Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

CHƯƠNG 1143: Già không chết là vì xảo trá

- Mặc dù sư huynh vào đây tìm ta một mình, nhưng trên thực tế ngươi vẫn đang âm thầm quan sát, bởi vậy mới biết được tất cả những gì vừa phát sinh, mà này, đủ để chứng minh ngươi mới là kẻ hại chết sư huynh cùng phản bội sư môn chân chính!
Ngữ khí Hoắc Tâm Mai trẻo nhưng lạnh lùng, "Trong khi Đường Kim tập kích sư huynh, tuy rằng ta muốn ngăn cản, nhưng ta không có năng lực đó, mà ngươi, rõ ràng có thể làm được, nhưng ngươi vẫn mặc kệ cho chuyện xảy ra, vốn ngươi có trọng trách đi theo bảo vệ sư huynh, thế mà trơ mắt nhìn hắn đi chết, hiện tại, ngươi còn nói là ta tàn hại đồng môn?"
Nàng dừng lại một chút, hơi trào phúng hỏi tiếp:" Tam sư thúc, nếu như cung chủ biết việc này, ngươi nghĩ cung chủ tin tưởng ngươi, hay là ta a?"
Lão già áo tim trầm mặt xuống, lập tức cười nhạt đáp lời:" Hoắc Tâm Mai, ngươi còn thông minh hơn một chút so với tưởng tượng của ta, chẳng qua cũng chỉ đến như vậy mà thôi, ngươi cho là, ngươi có cơ hội nhìn thấy cung chủ sao?"
- Tam sư thúc, đến bây giờ ngươi còn không động thủ, như vậy nói lên ngươi có mục đích khác, đã như vậy, sao ngươi không nói thẳng ra a?
Hoắc Tâm Mai bình thản, không có chút kinh hoảng nào.
Lão già áo tím âm hiểm cười:" Rất tốt, Hoắc Tâm Mai, nếu ngươi đã thức thời, ta đây cũng không quanh co lòng vòng. Ngươi vừa nói qua, gả cho nam nhân Phượng Hoàng cung là số mệnh của ngươi, mà ta, cũng là người của Phượng Hoàng cung!"
- Cái gì?
Hoắc Tâm Mai tưởng mình nghe lầm.
- Hoắc Tâm Mai, nếu ngươi không muốn chết, chỉ có một con đường, đó là gả cho ta!
Lão già lạnh lùng nói.
- Con mẹ nó, lão già chết bầm, đầu óc của ngươi bị ai đại tiện vào sao? Mới vừa nói ngươi không có óc tưởng tượng, hiện tại ta phát hiện cmn óc tưởng tượng của ngươi quá phong phú rồi! Có phải bình thường ngươi hay nghĩ cha ngươi là con chó neu ngươi là con heo đúng không?
Đường Kim đứng ở một bên không thể chịu được nữa phải bão nổi mắng chửi người, lão già hai trăm tuổi này lại muốn Hoắc Tâm Mai gả cho hắn? Trên đời sao có thể có người không biết hổ thẹn biến thái đến trình độ này?
- Tiểu tử, ở đây không có chỗ cho ngươi nói chuyện!
Lão già áo tím căm tức nhìn Đường Kim.
- Đầu óc chập mạch của ngươi đúng là không liên quan đến ta, chẳng qua chập mạch đến độ muốn cướp lão bà của ta vậy thì là do ngươi không đúng. Ngươi tranh thủ soi gương một chút nhìn gương mặt xấu xí đến heo mẹ còn không muốn lấy của mình, lại mơ tưởng viển vông lấy Tiểu Mai Mai của ta?
Đường Kim vừa nói vừa đột nhiên đưa tay ra ôm lấy vòng eo Hoắc Tâm Mai, biểu thị chủ quyền công khai:" Lão già ngu ngốc, thấy không? Đây là lão bà của ta!"
Trong khi nói chuyện, tim Đường Kim đập rộn lên, lần đầu hắn được ôm eo Hoắc Tâm Mai, mặc dù cách lớp quần áo, nhưng như cũ khiến cho hắn có cảm giác khó nói lên lời, thắt lưng của nàng rất mềm mại, da thịt cũng truyền đến cảm giác cực kì nóng bỏng, giống như lúc nãy nắm tay nàng vậy. Chẳng qua, loại nóng bỏng này khiến trong lòng Đường Kim cũng càng thêm sôi sục, dù sao, đây là lần thân mật đầu tiên của hắn và Hoắc Tâm Mai, mà càng khiến cho hắn hưng phấn, là Hoắc Tâm Mai không có chống cự.
Trên thực tế, Hoắc Tâm Mai không phải là không muốn chống cự, chỉ là nàng đang quá độ khiếp sợ trước yêu cầu vô sỉ của lão già kia, mà đợi đến khi nàng kịp phản ứng lại thì đã muộn, không phải lúc này nàng không thể giãy dụa thoát khỏi cánh tay của Đường Kim, mà là nàng biết không thể giãy dụa. Lúc trước Đường Kim thuấn di mang nàng thoát khỏi công kích của tam sư thúc, đủ để nàng hiểu Đường Kim có năng lực mang nàng thoát khỏi nơi đây. Để đạt được an toàn, nàng cũng đành cho Đường Kim chiếm chút tiện nghi vậy.
- Tam sư thúc, ngươi có biết cái gì kêu già mà không kính không?
Hoắc Tâm Mai nhìn lão già áo tím, trong lòng vô cùng phẫn nộ, dù thế nào nàng cũng không nghĩ tới, vị tam sư thúc đã hơn hai trăm tuổi này, lại có ý nghĩ kì lạ như vậy.
- Thân ái, khẳng định là hắb không biết, già mà không chết là vì xảo trá, lời này là để nói chính hắn đấy.
Đường Kim cười hì hì, tâm tình hiện tại của hắn không tệ lắm, mỹ nữ nóng bỏng như hoa hồng này, không phải dễ dàng có thể theo đuổi, thế mà bây giờ hắn có cơ hội cùng chung hoạn nạn với nàng, chờ lần nguy cơ này đi qua, quan hệ giữa bọn họ nói không chừng có thể tiến thêm một bước.
Đương nhiên, nghiêm ngặt nói đến, quan hệ hiện tại giữa hắn và Hoắc Tâm Mai, trong vài phút nhắn ngủi đã có bước tiến cực lớn, từ nắm tay đã đột phá đến ôm.
- Hoắc Tâm Mai, ngươi nên cảm thấy may mắn, Phượng Tam Bình ta chẳng qua chỉ hơi lớn tuổi một chút, nhưng người tu tiên chúng ta, tuổi tác căn bản không phải vấn đề, ngươi gả cho ta, còn hơn gả cho tên quái dị như thiếu cung chủ!
Lão già áo tím hừ lạnh, "Bây giờ ta cho ngươi cơ hội, nếu ngươi ngoan ngoãn đáp ứng, kia mọi chuyện đều dễ nói, bằng không, tự gánh hậu quả!"
- Tam sư thúc, không, Phượng Tam Bình, ngươi đã không có tư cách làm sư thúc của ta!
Hoắc Tâm Mai lắc đầu, "Ngươi vẫn luôn ở đây, nói vậy ngươi cũng biết, chúng ta nắm trong tay một tấm Vô Song lệnh, ngươi không sợ Vô Song điện sao?"
- Hoắc Tâm Mai, ta vừa nói ngươi thông minh, nào biết ngươi lại ngây thơ như vậy!"
Phượng Tam Bình cười lạnh một tiếng, "Nếu là ở tiên giới, trên người ngươi có Vô Song lệnh, có thee ta sẽ không dám làm gì ngươi, nhưng nơi này là thế tục, ở đây mặc kệ ta làm gì, không ai biết, Phượng Hoàng cung không biết, Vô Song điện cũng vậy!
- Thân ái, không bằng, chúng ta không nên nhiều lời với hắn, nhanh chóng rời đi nơi này, lão đầu ngu ngốc này không đuổi kịp ta.
Đường Kim lười biếng nói một câu.
- Chỉ bằng các ngươi, còn định thoát chết trong tay ta?
Phượng Tam Bình cười lạnh một tiếng, "Hoắc Tâm Mai, ta khuyên ngươi đi vào khuôn khổ, ngươi nên vui vẻ mới phải, nếu không phải thể chất ngươi đặc thù, ta đường đường cao thủ Nguyên Anh kì, há lại để ý đến ngươi? Ta cũng không muốn nhiều lời vô ích, ngươi theo ta đi, ta có thể tha tiểu tử này một mạng, nếu ngươi bắt ta phải dùng vũ lực, như vậy, không riêng gỉ ngươi, ngươi tình lang, còn có Hoắc gia, ta đều muốn giết sạch!"
- Phượng Tam Bình, ngươi vô sỉ!
Khuôn mặt Hoắc Tâm Mai biến sắc, không nghi ngờ gì, những lời này của lão già đã uy hiếp đến nàng, nàng có thể chạy trốn, nhưng lấy năng lực của Phượng Tam Bình, muốn huỷ diệt toàn bộ Thiên Hải Hoắc gia, cũng không phải chuyện khó khăn gì.
- Một câu thôi, ngoan ngoãn đi vào khuôn khổ, ta sẽ bỏ qua gia tộc ngươi, bằng không, các ngươi Hoắc gia, chó gả không tha!
Khuôn mặt Phượng Tam Bình lộ ra đắc ý, tầm mắt đột nhiên chuyển hướng Đường Kim, "Tiểu tử, thân pháp của ngươi tựa hồ không tệ, tốc độ chạy trốn cũng coi như nhanh, chẳng qua, hiện tại, ngươi có thể chạy, nàng dám sao?"
- Phượng Tam Bình, ngươi quả thực là bại hoại của Tiên giới... Ách!
Hoắc Tâm Mai có vẻ dị thường phẫn nộ, giờ khắc này, nàng rốt cục trở nên bối rối, nhưng lời còn chưa nói hết, thì kêu lên một tiếng đau đớn, sau đó cả ngươi yếu đuối ngã vào lòng Đường Kim, không cách nào nhúc nhích.
Trong lúc nhất thời, Hoắc Tâm Mai sắc mặt càng thêm tái nhợt, nàng nhìn Đường Kim, dáng vẻ không thể tin được:" Ngươi, ngươi định làm gì?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận