Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 926: Ta là con gái, tán gái cái gì chứ.

Mỗi lần thực hiện một vụ buôn bán vũ khí, Judy thường chuẩn bị trước cho mình một kế hoạch phòng bị để phòng vạn nhất, cũng chính vì như thế mà nàng đã chót lọt vô số vụ giao dịch, mãi đến khi bị vô số người túm lại truy sát nàng mới phải chạy tới Hoa Hạ lánh nạn.
Lần này để được ở lại, vì sự an toàn của bản thân, kế hoạch chính của nàng là câu dẫn Đường Kim, trở thành nữ nhân của hắn, nhưng nàng đồng dạng cũng chuẩn bị một kế hoạch khác, hiện tại câu dẫn hắn đã không còn kịp nữa rồi, cơ hội vô cùng hư vô mờ mịt, cho nên lúc này nàng buộc phải thực hiện kế hoạch thứ hai.
Judy là người dứt khoát, không thích dây dưa, hơn nữa lại bị Đường Kim giục cho gấp gáp nên nàng không hề do dự nữa, lấy điện thoại ra gọi đến một số.
-Trình Lâm tiểu thư, ta là Judy, ta muốn gặp mặt Ninh tiểu thư nói chuyện, ta có chuyện rất quan trọng muốn nói. – Judy vốn định gọi cho Ninh Tâm Tĩnh nhưng lại không có số của nàng nên chỉ có thể gọi cho Trình Lâm.
-Có việc quan trọng gì? – đầu dây bên kia Trình Lâm hỏi.
-Việc này không thể nói qua điện thoại được, ta cần nói trực tiếp với Ninh tiểu thư. – Judy vội vàng nói, cuối cùng còn bổ sung một câu:
-Xin hãy tin ta, việc này thực sự rất quan trọng.
-Cô đợi điện thoại của ta. – Trình Lâm cúp máy.
Judy xuống lầu và bắt đầu đi về phía cổng trường, nàng biết Trình Lâm cần chút thời gian để báo cáo việc này với Ninh Tâm Tĩnh, mà nàng vừa đợi vừa đi ra cổng trường có lẽ đến nơi thì cũng sẽ có kết quả.
ổ ế ố ế ế ố ÝMọi việc đúng như Judy dự liệu, nàng vừa mới tới cổng Ninh Sơn nhị trung thì một chiếc audi màu đen đột nhiên đi tới, một nữ tử nhảy xuống xe, không phải Trình Lâm nhưng người này Judy cũng biết, nàng biết nữ tử ăn mặc giống nam nhân này tên là Ngô Ý.
-này, lên xe đi. – Ngô Ý vẫy tay với Judy.
Judy không có chần chừ, lập tức lên xe theo Ngô Ý đi.
Lúc Judy vừa rời khỏi Ninh Sơn nhị trung thì Đường Kim cũng xuất hiện trước cửa lớp 12a1.
Lúc này đang là giờ học, giáo viên đang ở trên bục say sưa giảng bài, Đường Kim trực tiếp đẩy cửa ra hô một câu:
-Cô bé ngốc, ra ngoài đi.
Giáo viên kia rất muốn phát hỏa nhưng vừa nhìn thấy Đường Kim nên chỉ đành nhịn xuống.
-Đường Kim chết bầm, ngươi bị bệnh à? – Tần Thủy Dao cũng rất tức giận:
-Đừng có ảnh hưởng chúng ta học bài.
-Cô bé ngốc, nếu cô không ra ngoài thì cô mới là người ảnh hưởng tới việc học của mọi người đó. – Đường Kim nghiêm trang nói.
-Ngươi… - Tần Thủy Dao tức giận nói không nên lời, lời của Đường Kim đúng là có lí, nếu nàng không ra ngoài, Đường Kim vẫn đứng đó thì mọi người không thể nào học tiếp được.
Không còn cách nào khác, Tiếu Thiền chỉ đành đứng dậy đi ra ngoài thuận tiện đóng cửa lại, sau đó mới bất mãn nói:
-Ngươi tìm ta làm gì? Ngươi không đi học thì thôi, đừng có tới làm phiền ta học.
-Cô bé ngốc, thật ra ta cũng muốn nói vậy đó, cô không tán gái thì thôi, đừng làm phiền ta tán gái. – Đường Kim không nhanh không chậm nói.
-Ngươi bị thần kinh à, ta là con gái, tán gái cái gì chứ:? – Tần Thủy Dao trừng mắt nhìn Đường Kim:
-Lại nói ta là vị hôn thê của ngươi, ta không có quyền cấm ngươi tán gái sao?
-Chúng ta nên tìm một chỗ nào đó thích hợp nói chuyện đi. – Đường Kim vươn tay về phía Tần Thủy Dao nhưng lần này nàng đã sớm có đề phòng, khẽ lắc mình một cái đã tránh thoát cánh tay của Đường Kim, sau đó mới hừ một tiếng yêu kiều:
-Muốn tìm chỗ khác thì đi theo ta.
Tần Thủy Dao đột nhiên biến mất tại chỗ, một giây sau nàng đã xuất hiện ở bãi cỏ, giống hệt như nàng biết thuấn di nhưng Đường Kim biết đây không phải thuấn di, chẳng qua chỉ là một bí thuật đặc thù của Thánh Thủy Quyết mà thôi.
Bất quá hiện tại Đường Kim không quan tâm đó rốt cuộc là thứ gì, hắn cũng thuấn di một cái tới bên cạnh Tần Thủy Dao rồi ngồi xuống:
-Cô bé ngốc, cô cũng ngồi xuống đi.
Tần Thủy Dao ngồi xuống nhưng vẫn bảo trì một cự li nhất định với Đường Kim, hiển nhiên lần trước bị hắn ám toán nên lần này nàng đã đề cao cảnh giác hết mức có thể.
-Này, có chuyện gì thì mau nói, ta không rảnh rỗi như ngươi đâu. – Tần Thủy Dao không vui nói.
-Cô bé ngốc, Tuyết Nhu sắp xuất quan rồi. – Đường Kim trực tiếp vào thẳng vấn đề:
-Sau khi nàng ra ngoài, cô không được lấy thân phận vị hôn thê của mình để chèn ép nàng.
-Hừ, ngươi không nói ta còn chưa nghĩ tới, ngươi vừa nói ngược lại là nhắc nhở ta. – Tần Thủy Dao khẽ hừ một tiếng:
-Ngày trước Hàn Tuyết Nhu dám thái độ với ta, bây giờ ta phải hảo hảo chỉnh đốn cô ấy mới được.
-Cô bé ngốc, ta không nói đùa đâu đấy, người khác cô muốn gây sự kiểu gì tùy cô, nhưng cô không được tìm Tuyết Nhu gây phiền toái cho nàng. – Đường Kim nghiêm túc nói:
-Sở dĩ nàng ở trong Thiên Đạo Tiên Cảnh bế quan lâu như vậy là do bị Hoắc Tâm Mai kia khiêu khích, hiện tại nếu cô còn dùng thực lực của mình để chèn ép nàng, nói không chừng nàng sẽ càng bị kích động, càng không vui hơn.
-Cô ta không vui thì liên quan gì tới ta? – Tần Thủy Dao một bộ dáng không quan tâm nói :
- Ta thấy vui là được rồi.
-Cô bé ngốc, có phải cô cho rằng ta không có cách nào để trị cô không:? – Đường Kim nhất thời nổi giận:
-Thánh Thủy Quyết là do ta đưa cho cô, cô cho rằng ta thực sự không có cách nào đối phó cô sao? ta chỉ không muốn phế đi công lực của cô mà thôi!
-Đường Kim chết bầm, ngươi uy hiếp ta? – sắc mặt Tần Thủy Dao khẽ biến, nàng tức khí nói.
-Đừng bảo ta không nhắc nhở cô, lần này nếu như công lực của cô bị phế thì sẽ không còn cơ hội nào để khôi phục nữa đâu. – Đường Kim lười nhác nói:
-Đừng nói ta uy hiếp cô, biện pháp đối phó cô ta có nhiều lắm, tỉ như hạ chút xuân dược để cô thực hiện nghĩa vụ của vị hôn thê, việc này đối với ta rất đơn giản, ta chỉ lười hạ thủ mà thôi, nhưng nếu cô còn tiếp tục quá phận nữa thì đừng trách ta không khách khí.
-Đường Kim chết bầm, ngươi có thủ đoạn gì cứ việc giở ra, ta không sợ. – Tần Thủy Dao tức giận đỏ bừng mặt, ánh mắt như bốc lửa, từ dưới đất đứng bật dậy:
-Ta ghét ngươi!
Chỉ để lại một câu như vậy, Tần Thủy Dao lập tức rời đi.
Đường Kim khẽ ngẩn ra, hình như chiêu này của hắn bị phản tác dụng rồi thì phải, Tần Thủy Dao tựa hồ ưa mềm không ưa rắn, lẽ nàng đúng như Tống Oánh nói, hắn phải đi dỗ dành nàng sao?
-Đúng thật là đau đầu! – Đường Kim có chút phiền muộn, sở dĩ hắn nói trực tiếp như thế, thậm trí đến cả thủ đoạn uy hiếp đều phải dùng tới là vì hắn thực sự lo lắng Hàn Tuyết Nhu vẫn luôn có tính hiếu thắng, lúc trước Tần Thủy Dao và nàng cùng cạnh tranh vị trí hoa khôi, nhưng hiện tại nàng đã cố gắng tu luyện suốt mấy tháng liền mà vừa ra ngoài đã bị Tần Thủy Dao đè đầu thì làm sao nàng chịu nổi, nếu như lúc trước không có Hoắc Tâm Mai khiêu khích thì hắn cũng không quá lo lắng, nhưng hiện tại hắn thực sự sợ Hàn Tuyết Nhu sẽ vì chuyện này mà buồn chán u uất mất.
-Lẽ nào thực sự phải đi dỗ Cô bé ngốc sao? – Đường Kim lẩm bẩm nói, vừa rồi hắn chỉ là nói chơi mà thôi, hắn không thể nào phế đi công lực của nàng, càng không thể nào hạ xuân dược với nàng được.
Ở đây Đường Kim đang lâm vào bế tắc thì tại biệt thự trên núi, Ninh Tâm Tĩnh sau khi gặp Judy cũng đang cảm thấy rất bế tắc, lời mà Judy vừa nói làm nàng có chút khó xử.
Bạn cần đăng nhập để bình luận