Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 118. Đùi gà

Chương 118: Đùi gà
Tô Tiếu Tiếu cảm thấy ăn đùi gà là một trong những ký ức đẹp nhất của trẻ con, lúc nhỏ cô vô cùng thích ăn đùi gà nhưng sau khi lớn lên ngược lại không có cảm giác gì nữa, cô lại càng thích ăn cánh gà hơn.
“Đã chặt rồi, yên tâm.” Khi Hàn Thành chặt đã nghĩ đến vấn đề này.
Hai vợ chồng nhìn nhau cười.
Tô Tiếu Tiếu lại nói: “Anh cứa thêm vài nhát bất kỳ lên đùi gà của Bánh Đậu nhỏ đi, như vậy không cần chặt, thằng bé có thể trực tiếp cầm lên gặm.”
Tay của Bánh Đậu nhỏ đã khỏi nên Tô Tiếu Tiếu dự định cho cậu bé tự mình ăn cơm.
Làm việc xong, Hàn Thành ghé sát bên tai Tô Tiếu Tiếu nói chuyện: “Anh đi chuẩn bị phòng tân hôn, buổi tối chúng ta chuyển qua đó ngủ.”
Tô Tiếu Tiếu nghĩ đến gì đó, đỏ mặt bảo: “Chăn long phượng còn chưa giặt đâu.”
“Chăn long phượng chỉ đắp cho có ý nghĩa, ngày mai giặt sau, được không?” Cho dù Hàn Thành rất muốn nhưng vẫn trưng cầu ý kiến của Tô Tiếu Tiếu.
Kiếp trước sống trong xã hội dân phong cởi mở, cái gọi là chưa ăn thịt heo cũng phải từng thấy heo chạy, Tô Tiếu Tiếu có sóng to gió lớn gì mà chưa từng thấy qua? Đều đã là vợ chồng hợp pháp cả rồi, khi tình nùng ý mật cái gì nên xảy ra hiển nhiên vẫn sẽ xảy ra, cô cũng không già mồm cãi láo, Hàn Thành rèn luyện suốt thời gian dài, tỉ lệ cơ thể tốt, chắc hẳn sẽ rất có nhiều múi bụng đi.
Tô Tiếu Tiếu gật đầu: “Nghe anh hết.” Cô cũng muốn nhìn múi bụng của người ta.
Hàn Thành nghiêng đầu hôn một cái lên mặt cô: “Sao em lại ngoan như vậy chứ.”
Tô Tiếu Tiếu đẩy anh ra: “Lời này anh nên nói với Bánh Đậu nhỏ ấy, anh nhìn kìa.”
Hàn Thành quay đầu thấy đứa nhỏ đang ngồi trên băng ghế nhỏ, nhìn cha mẹ với gương mặt tò mò, khi trông thấy Hàn Thành hôn Tô Tiếu Tiếu, hai tay của đứa trẻ còn chống mặt mình, nhoẻn miệng cười.
Hàn Thành: “…”
Tô Tiếu Tiếu cong đôi mắt: “Đi ra ngoài tìm hai đứa nhỏ về đi, sắp phải ăn cơm rồi.”
Hàn Thành ra ngoài tìm con, Tô Tiếu Tiếu thả rau trộn đã rửa sạch vào trong canh gà, lại thêm táo đỏ và kỷ tử hôm nay mua về.
Một nồi canh gà thơm ngon thêm rau trộn đã ra lò.
Kiếp trước khu vực mà Tô Tiếu Tiếu sống có câu nói không gà không thành tiệc, một bữa này có gà, có canh và có rau đã rất phong phú, cũng xem như là chúc mừng bọn họ đã đăng ký kết hôn.
Mấy đứa trẻ ngồi xếp hàng, Tô Tiếu Tiếu trực tiếp rắc hành và gừng lên gà, rồi chia đùi gà vào bát của mấy đứa trẻ.
Trụ Tử nhỏ từ nhỏ đến lớn cũng chưa từng ăn đùi gà bao giờ, đối mặt với cái đùi gà to như vậy, cậu bé có hơi lúng túng.
Cậu bé nuốt nước miếng, muốn nói không ăn, để lại cho Cơm Nắm và Bánh Đậu ăn, nhưng lại nghĩ đến Tô Tiếu Tiếu và Cơm Nắm đều nói cậu bé là một phần của gia đình này, trong nhà người nào cũng như nhau, mọi người có và cậu bé cũng có, trừ phi cậu bé không nhận những người nhà như bọn họ.
Cơm Nắm đã nôn nóng cắn một miếng thịt đùi: “Mẹ ơi mẹ lợi hại quá! Ngon quá đi! Con xin tuyên bố đùi gà là món ngon số một! Trụ Tử, sao anh không ăn, mau ăn đi!”
Đùi gà da giòn trơn bóng, bên trên là hành, gừng và dầu lạc thơm, Cơm Nắm cắn một miếng ngon lành, ngay cả Bánh Đậu nhỏ cũng cầm đùi gà gặm rất ngon.
Trụ Tử nhỏ gật đầu, học bộ dạng của bọn họ cắn một cái, thơm quá, thật sự rất thơm, cậu bé lớn như vậy rồi nhưng cũng chưa từng ăn món nào ngon như thế.
Tô Tiếu Tiếu thích ăn cánh gà, cô gắp một nửa đùi gà cuối cùng vào trong bát của Hàn Thành: “Anh ăn đùi đi, em thích gặm cánh hơn.”
Hàn Thành gắp vào trong bát của cô: “Em ăn đi.”
Thế giới này nào có người không thích ăn đùi gà chứ? Vợ mình cái gì cũng tốt, chỉ là quá nghĩ cho người khác.
Hàn Thành thật sự đã hiểu lầm Tô Tiếu Tiếu, đương nhiên người nào trên thế giới này cũng thích ăn đùi gà nhưng Tô Tiếu Tiếu vốn không phải người của thế giới này, cô thật sự thích ăn cánh gà hơn.
“Hàn Thành, anh đã nghe một câu chuyện xưa này chưa, đại khái chính là có một ông cụ và một bà cụ thương nhau mấy chục năm, đều cho rằng đối phương thích ăn thứ mà mình thích ăn, đến một ngày trước khi lâm chung đó mới biết hóa ra là hiểu lầm. Em sẽ không phạm vào sai lầm đó, em thật sự thích ăn cánh gà thôi.” Tô Tiếu Tiếu đưa đùi gà về lại trong bát của Hàn Thành: “Nếu anh cũng thật sự không muốn ăn thì để lại cho các con ăn đi.”
Cơm Nắm đã giơ tay: “Cha ơi, con xin được ăn thêm cái nữa.”
Hàn Thành không muốn quá nuông chiều bọn trẻ, đồ trong nhà người nào cũng có phần, vẫn còn rất nhiều thịt gà bọn trẻ còn có thể ăn cái khác, từ nhỏ anh cũng không có cơ hội ăn đùi gà gì nên anh cũng thích ăn, hơn nữa ba đứa trẻ, cho ai cũng không thích hợp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận