Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 62. Công việc

Chương 62: Công việc
Thật ra bộ đội còn có nhà trẻ nhưng bánh Đậu quá nhỏ, còn chưa biết nói chuyện, Tô Tiếu Tiếu phải mang theo bên người mới an tâm.
Dự định của cô rất chu toàn, cho dù Dương Mai còn sống cũng chưa chắc có thể vì con mà nghĩ đến mức độ này.
Hàn Thành đã không biết nên nói gì nữa, anh học theo cô vỗ nhẹ bàn tay to lên đầu cô: “Đội tuyên truyền chắc hẳn sẽ rất thích em, bọn họ đang rất thiếu nhân tài đặc biệt là thiếu người có trí tưởng tượng vẹn toàn như em, ấn bản sách và vẽ tranh đều rất cần nhân tài trẻ tuổi.”
Tô Tiếu Tiếu đã nướng xong cái bánh trứng cuối cùng, đựng vào đĩa xong mới bảo: “Đội tuyên truyền sao? Cũng giống như đoàn văn công? Hay là thuộc đoàn văn công? Cần phải về quê biểu diễn và lên sân khấu làm tuyên truyền sao?”
Nếu về quê biểu diễn thì cô cũng không muốn đi, kiếp trước cô là người thích rúc trong nhà, tuy rằng không phải sợ xã hội nhưng nếu phải biểu diễn, diễn thuyết lại còn phải về quê vậy cô vẫn sẽ từ chối, đầu tiên cô không thích công việc này, thứ hai là không thể chăm sóc gia đình.
Hàn Thành nghĩ một chút rồi giải thích ngắn gọn: “Đều thuộc loại công tác hậu cần tuyên truyền nhưng phân công khác nhau, biểu diễn tiểu phẩm và ca múa chuyên nghiệp là chuyện của đoàn văn công, đội tuyên truyền có phụ trách về quê diễn thuyết nhưng cũng có cương vị văn chức. Em nhìn thấy bộ đội có rất nhiều sổ tuyên truyền và báo trên bản đen không? Nhân viên văn chức phụ trách thiết kế sổ tuyên truyền và báo trên bảng đen, có nhiệm vụ tuyên truyền mới đưa xuống mới phải thay đổi.”
Tối qua anh nhìn thấy thư nhà của Tô Tiếu Tiếu đã nghĩ đến một người ưu tú như vậy chỉ ở nhà chăm con quả thật là nhân tài không được trọng dụng, nhưng lo lắng cô quá mệt, nếu cô không chủ động nhắc đến muốn làm việc thì anh cũng sẽ không nhắc đến.
Tô Tiếu Tiếu cong đôi mắt lại, gật đầu: “Vậy cũng được, công việc này có thể thử một chút, thời gian làm việc linh động là được, em có thể dẫn Bánh Đậu đi làm, đợi thằng bé lớn hơn một chút em có thể thuận tiện dạy thằng bé viết chữ vẽ tranh. Nhưng anh phải nói rõ em không thể ngày nào cũng ngồi ở đơn vị tám tiếng được, trọng tâm của em vẫn đặt ở gia đình nhỏ của chúng ta, em phải chăm sóc tốt cho anh và con, anh đã bận như vậy rồi trong chúng ta cũng phải có một người đặt tinh thần sức lực lên gia đình mới được. Hai đứa trẻ thông minh như vậy cũng cần phải dạy dỗ cẩn thận.”
Hàn Thành cảm thấy đại khái Tô Tiếu Tiếu chính là người vợ khiến bạn đời bớt lo nhất trên đời, anh có may mắn gì cơ chứ, bạn đời cách mạng tốt nhất nói chung cũng chỉ có thể như vậy mà không thể tốt hơn được nữa.
Bánh trứng gà tiếp tục được ba người đàn ông trong nhà nhất trí đánh giá tốt, nhưng Tô Tiếu Tiếu vẫn cảm thấy không có linh hồn bằng trứng gà có hành lá. Cô cảm thấy vườn nhà mình có thể không trồng gì nhưng nhất định phải trồng hành và tỏi mới được, ớt cũng không thể thiếu.
Ăn xong bữa sáng, Hàn Thành hỏi Tô Tiếu Tiếu hôm nay muốn mua thức ăn gì. Hai người lại nghĩ đến cùng nhau đi, nhất định phải cùng nhau đi chợ mua đồ sớm hơn một chút, Tô Tiếu Tiếu vừa nghĩ đến số người hôm qua mà đã thấy đau cả đầu.
“Dẫn các con đi chung đi, củ cải mà mẹ Cá Nhỏ mang tới vẫn chưa ăn, mua con cá về hầm củ cải đi.”
Thật ra Tô Tiếu Tiếu còn muốn mua ít thịt nhưng nhìn thấy hình như người khác cũng không ăn như vậy, mới hỏi Hàn Thành: “Hàn Thành, nhà chúng ta có tính là ăn nhiều thịt cá nhiều không? Có bị báo cáo là cuộc sống quá mức sa đọa không?”
Phim cận đại và văn cận đại mà cô từng đọc qua cứ hở tí là báo này báo cáo nọ, nên cô không xác định được định nghĩa sa đọa của thời đại này.
Hàn Thành lắc đầu: “Không nghiêm trọng như vậy, không trộm không cắp, tiền lương tiền thưởng của anh đều ở đó, chỉ cần không phải ham ăn lãng phí lương thực thì không thành vấn đề.”
Tô Tiếu Tiếu cũng yên lòng hơn: “Lát nữa chúng ta chia binh thành hai đường, em đi mua đồ dùng cho Cơm Nắm và vài thứ lắt nhắt vụn vặt, anh đi mua cá và thịt, mua thịt mà anh thích ăn ấy, buổi trưa chúng ta ăn cá còn tối ăn thịt.”
Cơm Nắm không đồng ý: “Mẹ ơi, tại sao mẹ không hỏi ý kiến của con? Con thích ăn sườn xào chua ngọt.”
Tô Tiếu Tiếu xoa đầu đứa trẻ thông minh: “Cha là chủ gia đình, chúng ta lần lượt, hôm nay để cha mua đồ mà cha thích ăn trước, ngày mai sẽ đến phiên mua đồ mà Cơm Nắm thích, sau đó đến lượt món mà Bánh Đậu thích, như vậy được chưa?”
Cơm Nắm gật đầu: “Vâng vâng vâng, con đồng ý, Bánh Đậu nghe lời con, con có thể mua món mà con thích ăn hai ngày lận!”
Tô Tiếu Tiếu bật cười, đứa trẻ này!
Bạn cần đăng nhập để bình luận