Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

CHƯƠNG 1281: CÒN NGƯƠI LẠI HỐ CẢ CON GÁI

"Quỷ mới nhớ ngươi!" Thanh âm tức giận của Mộc Vũ từ bên kia truyền đến, nhưng nàng lập tức liền chuyển đề tài, "Này, ngươi đang ở đâu?"
"Bên bờ hồ, đang ngủ, à đúng rồi, chỗ mà chúng ta từng cùng nhau ngủ." Đường Kim thuận miệng nói.
"Quỷ mới ngủ cùng ngươi !" Mộc Vũ có chút buồn bực, nhưng không tiếp tục dây dưa vấn đề này nữa:
"Ngươi buổi trưa nay có rảnh không?"
"Bình thường mà nói ta có rảnh, bất quá nếu nàng tìm ta có việc thì ta không nhất định rảnh đâu." Đường Kim không chút hoang mang nói.
"Ngươi!" Mộc Vũ nhất thời buồn bực:
"Ngươi không rảnh thì thôi, ta đi tìm nam sinh khác!" Giờ phút này, Mộc Vũ đang ở cửa đại môn ký túc xá nữ, nói xong câu đó, nàng liền cúp điện thoại, tuy nhiên, cơ hồ cùng lúc đó, nàng liền cảm giác bờ mông truyền đến sự đau đớn!
Ba!
Âm thanh vang dội lúc này đã truyền vào trong tai nàng, nàng trước tiên cảm giác được đau đớn, sau đó mới nghe được thanh âm cái mông bị đánh.
"Tên vương bát đản nào dám đánh mông lão nương......" Mộc Vũ giận dữ quay đầu, sau đó liền càng thêm tức giận, "Đường Kim đồ sắc lang , lại là ngươi làm!" Mộc Vũ có chút muốn hỏng mất, lần trước đã bị tên sắc lang này đánh mông, nhưng lần đó tốt xấu gì cũng chỉ ở trong phòng, lần này hắn cư nhiên đánh mông nàng ngay tại trước mắt công chúng, lúc này ở cửa ký túc xá đang có rất nhiều nữ sinh, chưa đủ, còn có không ít nam sinh.
" Mộc Mộc thân ái, nói sai là phải bị trừng phạt." Đường Kim lười biếng nói:
"Cho dù ta không rảnh, ta cũng có thời gian đánh mông nàng."
"Ngươi!" Mộc Vũ dùng đôi mắt không phải quá to tròn nhưng rất đẹp trợn trừng nhìn Đường Kim, vốn đang muốn nói cái gì, nhưng lại có chút sợ hãi người này tiếp tục đánh mông nàng, đành phải khẽ cắn môi nhịn xuống, chuyển đi đề tài:
"Cha ta muốn cùng đi ăn cơm, tiện thể giới thiệu bạn trai cho ta, ta nói ta có bạn trai nhưng ông ấy không tin, nên ta muốn tạm thời mang ngươi theo, ngươi rốt cuộc có đi hay không?"
"Cha của nàng?" Đường Kim có chút ngạc nhiên nhìn Mộc Vũ:
"Nàng có cha sao? Ta còn tưởng cha nàng đã sớm mất rồi!"
Không phải Đường Kim cố ý muốn trù ẻo cha Mộc Vũ, vấn đề là, lúc trước sau chuyện nhảy lầu của Mộc Vũ thì gia đình của nàng một người cũng chẳng thấy xuất hiện, Đường Kim cũng không cố ý đi điều tra tư liệu Mộc Vũ nên tự nhiên cảm thấy Mộc Vũ hơn phân nửa là cô nhi, nói cách khác, sự tình của nàng to chuyện như vậy, cha mẹ nàng dù nói như thế nào cũng nên đến bệnh viện một chút chứ."Cha ta không chết, mẹ ta cũng còn sống, bất quá cùng với đã chết không khác biệt nhiều lắm." Trong mắt Mộc Vũ lóe lên một tia thương tâm không dễ phát hiện, ngữ khí lại rất bình thường:
"Thôi đi, trước tiên không nói chuyện này, tóm lại ta muốn ngươi giúp ta ứng phó cha ta một chút, ngươi rốt cuộc có theo ta hay không? Ngươi nếu không muốn liền giúp ta tìm một người đi, miễn cho ngươi lại bảo ta tìm nam nhân lung tung xong lại chạy tới đánh ta!"
"Nàng không phải nói cha của nàng cùng chết không khác biệt lắm sao? Vậy thì cần gì phải đi ứng phó hắn?" Đường Kim thuận miệng hỏi.
"Không khác biệt lắm nghĩa là vẫn còn kém một chút, hắn không phải còn chưa có chết sao?" Mộc Vũ đảo cặp mắt trắng dã liếc Đường Kim một cái:
"Tuy rằng hắn trên cơ bản đều mặc kệ ta, bất quá học phí đại học là hắn trả, hôm nay hắn nếu đến đây thì nói như thế nào ta cũng phải đi gặp một chút chứ?"
"Được rồi, kỳ thật ta hiện tại cũng đang có chút nhàm chán, vậy đi gặp cha nàng a." Đường Kim rốt cục vẫn đáp ứng cùng Mộc Vũ đi một chuyến, mặc kệ nói như thế nào, hắn cũng tốn không ít tâm tư trên người nàng, tự nhiên không thể để nàng đi kiếm bạn trai khác, như vậy rất mệt lòng.
"Vậy đi thôi, hắn vừa gọi điện thoại thúc giục ta xong." Mộc Vũ ôm cánh tay Đường Kim đi ra khỏi cửa cổng trường đại học.
Hơn mười phút sau, Đường Kim cùng Mộc Vũ đi tới khách sạn Thiên hồ, đây cũng là một khách sạn rất có danh khí ở thành phố Minh Hồ, tuy rằng chủ yếu cung cấp đồ ăn, nhưng kỳ thật cũng cung cấp cả chỗ ở, phụ thân Mộc Vũ, Mộc Chí Vĩ, giờ phút này chính là ở nơi đây.
Trên đường đến khách sạn Mộc Vũ cũng rốt cục cũng nói một chút sự tình về cha mẹ cho Đường Kim nghe, nguyên lai cha mẹ nàng đã ly hôn từ khi nàng còn không đến mười tuổi, năm đó vì quyền nuôi nấng Mộc Vũ, cha mẹ nàng còn kiện nhau một hồi, nhưng vụ kiện lại không phải để tranh đoạt quyền nuôi Mộc Vũ, mà là đùn đẩy chuyện này sang cho nhau.
Một đôi cha mẹ như vậy có thể nói không thể tin nổi, cũng khó trách Mộc Vũ đối với cha mẹ không có cảm tình gì, mà sau đó, Mộc Vũ kỳ thật cũng không ở chung với phụ thân, từ trước khi lên đến đại học, Mộc Vũ vẫn ở tại ký túc trường học, phụ thân nàng thật ra cho nàng tiền sinh hoạt có vẻ khá sung túc, mà lên đại học thì học phí cũng là phụ thân nàng cung cấp, chẳng qua, Mộc Vũ cũng không cảm kích nhiều lắm.
Năm đó phụ thân nàng sở dĩ cho nàng nhiều tiền như vậy chính để Mộc Vũ không quấn quít lấy hắn, từ đó tạo tiền đề cho hắn lêu lổng cùng nữ nhân khác.
Phụ thân Mộc Chí Vĩ của Mộc Vũ coi như là kẻ có tiền, cũng làm đủ loại sinh ý, về phần rốt cuộc có bao nhiêu tiền, Mộc Vũ cũng không rõ ràng, bởi vì những năm này nàng trên cơ bản không quan tâm Mộc Chí Vĩ, nàng chỉ biết là, Mộc Chí Vĩ mấy năm nay ở bên ngoài thay đổi vô số thư ký xinh đẹp.
Về phần mẫu thân Mộc Vũ thì hai người lại nhiều năm không gặp, bởi vì năm đó sau khi bà cùng Mộc Chí Vĩ ly hôn liền xuất ngoại, nghe nói là gả cho người ngoại quốc, mà mấy năm nay, bà cho tới bây giờ cũng chưa từng liên hệ cùng Mộc Vũ.
Không chút khoa trương mà nói, Mộc Vũ tuy rằng có cha mẹ đều khoẻ mạnh, nhưng ở một mặt nào đó, nàng thậm chí còn không bằng cô nhi, rất nhiều cô nhi ít nhất còn biết cha mẹ đều rất thương yêu đau xót hắn, cho dù không biết, cũng có thể tưởng tượng ra cha mẹ rất yêu hắn, nhưng đối với Mộc Vũ mà nói, sự thật tàn nhẫn đã chứng minh cha mẹ nàng không thèm để ý nàng.
"Cha ta đột nhiên hảo tâm giới thiệu bạn trai cho ta như vậy nhất định là có cái âm mưu gì, hừ, ta vốn không định gặp hắn, bất quá hiện tại ta sẽ đi phá hư kế hoạch của hắn!" Trên đường đi, Mộc Vũ cũng nói cho Đường Kim mục đích chân thật của nàng.
Đường Kim cũng bởi vậy mà hứng thú tăng nhiều, đang nhàm chán nên hắn thích nhất là muốn phá hư cái gì đó.
Đường Kim cùng Mộc Vũ hai người hạ quyết tâm, rất nhanh sau đó đi vào phòng cá nhân mà Mộc Chí Vĩ sớm đã đặt, sau khi đi vào Đường Kim liền nhìn thấy bên trong đã có hai đôi nam nữ, hai đôi đều là già trẻ cân xứng, hai lão nam nhân cùng hai nữ nhân trẻ trung khoảng hai mươi tuổi.
Đương nhiên, hai lão nam nhân cũng không tính là quá già, đều là hơn bốn mươi tuổi, bất quá bộ dạng hai lão già đều mập mạp, về phần hai nữ nhân tuổi trẻ đều rất xinh đẹp, dáng người cũng còn rất tốt, ồ, còn thực thích hợp làm tình nhân.
"Cha à, ngươi lại thay đổi thư ký khác? Khẩu vị của ngươi càng ngày càng kém, chất lượng càng ngày càng đi xuống!" Mộc Vũ vừa vào cửa liền chào một lão nam nhân, sau đó liền nói lời công kích nữ nhân trẻ tuổi bên người hắn.
Không đợi Mộc Chí Vĩ cùng thư ký xinh đẹp bên cạnh phản ứng lại, Mộc Vũ liền chuyển hướng sang một lão nam nhân khác, tiếp tục nói:
"Ta nói này cha à, ngươi không phải nói giới thiệu bạn trai cho ta sao? Một lão già xấu như vậy ngươi cũng muốn giới thiệu cho ta? Chưa nói vừa già lại xấu, người ta cư nhiên còn mang theo nữ nhi rất già nữa, người ta bình thường đều là hố cha mình, còn ngươi lại hố cả con gái a!"
Đường Kim lần đầu tiên cảm thấy bội phục Mộc Vũ, nàng vừa vào cửa liền đắc tội cùng lúc cả bốn người trong phòng, thực con mẹ nó mạnh mẽ a!
Bạn cần đăng nhập để bình luận