Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 603: Đến tổ kịch

Bánh Bao nhỏ rì rầm: “Em không làm mất mặt nhé, dì Nhã Lệ, dì yên tâm, cháu chính là Bánh Bao nhỏ người gặp người thích, đạo diễn của các dì nhất định sẽ thích cháu thôi. Bánh Bao nhỏ siết nắm tay, năm ngón tay thịt đều dùng sức.
Nhã Lệ vô cùng thích Bánh Bao nhỏ, thật ra cậu bé chính là đứa trẻ vô cùng có duyên người xem trong miệng của đạo diễn, cho nên mọi người đều thích chọc cậu bé: “Được, dì Nhã Lệ xem cháu thể hiện đó.”
Bánh Bao nhỏ gật mạnh đầu: “Vâng”
Cuối cùng là năm đứa trẻ đều theo Nhã Lệ tới tổ kịch.
Trụ Tử muốn đi qua giúp Nhã Lệ chăm em trai em gái, cộng thêm Bánh Trôi nhỏ sợ người lạ nên cậu bé phải đi cùng.
Cơm Nắm là nhàn rỗi muốn xem tổ kịch rốt cuộc trông thế nào, nếu mọi người đều đã đi vậy hiển nhiên Bánh
Đậu nhỏ cũng không thể rớt lại, cuối cùng Nhã Lệ chỉ đành dẫn một xâu trẻ nhỏ chậm rãi trở về tổ kịch. Cô ấy vừa mới bước vào tổ kịch, từ rất xa đã nghe thấy giọng mắng người của đạo diễn: “Thật không có một chút tác dụng gì hết, cả nước đông trẻ con như vậy tôi không tin không thể tìm được một người hợp yêu cầu, không được không được, tìm! Tiếp tục tìm cho tôi! Phải tìm được người phù hợp mới thôi!”
Trợ lý cũng sắp khóc luôn rồi: “Đạo diễn, người tôi có thể tìm được, mượn được đều cầu ông cầu bà gọi tới rồi, tôi thật sự đã cố hết sức rồi đó”
Đạo diễn nổi trận lôi đình, các nhân viên công tác có mặt ở đây đều run cầm cập, không dám thở mạnh lấy một cái.
Lúc này Nhã Lệ dẫn một xâu trả con vào trong: “Đạo diễn Trần, con nhà chúng tôi dẫn qua đây cho anh xem thử, anh xem có hợp mắt không?”
Đạo diễn nhìn về phía cô ấy theo tiếng, chỉ thấy bên cạnh cô ấy có hai đứa trẻ choai choai đẹp trai cao sớm sớm cô ấy còn tưởng cô ấy nói đùa, cơn giận vọt lên đầu định bùng phát nhưng sau đó đạo diễn nhìn thấy một cô gái nhỏ trắng trẻo xinh xắn được một thiếu niên đẹp trai cõng trên lưng. Cô gái nhỏ thắt hai bím tóc cao, chớp đôi mắt to xinh đẹp tò mò nhìn thẳng vào ông ta.
Đạo diễn Trần kêu “má” trong lòng kích động, bàn tay run rẩy, ông ta giật mình đắt bật dậy khỏi ghế, sau đó lại nhìn thấy phía sau một thiếu niên đẹp trai còn lại có hai bé trai khác bước ra, một trong số đó chừng bảy tám tuổi trông cũng vô cùng tinh xảo xinh xắn, cậu bé còn dắt một bé trai nần nẫn thịt vô cùng có tinh thần khác nữa. Bé trai nần nẫn thịt này môi hồng răng trắng, lớn lên vô cùng xinh xắn, cũng đang cong đôi mắt to nhìn về phía ông ta với vẻ tò mò. Diện mạo của cậu bé vô cùng khiến người yêu mến, không có người nào không thích một đứa trẻ như vậy. Cậu bé quả thật sinh ra vì ba chữ “duyên người xem” đạo diễn Trần lại kêu “má” một tiếng, đây chính là người mà ông ta muốn tìm.
Đạo diễn Trần cũng không ngồi yên được nữa, một đường chạy bước nhỏ tới trước mặt Bánh Bao nhỏ, hai tay run rẩy nhưng không dám chạm vào người cậu bé, chỉ sợ sẽ dọa sợ cậu bé, ông ta cố hết sức dùng giọng dịu dàng hỏi cậu bé: “Bé trai, cháu tên là gì? Năm nay bao nhiêu tuổi?”
Đạo diễn Trần vô cùng mong đợi, có thể nói chuyện được là tốt nhất, cho dù bé trai này không thể nói chuyện và là một người câm thì ông ta cũng phải phối âm hậu kỳ cho cậu bé, đứa trẻ có duyên người xem như vậy thật sự quá khó tìm.
Ai biết Bánh Bao nhỏ cũng không hề sợ người lạ chút nào, cậu bé hơi ngẩng đầu hỏi lại với giọng giòn tan: “Chú là chú đạo diễn sao?”
Không chỉ nhả chữ rõ ràng mà giọng nói còn dễ nghe như vậy! Đạo diễn quả thật vui vẻ muốn quay vòng ngay tại chỗ!
Ông ta không ngừng gật đầu: “Đúng đúng đúng, chú chính là đạo diễn”
Bánh Bao nhỏ chớp mắt quan sát ông ta, cậu bé cũng không quên mình phải thể hiện cho tốt để đạo diễn hài lòng mới có thể ăn được kem chocolate thơm ngon. Bánh Bao nhỏ nhoẻn miệng cười lộ ra tám cái răng sữa nhỏ đáng yêu, học theo cách chào hỏi của chú bốn mắt và mẹ lần đầu gặp nhau duỗi bàn tay thịt của mình ra, lễ phép nói: “Chào chú đạo diễn ạ, ngưỡng mộ danh tiếng đã lâu, tên cháu là Hàn Thần, tên cúng cơm là Bánh Bao nhỏ, lần đầu gặp mặt mong được chỉ dạy nhiều hơn.
Đứa nhỏ nhìn thấy chú đạo diễn ngây người ngay tại chỗ mà không bắt tay mình, chỉ đành rụt bàn tay nhỏ về, cúi người chào đạo diễn một cách vô cùng lễ phép.
Bánh Bao nhỏ thầm nghĩ lần này cậu bé biểu hiện đủ tốt chưa? Đáng được một cái kem vị chocolate chưa?
Cả người đạo diễn Trần đều ngây ngốc, khi lấy lại tinh thần chợt bật cười ha ha, đứa trẻ này vượt qua sự mong đợi của ông ta quá, ông ta nhặt được bảo bối rồi!
[Mọi người ơi, bên yy nhiều khi không thông báo bình luận hay khi có người đẩy kim phiếu vào truyện, và chỉ
hiện 5 người đẩy kim phiếu mới nhận, mình không cảm ơn hết được mọi người đã đẩy kim phiếu cho truyện, mong các bạn xí xóa giúp nha, cảm ơn mọi người đã yêu thích và đẩy kim phiếu cho truyện.
Cảm ơn bạn Meoshingshing đã đẩy 30 kim phiếu cho truyện, cảm ơn bạn nhmn9092 đẩy 10 kim phiếu cho truyện, cảm ơn bạn ng0793 đã đẩy 157 kim phiếu cho truyện, cảm ơn bạn Yêu1235 đã đẩy 20 kim phiếu cho truyện, cảm ơn bạn phu0123vt đã đẩy 12 kim phiếu cho truyện ^^]
1003 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận