Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 284: Cử động

Kỳ nghỉ đông qua đi rất nhanh, kỳ nghỉ đông ở những năm này cũng không dài như ở thế kỷ hai mươi mốt, người lớn đi làm chưa được vài ngày thì đám trẻ cũng đều đi học.
Từ sau khi thai của Tô Tiếu Tiếu bắt đầu đạp, trong chuyên mục hàng ngày của lũ trẻ lại có thêm một việc đó chính là tương tác với em trai/ em gái, mỗi ngày đều phải luân phiên áp lên bụng Tô Tiếu Tiếu tương tác với bé con trong bụng cô vài lần mới chịu thôi.
Hôm nay Cơm Nắm nhỏ lại áp lên bụng mẹ: “Gọi em gái, gọi em gái, anh là anh trai đây, nghe được xin hãy trả lời!”
Da bụng của Tô Tiếu Tiếu hơi cử động, cho dù cách lớp quần áo dày chỉ hơi nhúc nhích một chút nhưng Cơm Nắm nhỏ vẫn vui vẻ cười đến híp cả mắt: “Mẹ ơi, Bánh Trôi nhỏ nghe thấy này!”
Bánh Đậu nhỏ hơn hai tuổi đã nói chuyện lưu loát hơn, đi lên đẩy anh trai ra ôm bụng Tô Tiếu Tiếu rồi dán lỗ tai lên bụng cô: “Em trai, em trai, anh là anh trai nhỏ, nghe được xin trả lời…”
Lúc này da bụng của Tô Tiếu Tiếu cũng nhúc nhích, Bánh Đậu nhỏ híp mắt lại, lớn giọng tuyên bố: “Mẹ ơi, Bánh Bao nhỏ nghe thấy…”
Mỗi lúc đến thời điểm này, Cơm Nắm nhỏ đều sẽ vò mặt Bánh Đậu nhỏ thành con gà nhỏ, vừa nhéo miệng vừa nắn: “Anh thương em như vậy, em có thể đừng chọc anh hai tức giận được không?”
Bánh Đậu nhỏ gạt tay anh hai ra, phản bác một cách rất lưu loát: “Nếu như anh thương em thì phải cho em Bánh Bao nhỏ…”
Chỉ có Trụ Tử nhỏ nhã nhặn điềm tĩnh là nói chuyện nghiêm túc với “em gái, nói thời tiết hôm nay của bọn họ thế nào, đi những đâu, làm những gì, có vui hay không.
Tiết mục như vậy vẫn luôn kéo dài đến tiết Nguyên Tiêu, lũ trẻ vẫn vui không biết mệt.
Một ngày tết Nguyên Tiêu này người lớn và trẻ nhỏ đều nghỉ ngơi, gần đây Tô Tiếu Tiếu bận làm tờ rơi phòng dịch bệnh mùa xuân cho bộ phận tuyên truyền, lại thêm trời lạnh nên sinh lười, ít ra ngoài hơn, mẹ cô nói sau khi ổn định thì đừng làm biếng, mỗi ngày đều phải hoạt động và đi lại như vậy sau này đẻ mới dễ sinh hơn. Cho nên một ngày này cả gia đình đều bọc mình thành cái bánh tét rồi chậm rãi đi tới chợ.
Tết Nguyên Tiêu mười lăm tháng giêng đặc biệt cung cấp bánh trôi, gà vịt ngan sống cũng nhiều hơn không ít,
Tô Tiếu Tiếu nhân cơ hội này mua một con gà.
Mùa đông bọn trẻ không thể ra ngoài đào giun, Hoa Hoa lại ấp ra tám con gà con, đằng nào cũng phải tới chợ mua cám và trà cám về trộn với lương thực phụ và lá rau già mới có thể cho bọn nó ăn no, ba con gà mái trong nhà cũng bắt đầu cách ngày mới đẻ trứng nên tần suất bọn trẻ ăn trứng gà cũng thấp hơn không ít, khi không thể mua được trứng gà cũng chỉ có thể đảm bảo mỗi ngày Tô Tiếu Tiếu đều có thể ăn được một quả, ba đứa trẻ thì có Bánh Đậu nhỏ ăn nhiều hơn một chút, còn Trụ Tử và Cơm Nắm đều luân phiên ăn.
Hôm nay lão Hồ lại để lại dạ dày heo cho Tô Tiếu Tiếu, cô dự định làm món bao tử heo nhồi gà.
Trời thực sự quá lạnh nên cả gia đình cũng không nán lại chợ quá lâu, mua xong đồ thì về thẳng nhà. Cho dù là vậy Tô Tiếu Tiếu vẫn cảm thấy ra ngoài một chuyến rất mệt.
Buổi tối trong bộ đội có tổ chức tiệc tối Nguyên Tiêu, Hàn Thành hỏi Tô Tiếu Tiếu: “Có muốn đi xem không?” Tô Tiếu Tiếu thực sự không muốn đi nên lắc đầu: “Quá cực, quá lạnh, em không muốn đi, hay là anh dẫn đám trẻ đi góp vui đi?”
Hàn Thành: “Vậy thì không đi nữa, em nghỉ đi, để anh nấu cơm.
Anh chuyển cái ghế vào phòng bếp để Tô Tiếu Tiếu ngồi.
Cô ngồi lên ghế chỉ dẫn Hàn Thành làm bao tử heo nhồi gà, món này thực sự không hàm chứa kỹ thuật gì, chỉ có rửa sạch gà nhồi vào trong dạ dày heo, cho ít bạch cổ nguyệt vào đun chậm hai đến ba tiếng đồng hồ, đợi dạ dày heo và gà đều được hầm mềm lại vớt cả dạ dày heo và gà ra, dạ dày heo thái lát, còn thịt gà chặt ra rồi bỏ vào nồi canh, có thể dùng cách quen thuộc ở thôn Tô Gia vào mùa đông là đặt lên bếp than vừa đun vừa ăn.
Bạch cổ nguyệt làm ấm dạ dày nhưng hơi cay một chút, trẻ con trong nhà đông nên bỏ ít một chút, người trong nhà uống một bát canh làm ấm bụng trước, như vậy một nồi chia thành hai bữa ăn, mỗi người đều được ăn no
nê.
Buổi tối lại thêm một chén bánh trôi khoai lang, năm này cũng xem như trôi qua thật viên mãn.
Chớp mắt đã đến tháng ba xuân, thời tiết ấm dần nhưng vẫn lạnh, toàn bộ đậu trên bờ tường đã sớm khô hết, Tô Tiếu Tiếu kêu Hàn Thành lấy tất cả đậu xuống phơi khô, giữ một phần lại ăn còn một phần để làm giống.
“Mì” và “Cơm” đều đã thành gà trống to, ngay cả tám “đứa con” của Hoa Hoa cũng không còn nhỏ nữa, không có ngoại lệ mà toàn là gà trống hết.
[Cảm ơn bạn phamvanhi đã đẩy 20 kim phiếu cho truyện, cảm ơn bạn Trang94 đã đẩy 10 kim phiếu cho truyện ^^]
1004 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận