Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 373: Chọn đồ vật đoán tương lai

Bánh Bao nhỏ sẽ không giành Lọ Lem với em gái, các anh cho cậu bé không ít đồ chơi, cậu bé lại là vua phá hoại,
đồ chơi dễ hỏng không phải bị cậu bé xé rách thì là đập nát, rất phí đồ chơi.
Sáng hôm nay, ba đứa lớn lại bị bộ trưởng Khương đón đi, bộ trưởng Khương thường đều sẽ giữ bọn trẻ lại ăn
cơm rồi mới về, buổi trưa Hàn Thành lại không về ăn cơm nên Tô Tiếu Tiếu chỉ nấu mì trứng đơn giản cùng ăn với hai đứa trẻ.
Bánh Bao nhỏ và Bánh Trôi nhỏ ăn chung một bát, bản thân Tô Tiếu Tiếu ăn một bát. Tay cầm hai cái thìa, tự
mình ăn một miếng rồi đút cho hai bé ăn một miếng, Bánh Bao nhỏ ăn rất nhanh, đút cho cậu bé ăn ba miếng mà Bánh Trôi nhỏ mới ăn một miếng.
Bánh Bao nhỏ liên tục mọc tám cái răng, bây giờ có thể ăn thứ cứng hơn một chút, bánh trứng gà, cá tôm cua,
thịt hấp, củ quả rau xanh mềm một chút cậu bé thường đều có thể ăn, còn thích ăn mọi thứ, Tô Tiếu Tiếu chưa từng thấy cậu bé không thích ăn thứ gì, đứa trẻ này thật dễ chăm.
Bánh Trôi nhỏ mới mọc bốn cái răng, ăn đồ vẫn rất nhã nhặn, nuốt rất chậm, ngậm trong miệng nửa ngày mới
nuốt một miếng. Khi Bánh Trôi nhỏ mọc răng phát sốt hai lần, lại thêm vào thời kỳ ghét sữa nên khẩu vị không tốt cho lắm, vốn dĩ gương mặt nhỏ thanh tú cằm hơi nhọn, hai mắt to đen láy như hạt nho đen nhìn qua càng
tròn càng long lanh hơn, có sự chênh lệch rất lớn với thân hình của Bánh Bao nhỏ, bây giờ hoàn toàn là anh trai
và em
gái.
Tô Tiếu Tiếu lấy khăn tay nhỏ lau miệng cho đứa trẻ: “Bánh Bao nhỏ, con ăn chậm một chút, em gái cũng không
giành của con, trong nồi vẫn còn, đảm bảo con có thể ăn no”
Bánh Bao nhỏ ngậm thìa mà mẹ đưa qua, quai hàm phồng lên, đôi mắt to tròn nhìn mẹ dùng sức chớp rồi lại
chớp, Tô Tiếu Tiếu nắn gương mặt tròn của con trai: “Hư quá, bỏ qua nào.
Bánh Bao nhỏ thả lỏng miệng, ra sức cắn một cái, nuốt một miếng mì to trơn tuột mà cảm thấy hài lòng, còn
nghiêng đầu ra vẻ đáng yêu với mẹ: “Mẹ ơi… a…”
Trẻ con nhân loại thật sự quá có sức chữa lành, trẻ trong nhà đứa này đáng yêu hơn đứa kia, có đôi khi Bánh Bao
nhỏ thật sự quá nghịch, nếu không phải nể mặt cậu bé đáng yêu như vậy thì Tô Tiếu Tiếu đã sớm không biết đánh vào mông cậu bé bao nhiêu lần rồi, nhưng thấy đứa trẻ dễ thương như vậy làm sao nỡ ra tay chứ?
Bánh Trôi nhỏ cũng học theo bộ dáng của anh trai, nghiêng đầu cong đôi mắt to xinh đẹp nhìn mẹ: “Mẹ ơi… a…”
Tô Tiếu Tiếu sáp qua thơm lên mặt con gái: “Con phải ngoan ngoãn ăn cơm”
Bánh Trôi nhỏ cắn ngón tay, nghiêng đầu nhìn mẹ cười “hi hi hi”
Bánh Bao nhỏ nghe thấy hai chữ đầy tinh thần ăn cơm này: “Măm… mẹ ơi, măm…”
Tô Tiếu Tiếu lại nắn mặt cậu bé: “Con đó…”
Nhìn đôi song sinh có sức chữa lành này khiến cả một ngày này của cô còn ngọt hơn cả ăn mật ong. Ngày mai chính là Thất Tịch, trẻ con trong nhà cũng sắp khai giảng, vừa vặn đôi long phụng thai được một tuổi,
Hàn Thành cũng hiếm khi được nghỉ một ngày, Tô Tiếu Tiếu nói muốn làm một buổi chọn đồ vật đoán tương lai cho hai đứa nhỏ.
Lũ trẻ cũng không hiểu chọn đồ vật đoán tương lai là gì, Tô Tiếu Tiếu bảo: “Chọn đồ vật đoán tương lai chính là khi em trai em gái tròn một tuổi, chúng ta sẽ bảy một vài thứ có ý nghĩa và thú vị trước mặt bọn trẻ, xem bọn trẻ thích cái nào, đồ khác nhau đại diện cho ngụ ý khác nhau, số lượng tốt nhất là bội số của sáu, ví dụ như nắm đồ văn phòng phẩm có nghĩa là học giỏi, sau này lớn lên trở thành một người có học vấn, còn ví dụ như nắm đồ
chơi hoặc là đồ ăn, chúng ta không thể nói tụi nhỏ ham ăn lười làm mà chỉ có thể nói sau này hưởng phúc, có lộc ăn, dù sao phải có một lời chúc phúc tốt đẹp với bọn trẻ.
Cơm Nắm nhỏ thông minh hiểu ra ngay, lập tức phản ứng lại: “Vậy chúng ta đặt toàn bộ là đồ văn phòng phẩm
không tốt hơn sao? Bút chì, bút lông, cục tẩy, hộp bút, mực tàu trong nhà còn cả bảng tính và bảng đen nhỏ của cha nữa, không đủ thì còn có sách và sách bài tập của con nữa. Bánh Đậu nhỏ cũng gật đầu: “Mẹ ơi, còn có cả cặp sách gà của con cũng được.
Tô Tiếu Tiếu bật cười, xoa đầu hai đứa lớn: “Như vậy không có ý nghĩa, văn phòng phẩm, đồ ăn và đồ chơi đều
phải đặt, như vậy mới có ý nghĩa.
Cơm Nắm nhỏ nhìn em trai khỏe mạnh kháu khỉnh mà lắc đầu: “Vậy xong rồi, Bánh Bao nhỏ nhìn thấy đồ ăn nhất định sẽ cầm ăn, em gái nhìn thấy hoa nhất định cũng sẽ lấy hoa, như vậy cũng không có ý nghĩa. Tô Tiếu Tiếu đáp: “Không sao, chỉ là tập trung náo nhiệt thôi, các con đi mời dì Châu, dì nhã Lệ và bà nội Đôn Đôn tới cùng tham gia, bảo bọn họ tùy tiện mang vài thứ từ trong nhà qua đây, bản thân chúng ta cũng chọn vài thứ, đến khi đó xem Bánh Bao nhỏ và Bánh Trôi nhỏ chọn cái nào, như vậy rất thú vị, được chưa?” [Cảm ơn bạn phu0123vt đã đẩy 8 kim phiếu cho truyện, cảm ơn bạn Yêu1235 đã đẩy 39 kim phiếu cho truyện]
1019 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận