Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 692: Đường Kim là người không thể khống chế.

-Không, lão đại, ý của ta là trên cơ sở không đụng đến Ám Kiếm hiện tại, mà là xây dựng một Ám Kiếm hoàn toàn mới. – Ninh Tâm Tĩnh lắc đầu:
-Cụ thể hơn mà nói chính là lấy căn cứ địa ở Ninh Sơn và Đồ Long tiểu tổ của Đường Kim làm cơ sở để sáng lập ra một Ám Kiếm mới, sau đó đợi cho tới khi Ám Kiếm mới đủ cường đại thì chúng ta sẽ trực tiếp tiêu diệt Tiềm Long và thôn tính Ám Kiếm, cuối cùng thì tất cả mọi quyền chủ đạo đều sẽ nằm trong tay chúng ta, bất luận là gia tộc nào cũng không thể khống chế chúng ta.
Trong mắt Kiếm Ngấn xẹt qua một tia kinh ngạc, hắn nhìn Ninh Tâm Tĩnh, trên mặt từ từ lộ ra biểu tình tán thưởng.
-Tâm Tĩnh, ta vẫn luôn đánh giá thấp cô, phách lực của cô đến ta cũng tự than không bằng. – Kiếm Ngấn nhẹ nhàng thở dài một hơi:
-Ta vẫn luôn thử tìm mọi cách để thay đổi Ám Kiếm từ bên trong, cách nghĩ như của cô thực ra cũng không phải là ta chưa từng nghĩ qua, nhưng mà nhiều nhất thì cũng chỉ là một ý niệm nhỏ vừa mới lóe lên đã lập tức bị phủ quyết, bởi vì theo ta thấy thì công trình này thực sự là quá lớn.
-Lão đại, ta không dám đảm bảo nhất định sẽ thành công nhưng ta hi vọng người có thể để ta thử một lần, người vẫn có thể dùng cách ban đầu của mình còn ta sẽ kiến tạo ra một Ám Kiếm mới tại Ninh Sơn. – Ninh Tâm Tĩnh hiển nhiên là đã suy nghĩ kĩ lưỡng:
-Nhưng mà việc này không thể để cho người khác biết được, trên danh nghĩa ta hi vọng người có thể giao quyền quản lí Đồ Long tiểu tổ cho ta, đồng thời Đồ Long tiểu tổ cũng cần được cấp cho một số quyền hạn lớn hơn, bây giờ bọn họ chỉ có mười người nhưng chỉ cần có người đồng ý ra nhập thì Đồ Long tiểu tổ hoàn toàn có thể biến thành trăm người thậm trí là càng nhiều người hơn.
Kiếm Ngấn khẽ gật đầu:
-Ta hiểu tâm tư của cô, nhìn bề ngoài thì thì cô chỉ là đang quản lí Đồ Long tiểu tổ nhưng trên thực tế thì cô đang tạo ra một Ám Kiếm mới!
Nói tới đây Đường Kim khẽ nhăn mày:
-Muốn cho cô một vài quyền hạn thực ra cũng không khó, chỉ là cho dù cá nhân ta rất tín nhiệm cô, cũng nguyện ý cho cô sự ủng hộ lớn nhất nhưng thực sự mà nói những gì ta có thể ủng hộ cho cô cũng chỉ có thể là cấp cho cô những quyền hạn này mà thôi, còn về phương diện kinh tế thì cô cũng biết đấy, tiền tài của Ám Kiếm vốn đã thiếu thốn, nếu muốn ta lấy ra bên ngoài một số tiền lớn để thành lập một Ám Kiếm mới thì sợ rằng ta không thể làm được.
-Lão đại, ta hiểu, kì thực ta vốn cũng không định lấy kinh phí ở chỗ người, kinh phí chí cần cho Đồ Long tiểu tổ chúng ta sẽ tự nghĩ cách, chỉ cần người cấp quyền cho chúng ta là được rồi. – dường như Ninh Tâm Tĩnh sớm đã chuẩn bị trước tâm lí cho tình huống này:
-Ta chỉ cần một văn kiện pháp luật có hiệu lực, Đồ Long tiểu tổ sẽ độc lập và nằm ngoài hệ thống của Ám Kiếm, bọn họ chỉ nghe theo sự quản lí của ta, cho dù là thủ lĩnh của Ám Kiếm cũng không có quyền ra lệnh trực tiếp cho họ.
Nói đến đây Ninh Tâm Tĩnh bổ xung thêm một câu:
-Lão đại, không phải là ta không tin tưởng người, ta chỉ là phòng trường hợp xấu nhất xảy ra, vạn nhất trong tương lai người…
Kiếm Ngấn phất tay:
-Tâm Tĩnh, ta hiểu ý của cô, như thế là tốt nhất, ta cũng không dám đảm bảo mình sẽ làm thủ lĩnh của Ám Kiếm mãi được.
-Lão đại, cảm ơn người đã thông cảm. – Ninh Tâm Tĩnh khẽ thở nhẹ một tiếng.
Trầm ngâm một lúc lâu, Kiếm Ngấn mới tiếp tục lên tiếng:
-Tâm Tĩnh, ta lập tức sẽ kí một phần văn kiện cho cô, chỉ là ta muốn hỏi cô một vấn đề, cô xác định là mình có thể khống chế được Đường Kim sao?
-Lão đại, Đường Kim không thể nào bị khống chế. – Ninh Tâm Tĩnh lắc đầu:
-Nhưng ta tự tin rằng có thể khuyên nhủ được hắn, ta càng tự tin rằng hắn nhất định sẽ giúp ta kiến tạo ra một Ám Kiếm mới.
-Được, ta tin vào ánh mắt của cô. –Kiếm Ngấn gật đầu:
-Cô ở đây đợi ta mười phút, ta đi chuẩn bị văn kiện một chút.
-Vâng, đa tạ lão đại. – trên mặt Ninh Tâm Tĩnh lộ ra một tia vui vẻ.
..
Nửa tiếng sau.
Ninh Tâm Tĩnh vội vã đi ra khỏi tổng bộ Ám Kiếm, một chiếc taxi đi tới, nàng vẫy tay gọi, đợi xe dừng lại nàng lập tức lên xe rồi nói:
-Tới sân bay.
Xe khởi động rồi từ từ tiến về phía trước.
Vài phút sau.
-Đi sai đường rồi. – Ninh Tâm Tĩnh đột nhiên lên tiếng.
Tài xế không có trả lời mà chỉ tiếp tục lái xe tiến về phía trước.
-Cho ngươi một cơ hội cuối cùng, mau dừng xe! – Ninh Tâm Tĩnh lạnh lùng ra lệnh, đồng thời trên tay nàng bỗng xuất hiện một khẩu súng, nòng súng chỉ thẳng vào đầu tên lái xe.
-Ninh Tâm Tĩnh, có người muốn gặp cô. – tài xế cuối cùng cũng lên tiếng, xe vẫn không dừng lại.
-Pằng! Pằng!
Ninh Tâm Tĩnh trực tiếp bóp cò đồng thời đạp mạnh cho cửa xe mở ra rồi nhảy thẳng ra ngoài.
Tốc độ của xe taxi cũng không nhanh hơn nữa tu vi cổ võ của Ninh Tâm Tĩnh cũng khá cao cho nênnàng làm mọi việc rất dễ dàng, chỉ là tên tài xế kia không được may mắn như nàng, hai phát súng của nàng đã bắn thẳng vào đầu hắn, trực tiếp tiễn hắn đi gặp Diêm Vương.
OANH!
Chiếc xe mất lái lập tức đâm vào một bên đường, lúc này Ninh Tâm Tĩnh cũng chẳng có tâm tình nào mà quản nó cả, nàng trực tiếp quay chạy thẳng về hướng tổng bộ của Ám Kiếm.
Nhưng mới chỉ chạy được vài trăm mét thì Ninh Tâm Tĩnh đã phải dừng bước vì trước mặt nàng đang có người chặn đường.
Đây là một nam nhân nhìn bề ngoài khoảng hơn 30 tuổi, người rất cao, có lẽ phải tới 1m90, khuôn mặt vuông vắn như đao gọt vừa anh tuấn vừa lãnh khốc, tóc dài tới tận vai cho người ta vài phần cảm giác tự do tự tại, trên người hắn càng phát ra một cỗ khí tức rất tiêu sái, rõ ràng bất luận là tướng mạo hay khí chất thì nam nhân này đều cho người ta một cảm giác tương đối có mị lực.
Một nam nhân như thế này nếu như đi vào trong khách sạn thì có lẽ sẽ có không ít nữ nhân muốn tình một đêm với hắn, còn nếu đi trên đường lớn thì cũng sẽ hấp dẫn vô số ánh mắt của nữ nhân, thậm chí còn có thể có cả nữ nhân tỏ tình với hắn trước công chúng, nhưng mà khi nhìn thấy nam nhân này thì sắc mặt của Ninh Tâm Tĩnh lại trở nên vô cùng khó coi.
Ninh Tâm Tĩnh nhìn chằm chằm vào nam nhân này, trong mắt có một cỗ thù hận khắc cốt minh tâm, nàng thậm chí còn vô thức lùi sau vài bước, nhưng mà một giây sau nàng lập tức ưỡn thẳng người, nắm chặt nắm song quyền, hiển nhiên là nỗi sợ hãi vô thức kia đã bị nàng áp chế.
-Lúc có người mời cô tới làm khách thì cô nên thân thiện một chút chứkhông không phải dùng súng bắn hai phát vào đầu người ta đâu. – nam nhân tóc dài kia đột nhiên lên tiếng, thanh âm của hắn vừa cuốn hút lại khá là dễ nghe.
Nhưng mà đối với Ninh Tâm Tĩnh mà nói thì thanh âm này giống như là ác mộng, cơn ác mộng mà mười mấy năm qua nàng không thể nào thoát ra được.
-Ngươi muốn làm gì? – Ninh Tâm Tĩnh cắn răng hỏi.
-Mười hai năm rồi, năm đó cô còn non nớt bây giờ cuối cùng cũng đã thành thục, mười hai năm trước cô thà tự rách nát khuôn mặt xinh đẹp trời phú của mình cũng không nguyện ý để ta có được cô, nhưng hôm nay sau mười hai năm cô lại nghĩ đủ cách để tẩy đi vết sẹo trên mặt mình. –nam nhân tóc dài dùng ánh mắt kì quái nhìn Ninh Tâm Tĩnh:
-Con gái vì người thương mà làm đẹp, nghe nói cô làm như thế là vì một nam nhân, cho nên ta rất có hứng thú muốn biết lần này cô lại tự rạch mặt mình hay sẽ đợi nam nhân kia tới cứu cô đây?
Trên mặt nam nhân kia đột nhiên lộ ra một nụ cười vui vẻ:
-Đương nhiên, ta nghĩ là cô nên lựa chọn cách thứ ba!
Bạn cần đăng nhập để bình luận