Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 741: Ta chưa có đuổi việc cô.

-Ừ, nếu như hắn có thể an toàn tới được bệnh viện… - Đường Kim nói đến đây thì bỗng dừng lại.
-Tới được bệnh viện thì sẽ không sao nữa à? – Tiếu Thiền dường như có chút thất vọng.
-Không phải, nếu như hắn có thể an toàn tới được bệnh viện, chỉ chắc chắn sẽ bị thối rữa triệt để. – Đường Kim cười hì hì nói:
-Nhưng mà bây giờ hắn như thế này dễ bị tai nạn lắm, nói không chừng đi đến nửa đường thì đã đâm nhau với người ta sau đó ngoẻo trước cmnr!
Nói tới đây Đường Kim bỗng dùng ánh mắt cổ quái nhìn Tiếu Thiền, sau đó cảm khái:
-Tiếu Thiền, thực không ngờ cô lại đen tối như thế, trông vậy mà lại quan tâm tới cái kia của nam nhân…
-Cậu đi chết đi! – Tiếu Thiền nhất thời xấu hổ đỏ bừng mặt, nằm hằm hằm trừng mắt nhìn Đường Kim.
Dường như sợ Đường Kim sẽ nói thêm mấy lời càng xấu hổ hơn, Tiếu Thiền vội vàng lái sang chuyện khác:
-Này, vậy ta bây giờ phải làm thế nào?
-Đi về thôi. – Đường Kim hời hợt nói.
-Vậy tiết mục của ta thì sao? – Tiếu Thiền lập tức nóng vội:
-Cho dù tên gia hỏa Đặng Thiên Thành kia chết hoặc là bị làm sao đó thì tiết mục của ta không phải là vẫn bị hủy bỏ sao?
-hủy thì hủy chứ sao? có to tát đâu, ta vốn cũng chẳng muốn năm mới phải chạy đi biểu diễn cho người khác xem. – Đường Kim bộ dáng chẳng thèm để ý:
-Ta chẳng qua chỉ là bất mãn với tên gia hỏa kia đã làm lãng phí thì giờ của ta mà thôi, bây giờ tại sao ta lại phải chủ động lãng phí thêm thời gian của mình để đi biểu diễn chứ?
-Cậu! Cậu làm việc sao có thể làm một nửa rồi bỏ dở chứ? – Tiếu Thiền có chút bực mình:
-Bây giờ cậu đã hả giận rồi, vậy ta thì phải làm thế nào? Lần này ta không chỉ tổn thất về tiền bạc mà cả danh tiếng cũng bị tổn thất nữa!
-Nam nhân vĩ đại luôn xem tiền như giấy nháp, xem danh lợi như nước lã mà thôi, cho nên tiền hay danh tiếng ta đều chẳng cần phải để ý.– Đường Kim không nhanh không chậm nói.
-Đường Kim chết bầm, bị tổn thất không phải là tiền cũng chẳng phải danh tiếng của cậu, cậu đương nhiên là không cần để ý rồi! – Tiếu Thiền tức giận thở phì phò:
-Thôi vậy, không giúp thì thôi, ta sẽ dể công ty tuyên bố với bên ngoài tất cả là do tên vương bát đản Đặng Thiên Thành kia làm loạn, ta chủ động rút ra, hừ, ai sợ ai chứ!
-Chủ ý này cũng không tồi, trước tiên ta đưa cô về nhà đã. – Đường Kim tùy ý nói rồi chợt ôm lấy Tiếu Thiền, một giây sau hai người đã xuất hiện trong phòng ngủ của Tiếu Thiền.
Khẽ buông Tiếu Thiền ra, Đường Kim ngáp một cái:
-Không có việc gì nữa chứ? Không có việc gì thì ta đi đây!
-Này, cậu đợi một chút không được à?–Tiếu Thiền buồn bực nói.
-Đương nhiên là được, nhưng mà thời gian đáng quý như vậy, cô cứ lãng phí như vậy là không tốt đâu. – Đường Kim nhanh chóng nói:
-Nếu như cô còn có việc vậy thì mau nói đi, đừng lãng phí thời gian nữa.
-Thôi, cậu đi đi! – Tiếu Thiền có chút hờn dỗi:
-Dù sao thì cậu cũng không muốn cùng biểu diễn với ta!
-Này, ta đã đặc biệt tới tập luyện với cô cả buổi chiều đấy, bây giờ người khác dở trò, cái này không thể trách ta được a? – Đường Kim có chút buồn bực.
-Nhưng mà cậu rõ ràng có cách để cho tiết mục của ta không bị hủy bỏ, thế nhưng cậu là không làm! – Tiếu Thiền có chút ủy khuất nói:
-Đường Kim, cậu có biết là ta mong chờ tiết mục này như thế nào không? Cậu như thế thật là quá đáng!
-Ách, cái này… - Đường Kim nhất thời ngẩn ra, phản ứng của Tiếu Thiền dường như hơi quá, không phải chỉ là một lần biểu diễn thôi sao?
-Cậu là đồ quỷ đáng ghét, đồ quỷ chết bầm! – Tiếu Thiền vừa khóc vừa mắng Đường Kim:
-Cậu muốn đi thì mau đi đi, sau này đừng có xuất hiện trước mặt ta nữa, còn có xe của cậu, trả cậu đấy!
Tiếu Thiền vừa nói vừa ném chìa khóa xe cho Đường Kim.
Đường Kim duỗi tay ra tiếp lấy chìa khóa, sau đó lại búng tay một cái, chiều khóa lại bay về phía Tiếu Thiền. Tiếu Thiền cố ý không tiếp nhưng chìa khóa xe lại tự động chui vào trong y phục của nàng một cách quỷ dị, càng làm Tiếu Thiền xấu hổ là chiếc chìa khóa chết tiệt này lưu manh đúng như là Đường Kim, hoàn toàn giống như là có mắt mà trực tiếp từ trước cổ áo của nàng chui vào trong, cuối cùng nằm gọn giữa chiếc khe sâu hun hút đầy mê người trước ngực nàng.
-Cô là tài xế của ta, ta vẫn chưa đuổi việc cô đâu, cô không thể tự mình từ chức được, còn có , ta thật phải đi đây, ta còn có việc phải làm. – dứt lời Đường Kim liền trực tiếp biến mất.
-Đường Kim chết bầm, cậu đi chết đi cho ta! – Tiếu Thiền thét lên một tiếng, sau đó từ giữa ngực lấy chìa khóa xe ra, giơ cao lên rồi ném mạnh qua cửa sổ, chỉ là nàng vừa mới định buông tay thì cuối cùng vẫn có chút không nỡ, lại đem chìa khóa xe thu lại.
-Tiếu Thiền, các người trở về rồi à? – chính vào lúc này Tập Tiểu Vũ đi tới trước cửa phòng ngủ của Tiếu Thiền, hiển nhiên là nàng cũng nghe được động tĩnh bên này, chỉ là khi nhìn thấy bộ dáng đầy bực bội của Tiếu Thiền, nàng nhịn không được hỏi:
-Sao vậy? Mọi việc có phải là không thuận lợi không? À mà Đường Kim đâu rồi?
-Đừng có nhắc tới tên gia hỏa chết bầm đó nữa, hắn đã đi rồi! – Tiếu Thiền phẫn hận nói:
-Lần sau mà gặp hắn ta sẽ trực tiếp bóp chết hắn!
-A? - Tập Tiểu Vũ ngẩ ra:
-Các người làm sao thế? Cãi nhau à?
-Đừng hỏi nữa, nghĩ tới tên gia hỏa kia lại thấy bực mình! Ta thấy hắn đúng là có bệnh, không quan tâm ta thì thôi đi, vậy mà còn tặng xe cho ta, lần nào cũng xuất hiện để giúp đỡ ta, nói hắn quan tâm ta nhưng mà để hắn cùng ta biểu diễn một lần hắn cũng không chịu, hắn rõ ràng là có cách để ta có thể trở lại vào đêm diễn chào xuân năm mới nhưng hắn lại không chịu làm, tất cả chỉ vì lười biếng! Tên sắc lang chết bầm đó, cùng ta diễn một tiết mục khó đến như vậy sao?
Tập Tiểu Vũ dùng ánh mắt kì quái nhìn Tiếu Thiền, nói nới trước đây nàng vẫn còn hoài nghi thì bây giờ nàng đã hoàn toàn xác định được, Tiếu Thiền này rõ ràng là đang biểu hiện ra một ví dụ điển hình của việc xa vào lưới tình!
-Cái này, Tiếu Thiền, các người tới tìm Đặng Thiên Thành chưa?hắn nói thế nào? – Tập Tiểu Vũ chần chừ một lát rồi hỏi.
-Cũng không nói gì cả, dù sao Đặng Thiên Thành bây giờ cũng đã nằm viện rồi. – Tiếu Thiền đưa ra một câu trả lời lấp lửng rồi tự mình ngả ngửa ra giường, cầm gối chùm lên đầu:
-Đừng phiền ta nữa, để ta tự mình buồn bực đến chết đi!
-Tiếu Thiền, nếu cô tự mình buồn chết, Đường Kim sẽ đau lòng đấy! – Tập Tiểu Vũ cười hì hì nói.
-Tên gia hỏa chết bầm kia còn lâu mới đau lòng. – Tiếu Thiền lại lật gối lên, từ trên giường ngồi dậy, một bộ dáng không chút tinh thần:
-Thôi vậy, gọi điện cho công ty báo một tiếng, chúng ta chủ động rút ra khỏi chương trình chào xuân năm mới của đài truyền hình Thiên Nam!
-Thực sự muốn như thế sao? – Tập Tiểu Vũ ngẩn ra:
-Không còn cách nào có thể gỡ gạc được sao? chúng ta làm như thế coi như sẽ triệt để trở mặt với nhà đài đấy!
-Trở mặt thì trở mặt, cùng lắm thì ta tìm một nơi khác phát triển là được, dù sao cũng là do bên họ làm loạn trước. – Tiếu Thiền khẽ hừ một tiếng:
-Ta mới không muốn bị bọn họ hố không một vố đâu!
-Được rồi. - Tập Tiểu Vũ gật đầu, lấy điện thoại ra đang định gọi điện thì chuông điện thoại của nàng lại vang lên.
Tập Tiểu Vũ nhấc máy, một giây sau nàng bỗng kinh hô:
-A? Thật sao? A, cảm ơn, cảm ơn Lô đạo diễn!
-Có chuyện gì thế? – Tiếu Thiền nhìn Tập Tiểu Vũ, có chút khó hiểu hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận