Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 737: Oẳn tù tì.

Thiếu nữ chính là Hàn Tuyết Nhu, còn nam nhân đang ôm nàng tất nhiên là Đường Kim, Hàn Tuyết Nhu vừa nhận được điện thoại của Đường Kim, nàng liền nói với mẹ mình một tiếng rồi lặng lẽ tới điểm hẹn lúc trưa.
Tình lữ hẹn hò vốn là một việc rất vui vẻ, nhưng mà bị người khác làm phiền sẽ làm cho người ta rất là không vui, giống như bây giờ, Hàn Tuyết Nhu đang cực kì buồn bực.
-Ngươi là ai? Liên quan gì đến ngươi? – Hàn Tuyết Nhu quay đầu nhìn người vừa lên tiếng, bất mãn hỏi.
Tuy rằng bây giờ là buổi tối, tuy rằng nơi này rất vắng vẻ nhưng Hàn Tuyết Nhu tất nhiên là không hề sợ hãi, đừng nói là Đường Kim đang ở đây, cho dù hắn có không ở đây đi chăng nữa thì nàn bây giờ tốt xấu gì cũng là cao thủ Tiên môn, làm sao có thể đem mấy tên lưu manh tép riu này để vào mắt?
Vừa mới xuất hiện chính là bốn thanh niên choai choai 17-18 tuổi, dẫn đầu là thanh niên nốt ruồi đen, đây chính là bốn người theo đuôi xe của Hàn Tuyết Nhu lúc trưa, không thể không nói mấy tên gia hỏa này khá là kiên nhẫn, vậy mà đợi tới bây giờ mới động thủ, đương nhiên trong mắt chúng thì lúc này xác thực cũng là thời điểm tốt nhất để ra tay.
-Hàn Tuyết Nhu, chúng ta tốt xấu gì cũng từng là bạn cùng trường, cô thực sự không nhận ra chúng ta sao? – trong bóng tối, ánh mắt tràn đầy tham lam và dục vọng của tên thanh niên nốt ruồi đen kia đang không ngừng lóe sáng, đối với hắn mà nói Hàn Tuyết Nhu là một loại dụ hoặc không thể nào cưỡng lại được, trên thực tế thì đối với tất cả nam nhân bình thường mà nói, dung mạo tuyệt sắc và thân hình nóng bỏng của Hàn Tuyết Nhu đúng là một loại dụ hoặc không thể cưỡng lại được.
-Bạn cùng trường? Các người là họ sinh trường cấp 2 Thành Quan? – Hàn Tuyết Nhu có chút kinh ngạc, ngôi trường kia là nơi nàng học cấp 2, mấy người này tự nhiên không phải là học sinh của Ninh Sơn nhị trung, Ninh Sơn nhị trung bây giờ làm gì còn ai dám tới trêu trọc nàng.
Không đợi thanh niên nốt ruồi đen kia kịp đáp, Hàn Tuyết Nhu lại nói tiếp:
-Thôi đi, không cần biết các người từ đâu chui ra, đừng có làm phiền ta, ta không có thời gian dây dưa với các ngươi!
-Hàn Tuyết Nhu, cô đang vội đi đánh dã chiến với bạn trai sao? Không bằng để chúng ta “chăm sóc” bạn trai cô một lát, như vậy thì cô sẽ có thời gian rồi! – thanh niên nốt ruồi đen vừa nói vừa áp sát về phía Đường Kim và Hàn Tuyết Nhu:
-Thế nào hả? Cô hy vọng bạn trai mình sẽ rời khỏi đây an toàn hay là chúng ta sẽ đem hắn chôn ở một đoạn mương nào đó?
Hàn Tuyết Nhu nhìn tên thanh niên này, lại ngoảnh mặt nhìn mấy tên khác, nhất thời có cảm thấy có chút buồn cười:
-Các người đang uy hiếp chúng ta sao?
-Nói thừa, đương nhiên là uy hiếp các ngươi rồi! – thanh niên nốt ruồi đen hừ lạnh một tiếng:
-Hàn Tuyết Nhu, năm đó cô còn đang học cấp 2 lão tử đã muốn chơi cô rồi,l bây giờ ta cho cô lựa chọn, hoặc là ngoan ngoãn phối hợp với chúng ta, hoặc là chúng ta sẽ cưỡng chế lên tập thể, nếu cô ngoan ngoãn nghe lời thì chúng ta sẽ tha cho bạn trai cô, bằng không… ặc!
Thanh niên nốt ruồi đen đang uy hiếp Hàn Tuyết Nhu thì bỗng nhiên cảm thấy chỗ đúng quần truyền tới một trận đau đớn kịch liệt, nhất thời không nhịn được mà đưa hai tay ôm lấy đũng quần, phát ra một tiếng kêu thảm thiết.
-Thân ái à, đừng có lãng phí thời giờ với những loại ngu ngốc này, tối nay chúng ta rất bận đó! – Đường Kim lại bồi thêm một cước nữa vào vị trí đũng quần của thanh niên nốt ruồi đen kia, lần này bộ phận nào đó của tên thanh niên nốt ruồi đen trực tiếp phát ra một tiếng nổ vỡ, một giây sau hắn trực tiếp lăn quay ra hôn mê bất tỉnh.
-Người ta vốn chỉ định đùa bọn chúng cho vui thôi mà! – Hàn Tuyết Nhu cười hì hì, cho dù đã biết trước chủ ý của mấy người này, nhưng Hàn Tuyết Nhu không hề tức giận mà còn cảm thấy buồn cười, bời vì mấy tên này vậy mà dám lôi Đường Kim ra uy hiếp nàng, đây tuyệt đối là trường hợp buồn cười nhất nàng từng gặp!
-Cùng lên! – đúng vào lúc này, một tên khác hô lên một tiếng, sau đó ba cả ba tên cùng xông lên.
Hàn Tuyết Nhu nhấc chân lên đạp thẳng vào giữa háng của một tên trong đó, chỉ là nàng lại đạp vào không khí vì tốc độ của Đường Kim càng nhanh hơn, hấn trực tiếp đạp bay tên kia.
-Thân ái à, đừng làm bẩn chân nàng, những việc như thế này để ta làm là được rồi! – Đường Kim vừa nói vừa vung chân móc một cước trực tiếp đá bay hai tên còn lại:
-Ok, đã xong! Chúng ta đi thôi!
Nói rồi Đường Kim liền ôm Hàn Tuyết Nhu biến mất tại chỗ, chỉ để lại bốn tên thanh niên à không, bốn tên thái giám đang hôn mê dưới đất.

Phòng kí túc số 106, khu kí túc giáo viên của Ninh Sơn nhị trung, trong phòng khách, trên một cái bàn ăn nhỏ đang đặt hai chai rượu vang và ba phần bò bít tết, một bên có một tiên nữ tuyệt sắc da thịt trắng như tuyết đang ngồi, chính là Kiều An An.
Bóng người lóe lên, một nam một nữ đột nhiên xuất hiện trong tầm mắt của nàng, khuôn mặt kiều diễm của Kiều An An lập tức nở ra một nụ cười:
-Chồng, Tuyết Nhu, các người tới rồi.
-An An tỷ, tỷ đích thân vào bếp đó hả? – Hàn Tuyết Nhu có chút kinh ngạc nhìn món bò bít tết đang đặt trên bàn, ngay sau đó nàng cười khổ:
-Ai da, ta lại vừa ăn tối mất rồi.
-Không sao, kì thực ta và chồng đều đã ăn rồi, bất quá chỗ này cũng không nhiều, chúng ta từ từ ăn là được. – Kiều An An khẽ tươi cười:
-Dù sao bây giờ cũng còn sớm mà.
-Thất tiên nữ, thực ra bây giờ không còn sớm nữa đâu. – Đường Kim cười hì hì:
-Hay là lại giống với hai năm trước, chỗ này đều để ta giải quyết đi, các nàng ở hai bên cùng nhau…hắc hắc…là được…
-Chàng nghĩ ngon quá ha, để chàng ăn thì ba miếng là xong mất rồi. – Hàn Tuyết Nhu nũng nịu hừ một tiếng:
-Lại nói bây giờ vẫn còn sớm, mới có hơn 7 giờ, không bằng chúng ta cùng chơi một trò chơi đi?
-Chơi trò thoát y sao? – Đường Kim lập tức hỏi.
-Sắc lang, chỉ biết có cởi đồ thôi! – Hàn Tuyết Nhu vũ mị lườm Đường Kim một cái:
-Hay là chúng ta chơi trò mạo hiểm nói thật lòng đi?
-Thân ái à, hay là chúng ta trực tiếp oẳn tù tì đi, cái đó vừa nhanh vừa đơn giản. – Đường Kim nghiêm trang nói.
-Oẳn tù tì thì oẳn tù tì, ai thua sẽ phải uống rượu. – Hàn Tuyết Nhu cũng không quá để ý.
-Ta đồng ý. – Kiều An An cũng không có ý kiến.
-Uống hết rượu thì sẽ cởi đồ nhé. – Đường Kim lại bổ sung.
Hàn Tuyết Nhu lại lườm Đường Kim một cái:
-Đại sắc lang, chỉ suốt ngày nhắm vào y phục của chúng ta, được rồi, trước tiên uống rượu, uống hết rượu rồi chuyển sang cởi đồ cũng được. Tới! chúng ta từng người một tới, ta với chàng chơi trước đi!
Oẳn tù tì ra cái gì ra cái này, lần đầu tiên Đường Kim thua!
Hắn nhấc chai rượu vang lên, dốc thẳng vào miệng.
-Chồng , uống từ từ thôi… - Kiều An An vội vàng nói.
-Này, không được phép uống nữa! – Hàn Tuyết Nhu cũng vội vàng hô lên.
Chỉ tiếc là đã quá muộn, chỉ trong chốc lát Đường Kim đã đem cả hai chai rượu vang nhét hết vào trong bụng, sau đó quay ra cười xán lạn với hai nàng:
-Thân ái à, rượu hết mất rồi, bắt đầu từ bây giờ ai thua phải cởi đồ đó nha!
Kiều An An và Hàn Tuyết Nhu bốn mắt nhìn nhau, hai nàng đều có chút dở khóc dở cười, tên gia hỏa này, có cần phải gấp gáp thế không? Các nàng đều ở đây rồi, không lẽ còn chạy được hay sao?
Oẳn tù tì ra cái gì ra cái này, Hàn Tuyết Nhu cởi y phục.
Oẳn tù tì ra cái gì ra cái này, trên người tiên nữ thiếu đi một chiếc quần
Oẳn tù tì ra cái gì ra cái này, Hàn Tuyết Nhu lại thiếu đi một kiện y phục.
Oẳn tù tì ra cái gì ra cái này, hai nàng chỉ còn lại mỗi một chiếc quần lót, Đường Kim cuối cùng cũng bắt đầu thua, hắn đồng dạng cũng cởi dần từng thứ một.
..
Chỉ trong mười mấy phút ngắn ngủi, âm mưu của Đường Kim đã thành công, bò bít tết cũng không cần ăn nữa, hắn bắt đầu ăn hai món thịt tiên nữ và thịt yêu nữ của mình,ngày lễ valentine của hắn cuối cùng cũng chính thức được tuyên bố bắt đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận