Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 422: Ngạc nhiên

Tô Vệ Dân vô cùng ngạc nhiên, hoàn toàn không ngờ giữa hai gia đình bọn họ còn có ngọn nguồn như vậy, cũng
tỏ vẻ có thể hiểu được suy nghĩ của Dương Nam Hoài.
Con gái nhà mình hết lòng nuôi dạy cháu ngoại nhà ông, còn bọn họ dốc lòng dạy dỗ cháu trai của mình, đều
không phụ tài học của mình, trẻ con hai nhà đều dưới sự giáo dục của đôi bên mà trở nên hiểu chuyện và thông minh hơn. Nếu không có bọn họ, Đại Bảo và Tiểu Bảo sẽ không học được nhiều kiến thức bên ngoài như vậy, nhãn giới và tư duy cũng sẽ bị giới hạn, hiện giờ bọn trẻ rõ ràng học nhiều hiểu rộng hơn những đứa trẻ khác trong lớp, cũng có khả năng suy nghĩ độc lập, đây đại khái là duyên phận của hai nhà, cũng là vòng tuần hoàn
tốt nhất. Thời gian trôi đến kỳ nghỉ hè năm 1977.
Lại qua hai tháng nữa, Cơm Nắm nhỏ vừa mới tròn mười tuổi và Trụ Tử nhỏ vừa tròn mười một tuổi sắp bước chân vào một năm cuối cùng của kiếp sống tiểu học. Nếu không phải Cơm Nắm chỉ học nửa ngày, nửa ngày còn
lại rảnh rỗi dành ra chăm em trai em gái mà dốc toàn bộ sức lực tập trung vào học hành, thì bây giờ chắc hẳn cậu bé đã có thể tốt nghiệp cấp hai. Nhưng nếu như vậy cậu bé cũng sẽ bỏ lỡ cuộc sống thơ ấu tốt nhất, một đứa trẻ không có tuổi thơ tốt đẹp vậy cuộc đời của cậu bé sẽ không còn đủ hạnh phúc và viên mãn. Cơm Nắm nhỏ thông minh hơn trẻ con bình thường quá nhiều, may mà cha mẹ của cậu bé đều là những người hướng dẫn cuộc đời tốt nhất của cậu bé, vạch ra kế hoạch cuộc đời tốt nhất cho cậu bé. Từ khi cậu bé bước chân vào trường học đã ngồi vững trên ngai vàng hạng nhất khối, không có ngoại lệ, nhưng đồng thời cậu bé cũng là học sinh vui vẻ nhất, biết chơi nhất và có thể chơi nhất trong cả trường, toàn bộ thứ mà ở độ tuổi này của cậu bé có thể chơi đều thử hết, cậu bé cũng không bỏ lỡ cái nào, cờ, sách, tranh cũng là tấm gương tiêu biểu cho đám trẻ cùng trang lứa, cũng chỉ có Trụ Tử vẫn luôn vô cùng nỗ lực để có thể ngang vai ngang vế với cậu bé. Đây là một đám trẻ lớn lên trong tình yêu thương, trong những năm tháng bấp bênh bất an này bọn trẻ đều trưởng thành khỏe mạnh, đồng thời lại hưởng thụ niềm vui chăm em trai em gái cùng lớn lên. Bánh Trôi nhỏ và Bánh Bao nhỏ giống như Bánh Đậu nhỏ lúc nhỏ, thi thoảng các anh trai sẽ cõng các em cùng đi học. Bánh Bao nhỏ đã hơn ba tuổi vẫn là Bánh Bao nhỏ danh xứng với thực, vẫn không kén chọn gì cả, nhìn thấy thứ gì cũng muốn ăn, cả người nung núc thịt vô cùng đáng yêu, nhưng cậu bé lại rất nghịch, vô cùng nghịch, đặc biệt là khi so với Bánh Đậu nhỏ lúc ba tuổi vừa ngoan vừa ngọt quả thật chỉ muốn ném cậu bé đi. Nhưng khúc
thịt nhỏ chắc chắn, có đôi khi các anh trai tức giận đánh mông cậu bé, khúc thịt nhỏ cũng không ghi thù, cho cậu bé một viên kẹo là lại nhảy nhót theo phía sau Cơm Nắm gọi anh hai ơi. Lúc nhỏ Cơm Nắm lo lắng có người tới trộm em gái xinh đẹp ngọt ngào và mềm mại, còn bây giờ cậu bé lại lo nhất có người dùng một viên kẹo lừa em trai đi mất, cho nên bây giờ nhìn thấy Bánh Bao nhỏ còn gấp hơn là nhìn Bánh Trôi nhỏ.
Nơi mà Bánh Bao nhỏ ngoan nhất đại khái là khi đi học mới không nghịch loạn, nói ra cũng kỳ quái, bất cứ nơi
nào bên ngoài lớp học cậu bé đều là vua phá hoại, trong nhà cũng thường bị cậu bé biến thành gà bay chó sủa nhưng vừa vào lớp học lại ngồi nghiêm chỉnh hơn bất cứ ai, lắc đầu nghe giáo viên giảng bài, còn nghe nghiêm túc hơn hơn tất cả mọi người, không biết còn cho rằng cậu bé thật sự có thể nghe hiểu câu hỏi toán học lớp
năm.
Có đôi khi Bánh Bao nhỏ sẽ đi học cùng anh trai lớn, có đôi khi đi học cùng anh trai nhỏ. Cái này còn phải xem hôm nay anh lớn có cho cậu bé bánh quy ăn không, hay là anh bé cho cậu bé kẹo ăn, tóm lại là ai cho đồ ăn thì cậu bé theo người đó.
Bây giờ sức lực của Cơm Nắm chủ yếu đều tập trung lên người Bánh Bao nhỏ, mỗi ngày đều lo lắng đề phòng chỉ
sợ lơ là một cái thôi khúc thịt nhỏ nhà bọn họ sẽ bị người dùng kẹo lừa đi mất. Bánh Trôi nhỏ trên cơ bản đều là Trụ Tử nhỏ lo. Con người của Trụ Tử nhỏ ôn hòa, tính cách lại dịu dàng, chăm sóc em gái còn cẩn thận hơn bản thân rất nhiều, cho nên Bánh Trôi nhỏ xinh đẹp như nước trong veo vẫn luôn theo anh Trụ Tử đi học. Trụ Tử bảo vệ rất chặt, những bạn học khác liếc mắt vài cái thì được, nhưng nếu dám động tay vào em gái thì cậu bé sẽ
nổi giông tố. Bánh Trôi nhỏ vừa ngọt vừa mềm đặc biệt là khi nở nụ cười sẽ lộ ra cái lúm đồng tiền nhạt và hàm răng sữa trắng
tinh, thử hỏi nhà ai lại không muốn có một em gái nhỏ xinh xắn như thế chứ? [Cảm ơn vanle92 đã đẩy 10 kim phiếu cho truyện, cảm ơn tuhaiii đã đẩy 22 kim phiếu cho truyện, cảm ơn cogai20 đã đẩy 10 kim phiếu cho truyện, chúc mn có kỳ nghỉ lễ vui vẻ
1020 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận