Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 355: Không được như ý

Nguyện vọng tươi đẹp buổi tối được ở lại ăn cơm của Cá Nhỏ đã bị đánh nát, sau khi ăn cơm trưa xong Triệu
Tiên Phong đã tới bắt người, trực tiếp khiêng Cá Nhỏ về nhà.
Trước khi khiêng người đi, lại càng ngưỡng mộ thèm rỏ dãi đôi long phượng càng lớn càng ưa nhìn đó, nếu không phải Hàn Thành sẽ nổi nóng với anh ta thì anh ta chỉ hận ôm lũ trẻ về nhà mình nuôi, anh ta cũng không muốn luôn phải đi bắt một đứa con trai. Anh ta không hy vọng xa vời có một đôi long phụng thai, có thêm một thằng nhãi con hoặc là một đứa con gái nhỏ cũng được, nhưng đáng tiếc vợ nhà mình lại khó giải quyết quá.
Ngày tháng hạnh phúc luôn trôi qua vô cùng nhanh, năm nay là một mùa đông ấm, mỗi ngày mặt trời treo thật
cao, sáng nào và chiều nào đám trẻ cũng đều bớt thời gian ra giúp Tô Tiếu Tiếu làm việc nhà, chăm em trai em gái, đợi em trai em gái ngủ rồi mới ra ngoài chơi.
Cơm Nắm nhỏ thân là vua trẻ con ở độ tuổi này, mỗi ngày đều có không ít bạn nhỏ đi theo phía sau cậu bé, Tiểu
Bảo vốn chính là vua trẻ con ở thôn Tô Gia, cũng là một người biết chơi. Năm ngoái Cá Nhỏ và Đôn Đôn mới bắt đầu đến trường học vỡ lòng, bọn trẻ đều ở trong cùng một lớp, Cá Nhỏ cũng là vua trẻ con trong lớp, cũng có
không ít bạn nhỏ chơi với cậu bé. Cứ như vậy, trẻ con ở độ tuổi này không về quê đón tết gần như đều tập trung lại một chỗ.
Mỗi ngày mấy vua trẻ con này đều dẫn một đám đông trẻ con ra dưới góc đa không phải nhảy lò cò, nhảy dây thì chính là lăn vòng sắt, đập tranh nhỏ, không thì sẽ chơi đủ loại cờ. Tiểu Bảo đề nghị có thể đi tới bên bãi biển đào ổ khoai lang, đám trẻ không biết đào ổ khoai lang là gì. Tiểu Bảo đáp: “Ở trong thôn bọn tớ chính là vào ruộng đào một cái hố, đốt củi lửa trong cái hố đó, rồi lại vùi
khoai lang đã bọc lá sen hoặc là lá chuối tây vào trong, cuối cùng dùng lửa phủ kín, đợi than lửa ở mặt trên nguội hết rồi có thể đào ra ăn, khoai lang làm như vậy vô cùng thơm, cát chắc hẳn cũng có thể làm như vậy” Cơm Nắm tổng kết bảo: “Nướng khoai lang phải không, em chưa từng thử qua cách này, chúng ta có thể thử.
Đám trẻ nghe xong cũng ăn nhịp với nhau, nói làm là làm, Cơm Nắm lập tức phân công cho người về nhà lấy mấy củ khoai lang, ai phụ trách đi bê củi, ai phụ trách tìm công cụ đi đào hố khoai lang, ai về nhà tìm lá sen… Tô Tiếu Tiếu vẫn luôn dạy đám trẻ có chuyện gì phải cùng bàn bạc với người lớn, càng cảm thấy chuyện có khả
năng làm ra sẽ bị mắng thì càng phải nói với người lớn, bởi vì có suy nghĩ như vậy đã chứng tỏ bản thân bọn trẻ cũng biết chuyện này có khả năng sai.
Cho nên trẻ con trong nhà đều không giấu Hàn Thành và Tô Tiếu Tiếu chuyện lớn chuyện nhỏ mà đều có sự
thương lượng. Việc mà Hàn Thành và Tô Tiếu Tiếu nói không thể làm thì lũ trẻ cũng sẽ không tùy tiện đưa ra quyết định.
Chuyện hẹn với các bạn nhỏ đi nướng khoai lang lũ trẻ đều về nhà nói với Tô Tiếu Tiếu. Việc này Đại Bảo và Tiểu Bảo ở thôn Tô Gia thường xuyên làm, hơn nữa làm trên bãi cát ngược lại cũng không
nguy hiểm gì, Tô Tiếu Tiếu nhấn mạnh dùng lửa an toàn và sau khi làm xong nhất định phải thu dọn rác sạch sẽ. Khi đến bờ cát thế nào thì lúc đi vẫn là như thế, thêm nữa chính là không thể lại gần bờ biển nghịch nước. Đám trẻ đều nhớ kỹ, Tô Tiếu Tiếu kêu bọn trẻ mang mấy củ khoai sọ và khoai tây đi.
Cô bảo: “Những cái này nướng lên cũng rất ngon, Đại Bảo và Tiểu Bảo có kinh nghiệm, nhớ phải để ý mọi người
một chút, không thể để bọn trẻ làm loạn. Trong nhà đều là trẻ ngoan nên Tô Tiếu Tiếu không lo lắng, chỉ lo lỡ như nhà người ta có đứa trẻ không nghe lời trà trộn vào gây chuyện. Đại Bảo và Tiểu Bảo gật đầu: “Cô yên tâm, cháu sẽ để ý mọi người ạ?
Đại Bảo còn đang học lớp hai, qua năm mới chín tuổi, đến tháng chín mới lên lớp ba, Cơm Nắm và Trụ Tử đã vào
lớp ba, bọn trẻ có rất nhiều bạn học còn lớn hơn cả Đại Bảo, chẳng qua đều thích chơi với Cơm Nắm mà thôi.
Cơm Nắm nói: “Mẹ, mẹ yên tâm đi, bọn con không chơi với trẻ hư đâu, người cùng chơi đều là trẻ ngoan biết nghe lời cả”
Tô Tiếu Tiếu gật đầu: “Vậy các con đi đi, để ý Bánh Đậu nhỏ cẩn thận”
Bánh Đậu nhỏ lắc đầu: “Mẹ ơi con không đi đâu, người đông quá, rất nhiều người con không biết, con không
muốn đi”
Tô Tiếu Tiếu kéo đứa trẻ tới ôm trong lòng: “Được, vậy Bánh Đậu nhỏ không đi nữa, ở nhà với mẹ và cả em trai em gái nữa.
Bánh Đậu nhỏ cong đôi mắt lại ôm mẹ, mềm mại đáp: “Vâng, con ở nhà với mẹ và em trai em gái…”
י
Bánh Đậu nhỏ vẫn luôn dính mẹ, các anh lớn cũng không miễn cưỡng mà cầm đồ xuất phát đi tới bờ cát.
1031 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận