Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 625: Ôn hòa

Đợi khi Tô Vệ Dân trở về, bản mặt già của chủ nhiệm Trần đã có thể nói là khá ôn hòa nhã nhặn. Trong lúc nói chuyện, ra bài vẫn thế, chủ nhiệm Trần lại hỏi một lần, Tô Vệ Dân bối rối trả lời trong sự ngạc
nhiên và khó tin một lần, cuối cùng còn không nhịn được mà nói một câu: “Nói tôi tự ý quyết định thu hoạch lúa nước trước thời hạn thì tôi chịu, cho dù đoán sai một mình tôi gánh cũng được, rốt cuộc là đứa khốn nạn nào tố
cáo con gái tôi? Trong huyện sẽ không thật sự có lãnh đạo ngu đến mức tin lý do này đấy chứ? Đây rõ ràng là có người chướng mắt con gái tôi sống tốt mới ấn cho nó tội danh chẳng hiểu ở đâu ra, lòng dạ của người này cũng thật hiểm độc!”
Chủ nhiệm Trần: “” hắng giọng: “Tôi đã gọi chuyên gia khí tượng và người có kinh nghiệm qua đây, nếu như bọn họ đều phán định bão sẽ không tới trước thời hạn vậy các ông phải lập tức dừng thu hoạch lúa nước ngay…” Tô Tiếu Tiếu ngắt lời ông ta: “Vậy nếu như bão sẽ tới trước thì sao? Tuy rằng ở chỗ chúng ta không tính là khu vực duyên hải nhưng cũng cách không xa, mùa bão mỗi năm đều sẽ chịu ảnh hưởng, chẳng qua thường đều sẽ
xuất hiện sau trồng vội gặt vội mà thôi, cho dù gió quét mưa rơi thổi ngã một vài cây mạ trồng cũng được vì cũng không ảnh hưởng lớn.
Trước đây tình trạng gió bão cuốn tới trước khi thu hoạch lúa cũng đã từng xảy ra rồi, một khi bão tới ba ngày mưa, nhưng thường đều sẽ không kéo dài hơn một tuần, cho dù lúa chưa bung nhưng ngã trong nước một tuần trên cơ bản đều sẽ mọc mầm, dù bão không lớn nhưng mạo hiểm mưa gió đi thu hoạch về, lúa cũng không có chỗ phơi nắng vẫn sẽ mọc mầm, như vậy các xã viên sẽ tổn thất nặng nề, cho nên chỉ vì thu hoạch thêm được năm phần trăm lúa như vậy, có đáng phải mạo hiểm lớn như thế không?”
Cho dù giọng nói của Tô Tiếu Tiếu không cao, giọng điệu có thể nói là ôn hòa, nhưng bầu không khí vẫn phát
triển theo chiều hướng giương cung bạt kiếm, chủ nhiệm Trần đồng ý với Tô Vệ Dân nhưng đối với Tô Tiếu Tiếu “không coi ai ra gì, không phân lớn nhỏ” cũng đã nhịn tới cực hạn rồi: “Cô đang dạy tôi làm việc sao?” Tô Tiếu Tiếu biết không thể nói chuyện được với lão già bảo thủ này, chỉ có thể cười bảo: “Không dám, chúng ta
thảo luận chuyện này cũng vô nghĩa, vẫn nên đợi chuyên gia khí tượng mà ông tin tưởng đến xem ông ta nói thế
nào
đi”
Tô Vệ Dân cũng nhìn ra được hình như chủ nhiệm Trần không có cái nhìn tốt về con gái mình cho lắm nên cũng không muốn để ý tới ông ta nữa. Bánh Bao nhỏ lanh lợi lại đi vào nhà bếp lén ăn một củ khoai lang trở về, phát
hiện bầu không khí có hơi không đúng lại bắt đầu nói chêm vào chọc cười, mời “bác Trần” ăn khoai lang, rồi kể cho ông ta nghe chuyện vừa rồi mình suýt chút nữa bị ao đầm “ăn sạch” một cách rất sinh động. Thành viên khoa mà chủ nhiệm Trần dẫn theo rất biết làm việc, hơn một giờ đã dẫn vài chuyên gia khí tượng và người có kinh nghiệm tới.
Tô Vệ Dân đích thân dẫn bọn họ ra ruộng “khảo sát, vừa đi lại vừa nói lại tình hình mình biết một phen. Mọi người đều biết năm nay oi bức nóng nực có hơi không bình thường, nhưng mấy thôn bên cạnh không giống như thôn Tô Gia ba mặt giáp núi, buổi tối ve kêu ếch kêu cũng sẽ không vang vọng lớn như vậy, cho dù là
lớn tiếng hơn bình thường cũng sẽ không quá để ý, buổi tối thêm rất nhiều kiến sâu chuột rắn bò ra hóng mát cũng là thật.
ngược lại
Buổi trưa tùy tiện ăn khoai lang khoai sọ đối phó cho qua bữa, mấy người lại theo Tô Vệ Dân tới hồ chứa nước
nhìn, khi hoàng hôn đến tận mắt nhìn thấy đàn cá nhảy ra khỏi nước “hóng mát, nhìn thấy mây hồng phía trời
đỏ rực đến khác thường khi mặt trời xuống núi, lan đến một bên khác của ngọn núi trùng trùng điệp điệp như
vảy cá.
Một người có kinh nghiệm lâu năm nói: “Thôn chúng ta không có hồ chứa nước lớn như vậy, đây cũng là lần đầu
tiên tôi nhìn thấy bầy cá lớn như vậy ra hóng mát.
Một người có kinh nghiệm khác cũng nói: “Các ông không kéo tôi đi xem thì tôi cũng không để ý đến mây đỏ
như lửa cháy như vậy, nhưng mây đỏ cũng không thể nói rõ có bão sắp tới”
Chuyên gia khí tượng cũng không nói chính xác được, phía bên khí tượng quả thật không phát hiện ra dấu hiệu mưa xuống hoặc bão, nhưng đi một vòng như vậy quả thật cũng xác nhận có hơi khác thường, kinh nghiệm của bọn họ khá đơn nhất, thật ra còn không có kỹ năng bằng những người quanh năm sống ở trong thôn quan sát tỉ
mỉ này.1059 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận