Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

CHƯƠNG 1151: Cứ lái thuyền của ngươi đi

Hắc Võng tuy lợi hại, nhưng cũng chỉ là một tổ chức do người thường tạo thành, lấy ánh mắt của phàm nhân, thì sao có thể tưởng tượng Đường Kim có bao nhiêu lợi hại, tỷ như tiếp viên hàng không này, nàng thế nào cũng nghĩ không ra, trong nháy mắt Đường Kim nắm lấy tay nàng, phát hiện bom trong cơ thể nàng, rồi ngay lập tức ném nàng ra khỏi máy bay.
Mà trong nháy mắt tiếp theo, Đường Kim lại quay trở lại, chẳng qua hắn trực tiếp xuất hiện trong phòng nghỉ của tiếp viên, sau đó lại nhanh chóng ném tên tiếp viên còn lại ra khỏi máy bay, cuối cùng hắn trở lại chỗ ngồi của mình. Mà trong mắt các hành khách khoang hạng nhất này, hắn chưa bao giờ rời đi quá, điều duy nhất làm bọn họ khó hiểu chính là, rõ ràng vừa rồi có một tiếp viên hàng không đứng ở chỗ này, sao bây giờ lại không thấy đâu nha?
Judy thì biết Đường Kim đã giải quyết xong vấn đề, chỉ là đáng tiếc nàng không thể động đậy, cũng không thể nói, mà xem bộ dáng của Đường Kim dường như cũng không muốn khiến cho nàng được tự do.
Mấy giờ kế tiếp, máy bay vẫn an toàn, hai cái tiếp viên hàng không mất tích đã khiến cho tổ bay chú ý, thế nhưng bọn hắn cũng chỉ tìm một chút, cũng không có ý định quay trở lại điểm xuất phát. Mà trong mấy giờ tiếp theo này, Đường Kim cũng không hề cởi bỏ cấm chế cho Judy, để nàng yên tĩnh ngồi im trên ghế, chỉ đến khi xuống đến sân bay, hắn mới vỗ lên vai nàng một cái, lúc này Judy mới phát hiện mình đã có thể hoạt động bình thường.
Cực kì sợ Đường Kim lại đem mình biến thành con rối lần thứ hai, Judy trở nên cực kì biết điều, nữ thương nhân súng ống đạn dược kiêu ngạo bất tuân này, hiện giờ lại trỏ nên nhu thuận ngoan ngoãn, giống y hệt một cô vợ bé, thành thật đi theo Đường Kim xuống máy bay.
Chẳng qua vừa xuống phi cơ, Đường Kim liền phát hiện có hơn mười nhân viên cảnh sát địa phương đang đi tới bên này, đối với việc này hắn không ngạc nhiên, trên máy bay mất tích hai tiếp viên hàng không, tất nhiên sau khi máy bay hạ cánh cơ trưởng phải liên lạc với cảnh sát, chắc hẳn hiện tại bọn họ đến là để tra xét chuyện này.
Đường Kim không muốn lãng phí thời gian, liền mang theo Judy thuấn di ra khỏi sân bay, sau đó chặng đường kế tiếp sẽ do Judy an bài, hắn đối với chỗ này không hề hay biết gì cả, không biết đường cũng không hiểu ngôn ngữ, mặc kệ đi đến đâu phỏng chừng cũng sẽ lạc đường.
Cũng may Judy đã sớm chuẩn bị tốt tất cả, ngoài phi trường đã có sẵn xe đỗ chờ hai người, hai người lên xa, sau đó ăn tối, rồi đi tới một cảng biển.
- Thuyền của chúng ta ở bên kia.
Judy dẫn Đường Kim đi đến một con thuyền cano, "Đại khái mất hai tiếng đi tới đảo Filsi, trên đảo sẽ có người tiếp ứng chúng ta."
- Lái thuyền đi.
Đường Kim lười biếng nói, hắn không quan tâm có nhân viên tiếp ứng hay không, dù sao sau khi đến đảo Filsi, mọi chuyện sẽ do hắn định đoạt.
Judy cũng không nói thêm cái gì, lập tức khởi động cano, xuất phát đi về phía mục tiêu.
Một giờ sau, Judy bỗng nhiên nói:
- Phía trước chính là hải vực thuộc về đảo Filsi rồi, chúng ta cần cẩn thận một chút, có thể sẽ có địch nhân.
- Ngươi cứ lái thuyền đi, có địch nhân cứ giao cho ta là được.
Đường Kim lười biếng nói.
Judy gật đầu, không nói thêm cái gì, tiếp tục lái cano như bay trên mặt biển.
Biển đêm đen kịt, gió thổi rất lớn, mang theo mùi mặn của biển cả. Ludy chăm chú lái cano, sợ nhầm hướng, nhưng Đường Kim lại nhàn nhã, không có việc gì an nhàn ngồi bên cạnh, bắt đầu thưởng thức vóc người của Judy.
Không thể không nói, bất kì nam nhân nào nhìn thấy vóc dáng của nàng sẽ ngay lập tức liên tưởng đến trên giường, trên thực tế Đường Kim biết rõ ràng, nếu không phải hắn hơi "ái ngại" về tính hướng của nàng, nói không chừng đã sớm đem cô nàng này "quật".
Gió biển thổi tung mái tóc vàng của nàng, khuôn mặt cham chú lái xe của Judy khiến hắn lại nhớ đến lần gặp mặt đầu tiên giữa hai người vào hai năm về trước, khi ấy, Judy khiến hắn có ấn tượng là một cô nàng cực kì kiệt ngạo bất tuân, nhưng dạo gần đây nàng luôn tỏ ra quyến rũ câu dẫn hắn, khiến phần dã tính kia mất đi, dư lại chỉ còn vẻ mị hoặc.
Chẳng qua lúc này, nàng chăm chú làm việc, vẻ dã tính này lại lơ đãng lộ đi ra, hiển nhiên, quyến rũ nam nhân không phải bản tính vốn có của nàng, cũng không phải là điểm mạnh, nàng vốn là một tên thương nhân buôn bán vũ khí nguy hiểm mười phần, mà không phải cô gái tóc vàng ra vẻ quyến rũ câu dẫn đàn ông.
Tâm lý nam nhân quả thật là kỳ quái, tựa như Đường Kim, kỳ thực hắn không phải loại thích các cô gái tự dâng đến tận miệng, hắn càng ưa thích chinh phục mỹ nữ hơn, này đây sự dũ dỗ của Judy đối với hắn, luôn khiến hắn có một chút không quen, nhưng hiện tại, hắn lại dấy lên dã tâm chinh phục vị mỹ nữ này.
Giữa nam nhân và nữ nhân, thông thường chính là chinh phục hoặc bị chinh phục, Đường Kim ưa thích trò chơi như vậy, nhưng hắn càng thích mình là người đi chinh phục, mà không phải là người bị chinh phục.
Một đám tóc vàng bay tới trên mặt Đường Kim, đột nhiên hắn vươn tay, nhưng cũng không ngăn lại lọn tóc này, mà là trực tiếp "hạ cánh" xuống bộ vị cao ngất của nàng.
Sự tập kích đột nhiên này, khiến thân thể Judy run lên, nhưng lúc này thanh âm Đường Kim truyền vào tai nàng:" Tiếp tục lái thuyền."
Trong lòng nàng dâng lên cảm giác khác thường, có chút hưng phấn, lại có chút khẩn trương, còn có chút chờ mong, cho tới nay, sự câu dẫn của nàng đối với Đường Kim nhiều là một loại không cam lòng,nhunghw bây giờ, Đường Kim thực sự có hứng thú với nàng, cũng bắt đầu hành động, nàng lại có chút khẩn trương.
Bởi vì Judy không thích đàn ông, nàng lo lắng khi Đường Kim đụng chạm thân thể nàng, nàng có chán ghét loại đụng chạm này không a?
Cảm giác của thân thể thường xuất phát từ bản năng, mặc dù nàng không hề muốn, nhưng cũng khó tránh khỏi, mà nếu thân thể hắn thật sự không thích sự đụng chạm này, chống cự lại, như vậy Đường Kim sẽ tức giận, mà đối với nàng mà nói, sự tức giận của Đường Kim, nàng không thể chịu đựng nổi.
- Ân...
Thanh âm cao vút yêu kiều, không tự giác bay ra khỏi miệng nàng, điều này khiến nàng yên lòng, lồng ngực truyền đến cảm giác khác thường, khiến cho nàng cảm thụ một loại khoái cảm như bao giờ biết đến, điều này đủ để chứng minh, cơ thể nàng không bài xích người đàn ông này.
Một bên hưởng thụ lấy cảm giác vui vẻ giống như thủy triều kia, một bên nỗ lực để mình không bị phân tâm, cano vững vàng đi theo hướng đã dự định sẵn, mà sau lưng nàng, tay của Đường Kim đã dò vào trong y phục, đặt trên bộ vị cao vút kia luye luyến không rời.
- Phía trước có thuyền...
Judy đột nhiên mở miệng, thân thể không tự giác căng thẳng, hiển nhiên nàng đang khẩn trương.
- Ta biết, ngươi tiếp tục lái đi, không cần để ý đến.
Trong hơi thở Đường Kim đã có chút rối loạn, hiển nhiên tà hỏa trong lòng càng thiêu càng mạnh.
Rầm ... rầm....
Đột nhiên một trận tiếng súng vang lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận