Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 1023: Nếu đã biết thì đừng hỏi.

-Đúng vậy, ta và cô ấy đã quen biết được khoảng 8 vạn 6 ngàn 400 giây rồi. – Đường Kim cười hì hì nói.
-86400 giây? – Lạc Phỉ Phỉ trước tiên là ngẩn ra, sau đó liền có chút dở khóc dở cười, đó không phải là 24 giờ sao?
Hay nói cách khác Đường Kim mới quen biết Mộc Vũ từ hôm qua, lúc trước căn bản là không có quan hệ a?
Nhất thời Lạc Phỉ Phỉ cũng không biết nói gì nữa, bản lĩnh đổi trắng thay đen của lão công nàng thật là lợi hại, vừa rồi đến cả nàng cũng thiếu chút nữa đã tin là hắn nói thật.
-Lão công, ta phải đi ngủ trưa một lát, còn có, tối nay không ở cùng với chàng được rồi. – Lưu Phong nhìn đồng hồ một cái rồi nói.
-Ừ, Thân ái, nàng đi ngủ đi.- Đường Kim khẽ gật đầu, tối qua Lạc Phỉ Phỉ không được ngủ mấy, hiện tại xác thực là cần nghỉ ngơi một chút.
Lạc Phỉ Phỉ và các tỷ muội của nàng rất nhanh đã rời đi, còn về Đường Kim thì hắn vẫn tiếp tục nhàn nhã dùng bữa.
Cùng với lúc đó thì quan hệ của Đường Kim và Mộc Vũ cũng đã bị truyền đi khắp đại học Thiên nam, chỉ trong vòng không tới nửa giờ đồng hồ, chuyện của hai người dường như đã không có ai là không biết, phương thức truyền tin tự động này thậm trí còn làm tin tức lan nhanh hơn cả lúc trước Mộc Vũ cố ý làm.
Thời đại bây giờ scandal lúc nào cũng là chủ đề làm người ta chú ý, đến cả việc Đường Kim bị đổ là kẻ ăn cắp và cuộc sung đột của hắn với mọi người ở căn tin cũng chẳng mấy ai nhắc tới.
Nửa tiếng sau.
Đường Kim không nhanh không chậm bước ra khỏi căn tin, lúc này tâm tình hắn đang cực tốt, vừa rồi chỉnh ngược được Mộc Vũ một vố làm hắn cảm thấy rất mãn ý, đương nhiên tất cả cũng là nhờ dữ liệu của Hiểu Hiểu cho hắn, nếu không phải nàng tìm được một số thông tin tư mật về Mộc Vũ thì hắn cũng chưa chắc đã dễ dàng làm cho người khác tin tưởng như vậy.
Thời buổi bây giờ dễ làm người ta tin nhất chính là loại nửa giả nửa thật, trong 3 câu nói kèm theo 1 câu giả vờ thì người ta sẽ không tự giác được mà cũng cho đó là thật.
-Ừm, sao này phải tìm cơ hội thử nhìn xem cái nốt ruồi son của nàng nó thế nào mới được. – Đường Kim thầm nghĩ, thật ra thì hắn cũng khá có hứng thú với Mộc Vũ, hứng thú với mỹ nữ kiểu tomboy như thế này.
Chỉ là bây giờ nên đi làm gì đây?
Đường Kim nhất thời không biết phải đi làm gì, ra thao trường huấn luyện cũng chẳng có ý nghĩa, tuy hắn cũn đã đi vài lần nhưng mà đều là nhằm vào Lạc Phỉ Phỉ, bây giờ nàng bảo hắn không cần đi nên hắn cũng lười đi, bất quá vấn đề hiện tại là tất cả tân sinh viên đều đang tham gia quân huấn, một mình hắn không tham gia nên chẳng có chỗ nào chơi là phải.
-Tuyết Nhu cũng phải quân huấn, Thất tiên nữ thì không biết đang bí mật làm chuyện gì, Thanh tỷ bận đi điều tra, ây da… nói mới nhớ, Oánh Oánh bảo bối không biết đã đi đâu nhỉ? Có lẽ nàng nên tới Minh Hồ thị rồi mới phải, sao không thấy tới tìm ta a? – Đường Kim tin chắc Tống Oánh đã tới Minh Hồ thị nhưng hắn hiện tại không biết nàng cụ thể đang ở nơi nào.
Nghĩ một lát, hắn lấy điện thoại ra gọi cho Tống Oánh, hắn thực cũng có chút nhớ nàng.
Bất quá lúc này phía trước bỗng truyền tới một thanh âm:
-Ngươi là Đường Kim?
Đường Kim chẳng thèm ngẩng đầu, tiện mồm đáp:
-Không phải.
-Đến cả tên của mình cũng không dám thừa nhận rồi sao? – một tiếng cười lạnh vang lên.
-Nếu đã biết thì đừng hỏi, ta ghét nhất là bọn người biết rồi mà còn hỏi như các ngươi. – Đường Kim cuối cùng cũng ngẩng đầu lên, phía trước là một nam một nữ, cả hai đều khoảng ngoài 30 tuổi, nam thân hình cao lớn, tướng mạo tạm ổn, nữ thì nhỏ nhắn lung linh, khuôn mặt cũng khá là xinh đẹp, tuy người mảnh mai nhưng đường cong khá là rõ nét.
Làm Đường Kim cảm thấy kinh ngạc là hắn vừa nhìn một cái đã phát hiện hai người này đều không phải người bình thường mà là một cặp cổ võ giả có thực lực không tệ, cho dù trong mắt hắn chỉ là con sâu cái kiến, gà đất chó sành, nhưng trong hàng ngũ cổ võ giả mà nói thực lực của hai người này đã được coi là tương đối bất phàm, hoàn toàn có thể tương đương với Ninh Tâm Tĩnh lúc trước khi nàng bước vào Tiên môn.
-Ngươi quả nhiên là cuồng vọng. – nam nhân kia lạnh lùng nhìn Đường Kim:
-Bất quá, tiểu tử, cho dù ngươi có chút bản lĩnh thì cũng không phải là lí do để ngươi có thể cuồng vọng đâu, nếu như ngươi không trọc phải chúng ta thì có lẽ còn có thể tiêu dao được vài ngày, bất quá hiện tại ngươi tới số rồi!
-Ta như thế gọi là tự tin. – Đường Kim lười biếng nói:
-Thuận tiện thì ta cũng không nhớ là mình đã trọc phải hai tên đần độn các ngươi, nếu như ta trọc phải các ngươi thì tại sao các ngươi còn chưa chết?
-Đường Kim, lúc ngươi ám toán Phạm thiếu nhà chúng ta thì nên nghĩ có ngươi sẽ tới tìm ngươi rồi. – nữ nhân kia khẽ hừ một tiếng:
-Sao hả? bây giờ không muốn thừa nhận sao? cho dù không thừa nhận cũng vô ích thôi, chúng ta đều đã xác định là do ngươi âm thầm giở trò nên hai bảo tiêu kia mới đánh gãy răng của Phạm thiếu.
-Phạm thiếu? – Đường Kim lúc này mới sực tỉnh:
-ồ, ngươi nói tên ngu ngốc Phạm Tử Tuấn ấy hả? thực ra thì các ngươi nên cảm ơn ta mới đúng, ta chỉ mới làm gãy vài cái răng của hắn là may rồi, tuy nói răng gãy rồi sẽ không mọc lại nhưng mà đi trồng răng cũng chẳng hết bao nhiêu tiền đâu nhỉ?
Đối với tình huống của Phạm Tử Tuấn, Đường Kim cũng biết một chút, hắn là bạn trai của Lý Uyển Kiều, bất quá hiện tại xem ra ten gia hỏa kia mang theo cả bảo tiêu đi học cũng không phải không có lí do, chỉ bằng hai người trước mặt này cũng đủ cho thấy gia thế của tên kia cũng không tệ.
-Đường Kim, ngươi đúng là lẻo mép, không biết sau khi gãy hết răng thì ngươi có còn lẻo mép được nữa không đây? – nam nhân kia hừ lạnh một tiếng.
-Đừng nói ta không cảnh cáo ngươi, ta chính là phù thủy giỏi nguyền rủa nhất trên đời này, kĩ năng lợi hại nhất của ta chính là nguyền rủa gậy ông đập lưng ông, cho nên khi mà có kẻ muốn đánh gãy răng ta thì rằng của kẻ đó rẽ rụng hết một cách thần kì…ờm… đương nhiên nếu như có người muốn giết ta thì kẻ đó cũng sẽ vô duyên vô cớ bị nghẹn nước bọt mà chết. – Đường Kim ngáp dài một cái:
-Bây giờ các ngươi xác định muốn đánh gãy răng ta?
-giả thần giả quỷ. – nam nhân kia hừ lạnh một tiếng, bộ pháp như mũi tên lao về phía Đường Kim, một quyền oanh tới.
-Ách! – một giây sau một tiếng kêu đau đớn vang lên, nhưng tiếng kêu này là phát ra từ miệng nữ tử kia, một bên má cô ta phút chốc sưng vù lên, dưới tình huống không chút phòng bị trúng ngay một quyền.
-Ngươi làm gì thế? – nữ nhân kia nộ khí xung thiên gào lên.
-Là tên tiểu tử này giở trò quỷ. – nam nhân kia thì ngẩn ra, sau đó phẫn nộ nhìn Đường Kim gằn giọng nói.
-Vị mỹ nữ này, cô nghĩ có khả năng sao? rõ ràng là hắn muốn đánh cô a! - Đường Kim lập tức tiếp lời, sau đó làm bộ đồng tình như nữ tử kia:
-Thật là đáng thương, mặt xưng lên như thế thì khác gì dung nhan bị hủy rồi, mỹ nữ, ta không biết tính khí của cô thế nào chứ bạn gái ta mà bị người khác hủy dung thì ta tuyệt đối sẽ không tha cho hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận