Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 251: Thu dọn

Tô Tiếu Tiếu nắm hai bàn tay nhỏ của Bánh Đậu nhỏ vỗ tay: “Đồng chí Hàn Thành nhà chúng ta thông minh quá. Hàn Thành nhìn về phía bọn họ qua gương chiếu hậu với nụ cười yêu chiều.
Quà năm mới thật sự không ít, có gạo có dầu có kẹo có bánh, còn có một ít hàng phơi khô như nấm hương mộc nhĩ sò khô tôm khô cá khô, trọng điểm là có một giỏ táo nhỏ nữa.
Nếu như hỏi sau khi Tô Tiếu Tiếu mang thai thèm nhất là thứ gì thì chắc chắn là hoa quả, hoa quả ở nơi này thật sự là đồ tốt có tiền cũng không mua được, có đôi khi hàng hóa vừa mới đến hợp tác xã tiêu thụ đã bị nội bộ nhân viên tiêu tán sạch sẽ, ngoại trừ chuối tiêu được cung ứng nhiều hơn một chút ra thì những hoa quả được cung ứng khác thật sự rất ít, lúc Tô Tiếu Tiếu thật sự thèm cũng chỉ đành rửa cà chua gặm tạm.
Bây giờ cô nhìn thấy táo cũng chảy nước miếng, lập tức bổ một quả cho cả gia đình chia nhau ăn. Cả gia đình ăn cơm xong bắt đầu dọn đồ, Tô Tiếu Tiếu mang theo toàn bộ táo đi, kinh bát kiện mà Hàn Thành
mang từ thủ đô về trước đó vẫn còn nửa hộp, cô cũng định mang về cho người nhà nếm thử. Hàn Thành cũng có quà tết, trong nhà tổng cộng có ba phần, cô thu xếp một phần còn nguyên vẹn trong số đó để mang về, đến chợ lại mua thêm ít kẹo và bánh quy là được.
Đám trẻ biết ngày mai sẽ đến thôn Tô Gia nên đều vô cùng hưng phấn.
Bánh Đậu nhỏ chạy tới chạy lui, nụ cười trên mặt mãi cũng không tắt.
Cơm Nắm và Trụ Tử đều học cách dọn đồ của mình.
Cơm Nắm hỏi: “Mẹ ơi, con có thể lên núi bắt chim nhỏ với Tiểu Bảo về nhà nuôi được không ạ?”
Tô Tiếu Tiếu có hơi bất đắc dĩ: “Không được con trai, động vật hoang dã tốt nhất nên để nó vui vẻ sống trong
thiên nhiên, hơn nữa mùa đông con cũng không bắt được đâu”
Trụ Tử cũng hỏi: “Vậy bọn cháu có thể đi bắt tôm cá được không ạ?”
Tô Tiếu Tiếu: “Lạnh như vậy không được xuống nước.
Cơm Nắm vẫn chưa từ bỏ ý định: “Vậy tìm trứng chim thì sao ạ? Bắt ốc vặn thì sao? Đốt pháo thì sao? Đốt phân bò thì sao ạ?”
Trụ Tử bổ sung: “Lên núi nói không chừng còn có thể bắt được thỏ hoang nữa.
Tô Tiếu Tiếu nhức đầu, xoa huyệt thái dương: “Các con, bây giờ mẹ có hơi không muốn về rồi đấy” Cơm Nắm mau chóng bỏ quần áo trong tay xuống, đi qua đấm lưng cho Tô Tiếu Tiếu: “Mẹ ơi, con cũng chỉ hỏi
thôi chứ chuyện mà mẹ nói không được, bọn con chắc chắn không làm đâu ạ!”
Trụ Tử cũng ra sức gật đầu: “Dì Tô, bọn cháu nhất định sẽ nghe lời dì”
Bánh Đậu nhỏ ôm chân Tô Tiếu Tiếu, ngửa đầu nhìn cô: “Mẹ, nhớ bà ngoại, nhớ anh Tiểu Bảo. Hàn Thành không nhìn nổi nữa: “Vậy thì mau thu dọn đồ của mình cho xong đi, sáng mai lên đường”
Cơm Nắm nhỏ vội vàng mang đồ chơi của mình theo, chuẩn bị cầm đến thôn Tô Gia chia sẻ với đám người Tiểu
Bảo.
Hàn Thành đã dặn dò Triệu Tiên Phong, kêu bọn họ mỗi ngày phái người tới cho gà ăn và tưới nước vào vườn rau, muốn ăn gì thì cứ hái về ăn, Triệu Tiên Phong biết anh về thôn Tô Gia mới lấy cây thuốc và một chai rượu
đưa cho anh.
Hàn Thành từ chối nhưng Triệu Tiên Phong nói “cậu làm con rể kiểu gì thế? Cậu không hút thuốc không uống rượu thì cảm thấy toàn bộ đàn ông trên thế giới đều giống như cậu sao, cha vợ cậu không hút thì cầm ra ngoài
chia cho người khác cũng sẽ cảm thấy có thể diện, năm mới không có thuốc lá không có chai rượu cũng ngại tới
cửa”
Hàn Thành kiểm điểm bản thân một cách sâu sắc, ở phương diện đối nhân xử thế này anh quả thật còn lâu mới bằng Triệu Tiên Phong.
Sáng ngày hôm sau, toàn bộ đàn ông trong nhà bao gồm cả Bánh Đậu nhỏ đều dậy và đợi Tô Tiếu Tiếu thức dậy tự nhiên rồi cùng ăn sáng và ra ngoài.
Tô Tiếu Tiếu dậy thấy cả nhà đợi một mình mình cũng có hơi ngại ngùng, động tác cũng nhanh nhẹn hẳn lên.
Ăn sáng xong kiểm tra lại toàn bộ cửa sổ trong nhà rồi cả gia đình hào hứng bước lên con đường về nhà mẹ đẻ. Bởi vì thời tiết quá lạnh lại thêm xuất phát sớm như vậy, đến thành phố vừa vặn là giờ ăn trưa, có thể đi vào tiệm cơm quốc doanh ăn một bát sủi cảo nóng hổi và mì sợi cho nên Tô Tiếu Tiếu cũng không chuẩn bị lương khô. Thời buổi này không có chuyện tắc đường này, so với với đại quân đông đúc ở nhà ga thì tự mình lái xe về nhà đón tết thoải mái hơn quá nhiều.
Một đường thuận lợi đến khu thành thị mà thôn Tô Gia trực thuộc vừa vặn là giờ cơm trưa, trên đường tìm tiệm cơm quốc doanh có đi qua xưởng lương thực phụ, một gia đình xuống xe chen nửa ngày mới mua được kẹo và bánh, còn có một ít hoa quả, để lại một phần cho đám trẻ ăn trên xe.
1004 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận