Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 844: Lạc Phỉ Phỉ nội tâm giằng xé

Nhẹ nhàng ôm lấy Đường Kim, nãy giờ Lạc Phỉ Phỉ chỉ là giả ngủ, hiện tại nàng không cảm thấy buồn ngủ chút nào, từng khung cảnh lúc ở cạnh Đường Kim như thước phim quay chậm từ từ hiện lên trong đầu nàng.
Lần đầu tiên gặp Đường Kim là hơn hai năm trước, nam đó nàng mới 22 còn Đường Kim chỉ 16 tuổi, lúc đó hắn là kẻ tình nghi lớn nhất giết anh trai nàng, nhưng hắn đã dùng một phương thức không tưởng để chứng minh với nàng rằng hắn không phải hung thủ. Nàng không vì thế mà cảm kích hắn, ngược lại lại càng hận hắn hơn, bởi vì chính trong căn phòng chứa xác đó, nụ hôn đầu quý giá của nàng đã bị đoạt mất.
Lúc đó anh trai bị hại, nàng đang rất thương tâm, Đường Kim làm như thế với nàng càng làm nàng thêm thống hận hắn, cũng chính vì thế hắn đã để lại dấu ấn không thể phai mờ trong lòng nàng, lần đầu tiên nàng khắc cốt minh tâm với một nam nhân.
Sau đó nàng cuối cùng cũng tìm ra cừu nhân chân chính, nhưng mà lúc nàng đang định báo thù thì suýt nữa đã kéo luôn cả tính mạng mình vào đó, cũng may là Đường Kim lại xuất hiện, không những cứu nàng mà hắn còn cho nàng có thể đích thân giết chết nữ nhân đã hại chết anh trai mình.
Nàng vẫn hận hắn, hận hắn cướp mất nụ hôn đầu của mình, nhưng nàng cũng cảm kích hắn, không phải vì hắn cứu mạng nàng, mà là vì hắn cho nàng cơ hội được báo thù.
Sau đó hắn lại biến mất khỏi thế giới của nàng, mãi đến một ngày nàng và mấy chục tỷ muội của mình bị vây khốn trong rừng sâu, không còn đường thoát, hắn lại xuất hiện một cách quỷ dị, hơn nữa lúc đó hắn cũng đang thân thụ trọng thương, nhưng cho dù như thế hắn vẫn cứu nàng, cứu được tất cả các nàng.
Tiếp theo hắn lại biến mất một lần nữa, biệt tăm biệt tích tận hai năm, rất nhiều người đều nói hắn đã chết, nàng cũng từng hi vọng tin tức hắn chết là thật, nhưng thực ra trong hai năm đó nàng vẫn hay nhớ tới hắn, cho dù thời gian hai người ở bên cạnh nhau rất ít, nhưng thế giới này đã không còn nam nhân thứ hai cho nàng ấn tượng sâu sắc được như hắn.
Nhưng không lâu trước đây, hắn lại quay trở về, nàng tuy rằng có chút thất vọng, nhưng sâu thâm trong lòng vẫn là cảm thấy vui vẻ, kì thực nàng không hề mong hắn chết một chút nào.
Lần đó lúc nàng nhìn thấy hán rời đi cùng một nữ nhân xinh đẹp khác, lần đầu tiên trong lòng nàng cảm thấy không thoải mái, dường như nàng bắt đầu biết ghen.
Qua năm mới, thân thể của gia gia càng ngày càng tệ, cuối cùng cũng sắp không chống đỡ được nữa, lúc gia gia hỏi đến bạn trai nàng, nàng mới phát hiện mình không tự giác được mà lại nghĩ tới Đường Kim, ngay chiều hôm đó, nàng nhận được cuộc gọi của Đường Kim, cơ hồ không chút do dự, nàng liền để hắn tới đóng giả bạn trai mình.
Có lẽ bắt đầu từ lúc đó nàng đã thực sự xem hắn là bạn trai mình, chỉ là lí trý làm nàng không chịu thừa nhận sự thật này mà thôi, bởi vì lí trí mách bảo nàng tên gia hỏa này là một tên hỗn đản từ đầu đến đuôi, từ lần đầu tiên phi lễ nàng, sau này mỗi lần đều như vậy, không được sự đồng ý của nàng đã bắt đầu làm loạn, hơn nữa càng làm nàng khó tiếp thụ được là hắn quá hoa tâm!
Cho dù phần lớn thời gian của nàng đều dùng cho việc huấn luyện trong quân đội, nhưng nàng vẫn biết hắn có không ít nữ nhân, thậm chí đến cả scandal với đại minh tinh Băng Di của hắn nàng cũng đã xem qua.
Nhưng chỉ trong vài chục tiếng đồng hồ vừa rồi, giữa nàng và hắn đã xảy ra rất nhiều chuyện, lời hứa của nàng với gia gia, hơn nữa gia gia cũng ủng hộ hắn cho nên một điểm lí trí cuối cùng của nàng đã bất tri bất giác biến mất, vỏ bọc vũ trang của nàng bất tri bất giác bị giải trừ, vừa rồi thậm trí nàng còn hận không thể đánh Judy một trận dành nam nhân.
Nàng đã sắp 25 tuổi rồi, nữ nhân đến tuổi này có đơn thuần hơn nữa cũng sẽ hiểu rất nhiều chuyện, tuy cuộc sống của nàng rất đơn giản, nhưng nàng cũng biết tối nay sẽ phát sinh chuyện gì, chỉ là nàng vẫn cảm thấy có chút do dự, còn có một chút không cam tâm, không câm tâm để cho tên hỗn đản kia dễ dàng có được nàng, cho nên nửa tiếng trước nàng mới lừa hắn đi tắm còn mình thì giả vờ ngủ.
Nàng quyết định khảo nghiệm hắn một lần cuối cùng, nếu như trong lúc nàng ngủ hắn có thể thành thành thực thực không nhân cơ hội làm chuyện đó thì nàng sẽ coi như hắn qua được cửa này.
Khi Đường Kim bắt đầu cở y phục của nàng, trong lòng nàng bắt đầu lo lắng không thôi, nàng phát hiện điều mình sợ nhất không phải là mình sắp thất thân, mà là lo lắng tên gia hỏa kia không khống chế nổi bản thân, không thể vượt qua được khảo nghiệm của nàng, sâu trong lòng nàng thực ra rất hi vọng hắn có thể vượt qua được khảo nghiệm lần này.
Mà khi hắn ôm thân thể nửa nude của nàng tiến vào trong mộng, nàng cuối cùng cũng có thể yên tâm, vô hình dung một tia không cam lòng cuối cùng trong lòng nàng đã biến mất, nàng cuối cùng cũng có thể triệt để vì hắn mở ra cõi lòng mình.
Giờ phút này cả người Lạc Phỉ Phỉ đã thả lỏng hoàn toàn, cả thân thể lẫn nội tâm đều thả lỏng, cảm giác buồn ngủ bỗng như như thủy triều cuồn cuộc kéo tới, rất nhanh mí mắt nàng đã khép lại, không tới một phút sau nàng đã chân chính nhập mộng.
Chính vào lúc này Đường Kim mới mở mắt ra, thấy Lạc Phỉ Phỉ đang ôm chặt lấy mình, hắn tự thì thào:
-Thân ái, giả vờ ngủ thực ra cũng cần có kĩ thuật, giả ngủ trước mặt ta không dễ thế đâu, hehe…
Ngay sau đó Đường Kim lại bắt đầu cảm thấy có chút phiền muộn, đối với hắn mà nói thì tình huống hiện tại chẳng khác gì đang hành hạ hắn, ôm một đại mỹ nữ bán nude ( nửa lõa thể) nóng bỏng thế này mà nàng lại ngủ mất, tối hôm nay sợ rằng hắn không thể nào ngủ được rồi.
Cả buổi tối, Đường Kim như ngồi trên đống lửa suốt mấy tiếng đồng hồ, hắn vốn muốn rời khỏi vòng tay của Lạc Phỉ Phỉ, đứng dậy ngồi một bên luyện công nhưng lại có chút không nỡ, cứ như thế đến tận 5 giờ sáng hắn mới tạm thời mơ mơ hồ hồ chìm vào giấc ngủ.
Cũng không biết ngủ được mấy tiếng, Đường Kim mờ mờ cảm giác được bên tai có tiếng nói chuyện, hắn mở mắt ra thì liền cảm giác được thân thể mềm mại trong lòng mình đã biến mất, Lạc Phỉ Phỉ lúc này đã ăn mặc chính tề đứng bên cửa sổ, dường như đang gọi điện với ai đó.Lát sau, nàng cúp máy quay người lại cười ôn nhu với Đường Kim:
-Ngươi tỉnh rồi?
-Phỉ Phỉ, mấy giờ rồi? – Đường Kim ngáp dài một cái, từ trên giường bất dậy.
-Sắp 9 giờ rồi. – Lạc Phỉ Phỉ tới bên giường, ngồi xuống một góc đồng thời đưa điện thoại cho Đường Kim:
-Tôn Bác gọi điện cho ngươi, ta vừa nghe hộ ngươi, hắn nói muốn gặp ngươi nói chuyện, không biết ý ngươi thế nào nên ta không có trả lời, chỉ nói với hắn đợi ngươi tỉnh dậy rồi nói.
-Là hắn à. – Đường Kim vươn tay ôm Lạc Phỉ Phỉ vào lòng, nhất thời cảm thấy có chút đáng tiếc, tối qua có cơ hội tốt như vậy mà không làm ăn được gì.
Khẽ trầm ngâm một lúc, Đường Kim hỏi:
-Phỉ Phỉ, hay là thử hỏi gia gia xem Lạc gia các nàng có muốn làm Lạc Bắc đệ nhất gia tộc không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận