Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 1120: Rất giống một con chó.

Sắc mặt Lý Ngọc Quỳnh phút chốc trở nên mất tự nhiên, hiển nhiên lời của Đường Kim đã đâm đúng vào chỗ đau của nàng.
Trầm mặc mất mấy giây, Lý Ngọc Quỳnh căn răng nói:
-Đường tiên sinh, chỉ cần anh đồng ý tha cho lão công của ta, ta có thể đáp ứng bất cứ điều kiện gì của anh.
-Bất cứ điều kiện gì? – Đường Kim nhìn chằm chằm vào thân đoạn thành thục mê người của Lý Ngọc Quỳnh, sau đó lắc đầu:
-Vấn đề là ta không thấy cô có thứ gì ta muốn cả.
Sắc mặt Lý Ngọc Quỳnh nhất thờ trở nên tái nhợt, nàng cắn chặt răng, tiếp tục nói:
-Đường tiên sinh, bất luận anh muốn gì ta cũng có thể giúp anh tìm được, bất luận là tiền hay là nữ nhân ta đều sẽ tận lực thỏa mãn yêu cầu của anh, chỉ cần anh tha cho lão công của ta, ta biết việc đó đối với anh chẳng qua chỉ là một cái nhấc tay, một câu nói mà thôi.
-Tiền à, tiền ta nhiều lắm, lẽ nào cô không biết lần trước Hắc Võng bị thiệt hại mất mấy chục tỉ tệ sao? kì thực số tiền đó đều đã vào túi ta, cô cảm thấy ta thiếu tiền sao? – Đường Kim dùng mắt quét quanh người Lý Ngọc Quỳnh một vòng:
-Còn về nữ nhân à, ta cũng không thiếu nữ nhân… à, nói tới nữ nhân, hình như chỗ cô cũng thật có thứ hấp dẫn ta đấy.
-Đường tiên sinh, anh cứ việc mở lời, chỉ cần ta có thể làm được, ta nhất định sẽ đáp ứng. – Lý Ngọc Quỳnh lập tức kinh hỉ nói.
-Thật ra tuy rằng ta đã gặp qua rất nhiều mỹ nữ, bất quá xinh đẹp hơn cô kì thực cũng không có bao nhiêu, chỉ là không biết thân thể của cô thế nào. – Đường Kim bày ra một bộ dáng háo sắc nhìn Lý Ngọc Quỳnh:
-Cô thực sự rất yêu tên gia hỏa Lương Đống kia?
-Đúng vậy, ta rất yêu lão công, vì chàng ta có thể làm tất cả mọi chuyện . – Lý Ngọc Quỳnh khẽ hít một hơi thật sâu rồi gật đầu.
-Rất tốt, hiện tại đứng dậy, đi tới bên kia. – Đường Kim chỉ về phía cách hắn khoảng hai mét.
Lý Ngọc Quỳnh quả nhiên rất nghe lời đứng dậy, đi đến đúng vị trí mà Đường Kim chỉ.
-Bỏ khăng tắm xuống. – Đường Kim nhàn nhạt ra lệnh.
Lý Ngọc Quỳnh sắc mặt khẽ biến, tựa hồ có chút do dự.
-Cô không phải nói là việc gì cũng có thể làm sao? – Đường Kim có chút bất mãn.
-đúng, việc gì ta cũng có thể làm. – Lý Ngọc Quỳnh cắn chặt răng, sắc mặt có chút tái nhợt, hai tay nàng có chút run rẩy, nhưng cuối cùng vẫn phải cởi bỏ khăn tắm, ngay sau đó thân hình thành thục gợi cảm của nàng hoàn toàn lõa lồ trước mặt Đường Kim.
Không thể không nói nữ nhân này khá là thành thục ngọt nước, không hề có một chút cảm giác non nớt, đủ để làm cho vô số nam nhân phải nổi lên dục vọng.
-Ờ, cũng được đấy, quay một vòng xem nào. – Đường Kim lười biếng nói.
Sắc mặt Lý Ngọc Quỳnh khẽ nổi lên một màu đỏ hồng bất thường, răng cắn chặt môi, nhưng vẫn quay người một vòng, đem thân thể trần trụi của mình phô diễn hết một lượt trước mặt Đường Kim.
-Ờ, miễn cưỡng đạt tiêu chuẩn. – Đường Kim hời hợt nói, nhưng hiển nhiên ánh mắt nóng rực kia đã bán đứng hắn, nhìn thấy Đường Kim phản ứng như vậy trong mắt Lý Ngọc Quỳnh không nhịn được xẹt qua một tia kinh hỉ.
-Đường tiên sinh, hiện tại anh có đồng ý tha cho lão công của ta không? – Lý Ngọc Quỳnh cắn răng hỏi.
-Cái đó là , ta vẫn phải hỏi lại một câu nữa, cô thật sự rất yêu hắn? – Đường Kim chớp chớp mắt, bộ dáng nghiêm trang hỏi.
-Trên đời này, lão công là nam nhân duy nhất khiến ta có thể làm tất cả vì chàng. – Lý Ngọc Quỳnh nhấn mạnh từng chữ.
-Ờ, nói vậy thì cô ngủ cùng ta một đêm sau đó ta tha cho hắn, cô khẳng định cũng nguyện ý có phải không? – Đường Kim tiếp tục hỏi.
-Đúng vậy, ta nguyện ý, chỉ cần lão công của ta được an toàn, ta làm gì cũng được. – lần này Lý Ngọc Quỳnh không còn do dự nữa.
- Vậy là cô rất yêu chồng mình, thế nên cô muốn cắm sừng cho hắn? – Đường Kim tự mình lẩm bẩm một câu, sau đó lại cảm khái:
-Thân làm nam nhân ta rất khó lí giải loại tình yêu thật lòng này của cô.
Lý Ngọc Quỳnh khẽ biến sắc, tựa hồ cảm giác được xấu hổ và tủi nhục, nhưng rất nhanhn sắc mặt nàng đã khôi phục lại bình thường, cắn môi nói:
-Đường tiên sinh, anh muốn ta làm gì?
-Hay là trước tiên múa một điệu cho ta xem. – Đường Kim nói.
-Xin lỗi, ta… ta không biết múa. – Lý Ngọc Quỳnh sắc mặt đỏ lên, không biết vì sao nàng mờ mờ có một cảm giác không tốt.
-Không biết múa à? Vậy được, ta giảm độ khó xuống một chút. – Đường Kim vừa dùng ánh mắt mang tính xâm lược nhìn vào thân thể trắng toát của Lý Ngọc Quỳnh, vừa lười biếng nói:
-Vậy bắt chước tiếng chó chắc dễ hơn nhỉ?
-Đường tiên sinh, anh cố ý ô nhục ta có phải không? – Lý Ngọc Quỳnh cắn răng hỏi.-Không phải a, ta chỉ là muốn nghe mỹ nữ thử kêu tiếng chó mà thôi. – Đường Kim tỏ ra vô tội:
-Hơn nữa đến cả việc cắm sừng chồng mình cô còn không ngại, lẽ nào không làm được việc đơn giản như bắt chước tiếng chó kêu sao?
Lý Ngọc Quỳnh biến sắc, trong mắt khẽ xẹt qua một tia phẫn nộ, nhưng cuối cùng vẫn phải nghiến răng:
-Gâu… gâu gâu…
-không tệ, không tệ, rất giống một con chó… - Đường Kim tán thán:
-Thấy chưa, hiện tại ta đã tin cô nguyện ý vì chồng mình làm tất cả mọi thứ rồi, nếu đã vậy thì ta không khách khí nữa.
Nói tới đây , hắn ngoắc tay với Lý Ngọc Quỳnh;
-Tới đây!
Lý Ngọc Quỳnh cắn răng từ từ đi lại phía Đường Kim, nhìn như có vẻ không tình nguyện, còn có một chút cảm giác như bị ép bức, chỉ là bộ dáng lúc này của nàng càng dễ dàng làm nam nhân nổi lên dục vọng, ít nhất là ánh mắt của Đường Kim đang không ngừng nóng lên.
Mười giây sau, Lý Ngọc Quỳnh cuối cùng cũng tới trước mặt Đường Kim, khẽ do dự một chút, nàng liền chủ động ngồi lên đùi hắn.
Nhưng mà đúng lúc này Đường Kim bỗng nhấc chân lên đạp vào cái bụng phẳng phiu trắng hếu của nàng.
-Ách. – Lý Ngọc Quỳnh kêu lên một tiếng đau dớn, thân thể bật ngược ra, hung hăng đập vào tường rồi trượt xuống đất.
Đường Kim lúc này mới đứng dậy, vẻ nóng bỏng trong mắt hắn phút chốc biến mất sạch sẽ, nhìn Lý Ngọc Quỳnh đang nằm dưới dất, hắn khinh bỉ nói:
-Loại hàng như cô mà cũng dám tới dùng mĩ nhân kế với ta? Đừng tưởng cô xinh đẹp, ngon nghẻ mà được nhé, không ai nói cho cô biết ta không có hứng thú với lão bà của người khác sao?
-Đường, Đường tiên sinh, anh, anh rốt cuộc muốn thế nào? Ta.. ta chỉ muốn cứu chồng mình mà thôi…khụ khụ… - Lý Ngọc Quỳnh đau đớn từ dưới đất bò dậy, thở gấp nói được vài câu rồi ho khan kịch liệt.
-Được rồi, đừng giả vờ giả vịt nữa. – Đường Kim có chút hết kiên nhẫn:
-Đường tưởng bộ dáng này của cô lừa được ta, ta chỉ là ngẫu hứng muốn chơi đùa với cô một chút thôi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận