Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 937: Hắn chơi trò lạt mềm buộc chặt với ta.

Một chiếc dây lưng đủ màu đột nhiên bay ra từ trong tay Hàn Tuyết Nhu, đem cao thủ của Cửu Hoa Sơn kia cuốn lại, sau đó nàng lại xuất thêm một cước cực nặng nữa đạp vào giữa ngực hắn, đạp hắn bay ra ngoài.
-Phanh!
Một lát sau người này mới rơi ầm một cái xuống dưới mặt đất, thịt nát xương tan, đường đường là một Kim Đan cao thủ mà cuối cùng lại bị ngã lầu mà chết, không thể không nói người này quả là một tấn bi kịch.
-Hừ, ta không dễ bắt nạt đâu nhé! – Hàn Tuyết Nhu khẽ hừ một tiếng, trong lòng thì thoải mái hơn rất nhiều.
-Thân ái, mọi việc đã giải quyết rồi, có phải chúng ta nên ăn mừng một chút không? – Đường Kim cười hì hì nói.
-Còn chưa rõ mọi việc đã xong chưa đâu. – Hàn Tuyết Nhu cong môi:
-Lão đầu xấu xí kia đã chết chưa?
-Chết rồi. – Đường Kim khẳng định đáp:
-Ờm, để Oánh Oánh bảo bối giải quyết nốt phần còn lại, chúng ta về nhà ăn mừng cái đi.
-Về đâu a? kí túc của chàng không phải đã bị hủy mất rồi sao? – Hàn Tuyết Nhu chu môi nói.
-Không sao, chúng ta có thể về nhà nàng mà. – Đường Kim lập tức đáp.
-Không được, không thể về nhà ta. – Hàn Tuyết Nhu lập tức phản đối, kể từ khi phát hiện mình ở trong nhà làm ra động tĩnh quá lớn, thậm chí mọi người đều nghe thấy, từ đó về sau Hàn Tuyết Nhu không còn dám đưa Đường Kim về nhà mình nữa.
-Vậy tới khách sạn đi. – Đường Kim đề nghị.
-Được đó. – Hàn Tuyết Nhu một lời đáp ứng.
-Êi, tiểu đệ háo sắc, đệ vội vàng đưa tiểu Nhu đi thuê phòng, còn mỹ nữ lão sư này thì giải quyết thế nào đây? Nàng đang chiếm hữu giường của ta đó. – Đường Thanh Thanh nhịn không được lên tiếng.
-Thanh tỷ, ta cảm thấy Tô lão sư sẽ tin tưởng cảnh sát, cho nên tỷ giúp ta giải thích vưới nàng nhé, ví như nói nhà nàng có phần tử khủng bố đặt bom…bla bla chẳng hạn. – Đường Kim nói xong liền ôm lấy eo thon của Hàn Tuyết Nhu:
-Thanh tỷ, ta đi trước đây, tỉ cũng ngủ sớm đi nha, nếu như tỷ khó ngủ thì cứ gọi cho ta, ta tới ngủ cùng với tỷ.
Dứt lời liền không thấy bóng dáng Đường Kim đâu nữa, hắn còn đang vội đi ăn mừng một trận với Hàn Tuyết Nhu.
Đem Hàn Tuyết Nhu đưa tới khách sạn để nàng thuê một phòng còn Đường Kim thì nhanh chóng trở về biệt thự trên núi một chuyến, khẽ an bài mọi chuyện một lượt,d dể Ninh Tâm Tĩnh và Tống Oánh xử lí thi thể của mấy người tới từ Cửu Hoa Sơn, sau đó lại tới tìm Hàn Băng, để nàng tạm thời tọa chấn Ninh Sơn, phòng trường hợp vạn nhất.
Giữa Đường Kim và Hàn Băng có Đồng Tâm Kết, bất luận nàng đang ở đâu Đường Kim cũng có thể lập tức xuất hiện bên cạnh nàng, cho nên cho dù sau khi giết Hoa Thiên Sinh, Hàn Băng đã ẩn thân nhưng Đường Kim vẫn thuấn di chính xác tới bên cạnh nàng.
An bài xong mọi việc, Đường Kim cảm thấy mọi thứ đã ổn thỏa liền lập tức trở về khách sạn, cùng Hàn Tuyết Nhu ăn mừng một phen.
ồ ầ ế ể ế ắ ồ ấ ể ế ồVừa rồi trên đỉnh lầu nhìn động tác của Hàn Tuyết Nhu làm Đường Kim đã có chút xung động, hiện tại nàng lại biểu diễn tiếp cho hắn xem, hơn nữa còn là bản fullhd không che, cho nên Đường Kim chỉ nhịn được có vài phút đã vồ lấy nàng, thể dục nhịp điệu một người lập tức đã biến thành hai người đồng diễn.
Cả đêm hôm ấy Đường Kim và Hàn Tuyết Nhu quấn quít lấy nhau trong khách sạn, hai người đã khá lâu không ở cùng nhau, Đường Kim vừa hoài niệm thân thể nàng vừa hoài niệm cảm giác ở bên cạnh nàng, đặc biệt là thân thể nàng càng ngày càng làm hắn mê luyến.
Mà lúc này có lẽ Đường Kim không biết rằng trong tối hôm ấy, Tống Oánh đã vô thanh vô thức rời khỏi Ninh Sơn, lúc trước ba cao thủ tới đánh lén nàng cư nhiên vẫn còn một tên còn sống, tên này đã vô tình dẫn đường cho Tống Oánh tìm tới Cửu Hoa Sơn.
Sáng sớm trong tông môn của Cửu Hoa Sơn, băng hạt phi vũ đầy trời, một khắc thời gian sau, Tống Oánh một mình rời đi, cả tông môn Cửu Hoa Sơn chìm vào tĩnh lặng.

Ngày 2 tháng 5, mười giờ sáng tại Mẫu Đơn Các.
Trên lầu 2, Tống Ngọc Đan đang ngồi bên cạnh bàn trà, chăm chú pha trà, lúc Thu Phong Hàn tiến vào nàng cũng dường như không cảm nhận được.
Thấy bộ dáng này của nàng, Thu Phong Hàn chỉ lặng lẽ tới đứng bên cạnh nàng, một lời cũng không nói.
Mãi đến ba phút sau, Tống Ngọc Đan mới rót ra một li trà, nhàn nhạt nói:
-Sư huynh, uống trà không ?
-Ách, không , không cần đâu. – Thu Phong Hàn vội vàng nói, vị sư muội này gần đây cho hắn cảm giác càng ngày càng quái dị, tựa hồ có chút vui buồn thất thường.
-Sư huynh chê trà ta pha uống không ngon sao? – Tống Ngọc Đan không quay đầu lại, chỉ nhàn nhạt hỏi.
-Đương nhiên là không. – Thu Phong Hàn vội đáp:
-Chỉ là ta có tài đức gì, sao dám để sư muội đích thân pha trà cho ta chứ?
-Sư huynh, vậy huynh nói xem Đường Kim thấy trà của ta không ngon hay không xứng uống trà của ta đây? – Tống Ngọc Đan cầm li trà lên, khẽ nhấp môi một cái rồi lại đặt xuống, quay đầu nhìn Thu Phong Hàn, không nhanh không chậm hỏi.
-Cái này… - Thu Phong Hàn nhất thời buồn bực gần chết, trong lòng thì thầm mắng Đường Kim hỗn đản, tên vương bát đản kia nếu thực sự không thích sư muội hắn thì đừng có tới trêu trọc nàng, hiện tại trạng thái không lùi không tiến như này làm hắn mới là người đen đủi.
Khẽ do dự một chút, Thu Phong Hàn cuối cùng cũng cắn răng nói:
-Sư muội, theo ta thấy thì có lẽ là hắn nghĩ thời cơ chưa tới mà thôi.
-Huynh nói là hắn đang chơi trò lạt mềm buộc chặt với ta? – Tống Ngọc Đan nhàn nhạt nói.
Thu Phong Hàn không biết nên nói gì mới phải, đang lúc hắn cảm thấy khó xử thì may là Tống Ngọc Đan lại tiếp tục lên tiếng giúp hắn giải vây:
-Bỏ đi, sư huynh, đây không phải lỗi của huynh, huynh tới đây chắc là có tin gì muốn báo cho ta à?
-Tối hôm qua trưởng môn Cửu Hoa Sơn – Hoa Thiên Sinh đem theo 4 vị đại trưởng lão cộng thêm bát đại cao thủ, tổng cộng mười ba người cùng hướng về Ninh Sơn phát động công kích.- Thu Phong Hàn gật đầu nói.
-Hoa Thiên Sinh kia thực không coi Thiên Đạo Môn chúng ta ra gì sao? – Tống Ngọc Đan khẽ cau mày, vẻ mặt vô cùng không vui hỏi:
-Kết quả như thế nào?
Trên mặt Thu Phong Hàn lập tức lộ ra vẻ cổ quái, trầm mặc vài giây hắn mới chậm rãi nói:
-Toàn quân bị diệt.
-Cái gì? – Tống Ngọc Đan bỗng đứng phắt dậy:
-Toàn quân bị diệt? đám người của Cửu Hoa Sơn kia đều chết hết rồi?
-đúng vậy, kể cả Hoa Thiên Sinh, một cao thủ Nguyên Anh, tám cao thủ Kim Đan, bốn cao thủ Trúc Cơ hậu kì, không một ai may mắn sống sót. – Thu Phong Hàn khẽ gật đầu:
-Hơn nữa còn không phải là toàn quân bị diệt không thôi, sáng sớm hôm nay tông môn của Cửu Hoa Sơn bị người đánh úp, cả tông môn không còn người sống.
Hít một hơi thật sâu, Thu Phong Hàn mới chốt lại một câu:
-Cửu Hoa Sơn bị diệt môn rồi!
Tống Ngọc Đan chậm rãi ngồi xuống, khuôn mặt xinh đẹp không ngừng biến hóa, không biết là đang nghĩ cái gì, mãi đến vài phút sau nàng mới lên tiếng:
-Tin tức này đã truyền khắp Tiên môn rồi hả?
-Đương nhiên, chuyện lớn như thế tự nhiên là tất cả mọi người đều đã biết. – Thu Phong Hàn khẽ gật đầu:
-Không thể không nói lần này Đường Kim đã thực sự hạ xuống đại thủ bút a, lần trước diệt Độc tông mọi người còn không ai thèm để ý, nhưng lần này Cửu Hoa Sơn bị diệt đã chấn động khắp Tiên môn, ai cũng không ngờ được Đường Kim lại cường đại như thế.
Tống Ngọc Đan khẽ trầm ngâm một lát rồi lại hỏi:
-Băng Cung có giúp đỡ hay tham gia vào không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận