Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 106. Biến cố ập xuống 4

Chương 106: Biến cố ập xuống 4
Kết quả bên này vừa mới bưng cơm nước lên bàn thì hai đứa trẻ đã quay lại, Cơm Nắm nhỏ vừa đến cửa nhà đã hô to: “Mẹ ơi, bà không có nhà!”
Tô Tiếu Tiếu và Hàn Thành đưa mắt nhìn nhau, bà nội của Trụ Tử ra viện về nhà cũng được mấy tiếng rồi, sao giờ này lại có khả năng không có ở nhà được?
Từ lúc bà nội của Trụ Tử ra khỏi viện, càng nghĩ càng cảm thấy lời của Hàn Thành có lý, cho mẹ của Trụ Tử của hồi môn là không sai nhưng cũng không thể lấy hết toàn bộ đi được, còn có số tiền trợ cấp được phát mỗi tháng đó nữa, tháng nào cô ta cũng đều lấy đi, nhìn số ngày không nhiều nhưng mấy năm gom lại cũng là một khoản tiền rất lớn rồi.
Mẹ Trụ Tử gả đến thị trấn bên cạnh, bà nội của Trụ Tử vẫn quyết định đi hỏi cho ra nhẽ, ít nhất cũng phải nói rõ những khoản tiền đó đều giữ lại một nửa cho Trụ Tử mới được, lương thực liên quan đã được chuyển đến nhà Hàn Thành cũng phải nói cho rõ ràng, mình không nói rõ ràng thì tháng sau cô ta vẫn sẽ tới đòi tiền.
Sau khi đưa ra ý kiến, bà nội của Trụ Tử một đường hỏi người ta cũng tìm được nhà mẹ Trụ Tử.

Ở bên Tô Tiếu Tiếu nghe nói bà nội của Trụ Tử không có ở nhà mới hỏi Trụ Tử bình thường tầm này bà nội có ra ngoài hay không?
Trụ Tử lắc đầu nói không, chỉ cần cậu bé tan học về nhà thì bà nội chưa bao giờ ra khỏi cửa.
Hàn Thành đoán có khả năng bà ta đi tìm mẹ của Trụ Tử.
“Trụ Tử, mẹ cháu ở thị trấn bên cạnh đúng không?” Hàn Thành hỏi.
Trụ Tử lắc đầu: “Cháu không biết ạ, nhưng mỗi lần mẹ qua đây chỉ nửa ngày đã có thể tới, lấy tiền và phiếu xong là đi.”
Trụ Tử cũng không biết tại sao mẹ của mình lại như thế, có đôi khi thậm chí còn không liếc mắt nhìn cậu bé lấy một cái và cũng không hỏi cậu bé một câu.
Hàn Thành tính toán thời gian, nếu bà nội của Trụ Tử đi tìm mẹ của Trụ Tử, cùng lắm sáu, bảy giờ là có thể về.
“Ăn cơm trước đi, ăn xong cơm Trụ Tử lại về nhà xem sao, nếu vẫn chưa về anh và Triệu Tiên Phong sẽ dẫn vài người chia nhau ra tìm.” Hàn Thành nói.
Đây vốn là một bữa cơm cực kỳ ngon miệng nhưng vì đều lo lắng cho bà nội của Trụ Tử nên khẩu vị của mọi người đều bị giảm mạnh, ngay cả Cơm Nắm nhỏ cũng hiếm khi không đùa giỡn, cả nhà đều yên lặng ăn cơm.
Trụ Tử càng chỉ ăn qua loa được bảy, tám phần no đã nói muốn về nhà xem sao. Hàn Thành không yên tâm để một mình đứa trẻ về nhà nên và vội vài miếng cuối cùng rồi cùng Trụ Tử ra ngoài.
Bánh nhân thịt hôm nay có hơi mặn, Tô Tiếu Tiếu đuổi theo đến cửa kêu Hàn Thành mang theo bình nước.
“Anh cẩn thận một chút, chia nhau ra tìm cũng đừng đi một mình.”
Hàn Thành nắn mu bàn tay của cô: “Yên tâm, anh tự biết chừng mực, nếu anh về nhà muộn, em và các con cứ ngủ sớm một chút.”
Cơm Nắm nhỏ vốn định nói cậu bé cũng muốn đi nhưng Hàn Thành liếc mắt nhìn cậu bé: “Cha không ở nhà, con chính là người đàn ông lớn nhất trong nhà, phải chăm sóc tốt cho mẹ và em trai.”
Tô Tiếu Tiếu: “…” Đồng chí Hàn Thành, con trai anh mới năm tuổi chứ không phải mười lăm tuổi, càng không phải hai mươi lăm tuổi!
Quả nhiên Cơm Nắm nhỏ ưỡn thẳng thắt lưng, dùng bàn tay nhỏ vỗ một cái, cảm giác trách nhiệm và cảm giác tự hào vọt thẳng lên: “Cha yên tâm đi ạ, trong nhà đã có con rồi!”
Tô Tiếu Tiếu: “…” Hai cha con này thiệt tình…
Đợi bọn họ đi xa rồi, Cơm Nắm nhỏ có hơi rầu rĩ không vui, hỏi Tô Tiếu Tiếu: “Mẹ ơi, bà nội của Trụ Tử lớn như vậy cũng sẽ lạc sao?”
Tô Tiếu Tiếu đáp: “Theo lý mà nói sẽ không lạc mất nhưng muộn như vậy rồi, trên đường lại tối om, lỡ như ngã ở chỗ nào đó sẽ rất nguy hiểm.”
Cơm Nắm nhỏ cúi đầu nghĩ ngợi, rồi ngẩng đầu hỏi Tô Tiếu Tiếu một cách nghiêm túc: “Vậy mẹ ơi, Trụ Tử nhỏ có thể làm anh em của con, em trai cũng có thể coi là em của Trụ Tử nhỏ, vậy mẹ có thể cũng làm mẹ của Trụ Tử nhỏ được không? Con bằng lòng chia một nửa mẹ cho anh ấy.”
Giữa người với người ở chung thật sự rất cần duyên phận, Cơm Nắm nhỏ rất thích Trụ Tử nhỏ, cảm thấy Trụ Tử nhỏ không có cha mẹ rất đáng thương, cậu bé bằng lòng chia em trai và mẹ mà mình thích nhất cho Trụ Tử một nửa.
Tô Tiếu Tiếu ngồi xổm xuống xoa đầu con trai: “Cơm Nắm, mẹ là người không thể nhận lung tung được đâu, tình hình của con và Trụ Tử không giống nhau, mẹ con không còn nữa nên mẹ mới kết hôn với cha của con, mới trở thành mẹ của con và Bánh Đậu. Nhưng Trụ Tử nhỏ còn mẹ ruột, có tốt hay không thì vẫn là mẹ ruột của cậu bé. Chúng ta có thể đối xử với Trụ Tử như người nhà mình nhưng lời này không thể nhắc đến ở trước mặt cậu bé, con hiểu chưa?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận