Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 116. Cơm Nắm mặc cả

Chương 116: Cơm Nắm mặc cả
Đứa trẻ không sợ người lạ, trực tiếp hỏi một ông chú ngồi xổm ở trước mặt mình: “Chú ơi chú có biết ở đâu bán dầu không ạ? Nhà chúng cháu không còn dầu xào đồ ăn nữa rồi.”
Tô Tiếu Tiếu: “…” Đây là thao tác gì vậy trời?
Cô vừa định nói xin lỗi, đứa trẻ không hiểu chuyện. Kết quả ông chú này nhìn bọn họ vài lượt rồi đáp: “Tôi có vài cân, đi theo tôi.”
Tô Tiếu Tiếu quay đầu liếc mắt nhìn Hàn Thành, ra hiệu tay với anh rồi đi theo ông ta, cô nắm tay Cơm Nắm nhỏ đi theo ông ta tới cái ngõ đối diện.
Hai bên ngõ nhỏ cũng đều là tòa nhà dân cư, phỏng chừng nhà của ông chú cũng ở trong này, quả nhiên không đi bao xa, ông chú đã kêu bọn họ đợi rồi lấy chìa khóa trong túi ra mở cửa.
Không lâu sau ông ta lấy một cái vại dầu nhỏ đi ra, khi nhìn thấy Tô Tiếu Tiếu ông ta nhíu mày hỏi: “Các cô không tự mang theo vại sao? Vậy đựng bằng gì?”
Lúc này Tô Tiếu Tiếu mới nhớ ra thời buổi này mua mấy thứ này đều phải tự chuẩn bị đồ đựng, vại dầu nhỏ của cô cũng quên mang theo mất rồi.
“Ngại quá, tôi quên mang theo rồi, hay là thế này đi, chú bán luôn cả cái vại này cho tôi, được không?” Đây chính là vài cân dầu, Tô Tiếu Tiếu thật sự không muốn bỏ qua.
Ông chú thấy cô rất nhã nhặn mới đáp: “Như vậy đi, cô đặt tiền thế chấp ở chỗ tôi, lần sau khi tới trả lại cho tôi sau cũng được.”
Tô Tiếu Tiếu nghĩ thầm, lại còn có lần sau sao? Hiển nhiên là đồng ý.
“Được được được, vậy chúng ta hẹn trước, tầm này tháng sau tôi trở lại mua, chú giữ lại giúp tôi, được không?”
Ông chú cũng là người thành thật, trực tiếp lắc đầu bảo: “Cái này tôi cũng không dám đồng ý, thứ này gia đình nào cũng thiếu cả, cũng không phải tháng nào cũng có, chỉ có thể ai đến trước thì được trước thôi.”
Cơm Nắm nhỏ lấy ra một cái bánh đậu xanh từ trong tay Tô Tiếu Tiếu, kéo áo ông chú, ngửa gương mặt nhỏ lên nói với ông ta: “Chú ơi, cháu mời chú ăn bánh đậu xanh vậy lần sau chú bán dầu cho bọn cháu có được không? Mẹ cháu nấu cơm ngon lắm, không có dầu là không được đâu, lần sau bọn cháu sẽ mang đồ ăn ngon tới cho chú thử, được không?”
Ông chú: “…”
Tô Tiếu Tiếu: “…” Lẽ nào Cơm Nắm nhỏ mắc chứng không ngại giao tiếp xã hội sao mà cô từng nghe nói ở kiếp trước sao? Nhỏ như vậy còn biết hơn cả cô!
Điều càng thần kỳ hơn là ông chú lại đồng ý: “Đứa trẻ nhà cháu, tuổi còn nhỏ mà lợi hại thật, được rồi được rồi, nể mặt cháu tháng sau chú sẽ để lại cho các cháu một cân rưỡi, các cháu vẫn nên tới tầm này, quá hạn là không còn đâu.”
Cơm Nắm nhỏ gật đầu, cười chỉ thấy răng mà không thấy mắt đâu: “Vâng ạ, cảm ơn chú, chúng cháu nhất định sẽ mang đồ ăn ngon cho chú! Vậy chú có biết ở đâu có thể mua được thịt không? Đã lâu rồi chúng cháu chưa ăn thịt.” Hôm qua không ăn là lâu rồi, không sai.
Ông chú thật sự chỉ một chỗ cho Cơm Nắm: “Căn nhà thứ hai vừa đi qua đó, phía trước có nuôi mấy con heo nái đó, nhìn thấy không, nhà bọn họ có gà sống, còn có thịt gà nữa.”
Cơm Nắm nhỏ chép miệng: “Thịt gà ạ, cháu cũng rất lâu, rất lâu rồi chưa ăn thịt gà.”
Cậu bé lại ngửa đầu hỏi Tô Tiếu Tiếu: “Mẹ ơi, con có thể ăn một cái đùi gà không?”
Tô Tiếu Tiếu xem như đã phục đứa trẻ này rồi, cô cong đôi mắt bảo: “Được, mau cảm ơn chú đi.”
Cơm Nắm nhỏ cười hì hì, đáp: “Cảm ơn chú.”
Một tay giao tiền một tay giao hàng, trước khi đi ông chú còn vào nhà lấy một ít đồ ăn vặt cho Cơm Nắm, khen cậu bé sau này nhất định rất có triển vọng.
Sau vài phút, Tô Tiếu Tiếu thành công mua được gà đã giết sẵn, lại còn là hai con nguyên.
Khi cô một tay cầm gà một tay xách dầu, phía sau có Cơm Nắm nhỏ hai tay nhỏ ôm đầy đồ ăn vặt xuất hiện ở đầu ngõ thì Hàn Thành cũng đã không đợi được mà đi vào.
“Sao lại đi lâu như vậy?” Anh còn lo đã xảy ra chuyện gì.
Tô Tiếu Tiếu đưa dầu vào tay anh, xoay cổ tay: “Con trai chúng ta lợi hại quá, sau này mua đồ nhất định phải dẫn nó đi mới được.”
Cơm Nắm nhỏ kéo Bánh Đậu nhỏ, muốn chia đồ ăn vặt cho cậu bé: “Cha ơi, những thứ này đều là con kiếm được đó, con lợi hại không?”
Hàn Thành chẳng hiểu gì cả.
Tô Tiếu Tiếu ấn một điểm thưởng lên trán cậu bé: “Cơm Nắm nhỏ nhà chúng ta thật giỏi, thu hoạch hôm nay đã rất phong phú rồi, chúng ta về nhà thôi.”
….
Trở về đến nhà đã là hơn bốn giờ chiều.
Hàn Thành dỡ vật tư đầy ắp xuống, mang theo bánh hỷ và kẹo hy đi trả xe cho Triệu Tiên Phong trước, ông cụ thích rượu nên anh còn mang chai rượu trong nhà qua.
Trẻ con hàng xóm vây tới xem, Tô Tiếu Tiếu kêu Cơm Nắm phát cho mỗi người hai cái bánh hỷ. Cơm Nắm nhỏ lập tức trở thành đứa trẻ được hoan nghênh nhất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận