chỉ quen biết mà làm được.
Tiếng chuông di động rốt cục làm Tô Manh bừng tỉnh, Tô Manh lấy di động ra nhận cuộc gọi.
"Manh Manh, cha của Lí Quân đã xảy ra chuyện, ngươi cùng Lí Quân về trước đi......" Người gọi Tô Manh là mẹ nàng, hiển nhiên bà cũng đã nhận tin tức.
"Đã biết, ta sẽ trở lại." Tô Manh máy móc lên tiếng, sau đó tắt điện thoại, đến bây giờ, nàng đã xác nhận, vị Lí phó huyện trưởng đã thật sự bị bắt.
"Tô Manh, đừng ở đó giả ngu, mau bảo đường tỷ ngươi cởi quần áo ra, ta thấy các ngươi hiện tại cũng mua không nổi quần áo đắt tiền như vậy đâu!" Tô Tiểu Hồng lại đắc ý dào dạt nói.
Tô Manh lúc này thanh tỉnh hơn nhiều, nàng nhìn về phía Tô Vân Phi, lại nhìn Đường Kim, cuối cùng tầm mắt dừng ở trên người Tô Tiểu Hồng:
"Sự tình của tỷ ta, ta không làm chủ được, ngươi nếu thật sự có bản lĩnh thì tự mình đi đòi quần áo của nàng ấy đi!"
Nhìn Tô Vân Phi rực rỡ hẳn lên, trong lòng Tô Manh vẫn ẩn ẩn có chút ghen tị, vị đường tỷ này vốn so với nàng xinh đẹp hơn rất nhiều, lại mặc một thân quần áo như vậy, liền càng làm cho nàng có chút tự biết xấu hổ, mà vị bạn trai mới của đường tỷ tựa hồ cũng không phải người thường a.
Lúc này, Tô Manh quyết định để Tô Vân Phi tự mình giải quyết Tô Tiểu Hồng, thuận tiện có thể nhìn xem bạn trai của nàng thật sự có bản lĩnh hay không.
Chiêu này của Tô Manh đã thành công, cho nên, Tô Tiểu Hồng đã nhìn về phía Tô Vân Phi, trong ánh mắt cũng xuất hiện ghen tị, bất quá vẫn như cũ là một bộ dáng vênh váo tự đắc :
" Quần áo trên người ngươi, bổn tiểu thư thích, mau cởi ra cho ta!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận