Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 430: Nôn nóng

Bộ trưởng Khương cũng gấp: “Đồng chí Tô, đây chính là chuyện vô cùng tốt chỉ có thể gặp mà không thể cầu,
tôi đảm bảo chuyện này đối với sự phát triển trong tương lai của bọn trẻ là trăm lợi mà không có lấy một hại, tôi cũng nhìn Cơm Nắm, Trụ Tử và Bánh Đậu lớn lên, tôi còn có thể hại bọn nhỏ được sao?”
Tô Tiếu Tiếu vừa cười vừa đáp: “Bộ trưởng Khương, anh đừng gấp, tôi không có ý này, chuyện này gia đình tôi đã biết nhưng cha mẹ của Trụ Tử vẫn chưa biết, chúng tôi cũng phải bàn bạc với bọn họ một chút, đúng không? Xuất bản chắc chắn không thành vấn đề, phương diện thù lao cũng dễ nói, chỉ là việc đăng liên tục này tôi cần phải đánh giá một chút xem việc này rốt cuộc sẽ chiếm dụng của bọn trẻ bao nhiêu thời gian học rồi mới có thể
xác nhận là nguyệt san hay là tuần san, nhật san thì không thể nào. Như vậy sẽ chiếm quá nhiều thời gian học của bọn trẻ, tôi không thể đồng ý.
Tô Tiếu Tiếu đã nói đến mức này rồi, bộ trưởng Khương cũng không tiện truy hỏi nữa, còn nữa quả thật cũng
phải từ từ bàn bạc với phụ huynh của Trụ Tử nữa: “Là tôi đã quá nôn nóng rồi, dù sao cũng chỉ là chuyện như
vậy, tôi không quấy rầy các cô nữa, các cô bàn bạc rồi cho tôi câu trả lời nhanh nhất có thể, tôi cũng tiện đi nói với người phụ trách bên nhà xuất bản”
Tô Tiếu Tiếu gật đầu: “Tôi biết rồi, cảm ơn anh.
Hàn Thành đi tiễn bộ trưởng Khương, Tô Tiếu Tiếu gọi Cơm Nắm tới trước mặt: “Con trai qua đây, con thành
thật nói cho mẹ biết gần đây làm chuyện gì, tại sao lại thiếu tiền?”
Cơm Nắm nhỏ chớp mắt, chỉ vào mũi mình: “Con? Thiếu, thiếu tiền?” cậu bé lắc đầu: “Không phải con thiếu tiền
mà là nhà mình thiếu tiền!”
Tô Tiếu Tiếu nhìn cậu bé với vẻ bất đắc dĩ: “Nhà chúng ta từ khi nào thiếu tiền? Cha mẹ đều có tiền lương, bây
giờ mua gì cũng đều cần phiếu, có tiền cũng không tiêu được, nuôi các con cũng không phí bao nhiêu tiền, thu
nhập của một mình cha còn tiêu không hết, tiền của mẹ đều tích để lại cho các con lên đại học, sao trong nhà lại
thiếu
tiền được?”
Cơm Nắm nhỏ thấy cha vẫn chưa trở về mới sáp lại lén lút nói với mẹ: “Mẹ ơi, bây giờ nhà chúng ta không thiếu tiền nhưng đợi mẹ lên đại học rồi, cha cũng phải từ chức đi theo, cũng không biết có đơn vị nào chịu nhận cha
không nữa, đến khi đó trong nhà ai kiếm tiền đây? Lẽ nào bây giờ có cơ hội kiếm tiền tốt như vậy còn không thể
nắm bắt sao? Ba người bọn con viết vẽ chút đồ đó thật sự không tốn thời gian gì cả, nghỉ hè còn thừa cả một
tháng. Một tháng này của bọn con có thể vẽ ra cả một năm liên tiếp, cái khác không nói nhưng tiền nhuận bút kiếm được đủ cho Bánh Bao nhỏ mua thịt ăn rồi chứ?”
Tô Tiếu Tiếu thật sự dở khóc dở cười, ôm đứa lớn thơm lên mặt cậu bé một cái, cô có đức hạnh gì lại có thể nuôi
được mấy thiên thần nhỏ như vậy.
Cơm Nắm nhỏ đỏ mặt tránh ra: “Mẹ ơi, con cũng không phải Bánh Bao nhỏ, con đã lớn rồi, sau này mẹ không
thể tùy tiện thơm con nữa!”
Tô Tiếu Tiếu cong đôi mắt nói: “Con lớn đến tám mươi tuổi vẫn là con trai mẹ, ở trong mắt mẹ vẫn là một đứa trẻ. Mẹ đã từng nói với con không cần lo lắng chuyện tiền nong, cho dù mẹ lên đại học cũng sẽ có trợ cấp, cha cũng không phải không có công việc, cha chỉ dự định đi bổ túc, đến khi đó đi theo tổ hạng mục, tiền lương và trợ cấp chỉ có nhiều hơn hiện tại mà thôi, cái đầu nhỏ của con đừng từ sáng đến tối nghĩ ngợi lung tung được
không?
Mẹ đã từng nói với con rồi, trước khi các con mười tám tuổi chỉ cần trưởng thành khỏe mạnh là được, kết hợp giữa lao động và nghỉ ngơi, nên học kiến thức thì học kiến thức, khi nên chơi thì chơi, khi nên trải nghiệm thì trải nghiệm, chỉ cần vui vẻ thoải mái trưởng thành là được. Mẹ không phản đối các con làm chuyện này, vì đây cũng là một loại sở thích hứng thú, cho dù con muốn đi học âm nhạc, học khiêu vũ, chỉ cần các con vui vẻ là
được, dưới tiền đề không ảnh hưởng đến học tập mẹ đều sẽ ủng hộ con, nhưng không thể làm như gánh nặng được, như vậy sẽ mất đi ý nghĩa và niềm vui ban đầu của nó, hiểu chưa?”
Cơm Nắm nghiêm túc nghĩ ngợi rồi gật đầu: “Con hiểu rồi thưa mẹ, con muốn vẽ thần thái nói chuyện lúc này của mẹ vào, còn muốn viết cả đoạn thoại này của mẹ vào nữa, hi hi hi hi, con lại có tài liệu sống rồi, đồng chí Tô
Tiếu Tiếu, bây giờ Cơm Nắm nhỏ của mẹ tuyên bố mẹ là người mẹ tốt nhất trên đời! Con phải nhanh chóng nói tin tốt này cho Trụ Tử và dì Nhã Lệ, bọn họ chắc chắn cũng sẽ rất vui vẻ.
Cơm Nắm nhỏ nói xong chạy nhanh ra ngoài, suýt chút nữa đâm vào cha đang đi từ bên ngoài vào, Cơm Nắm
nhỏ nhân cơ hội ôm cha một cái, mồm mép như cán bộ kỳ cựu: “Đồng chí Hàn Thành, con thật sự ngưỡng mộ
cha đã lấy được một người vợ tốt đấy” Nói xong đã nhanh chân bỏ chạy.
Hàn Thành:
66 27
1033 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận